Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 240: Quyến Rũ - Chương 240



Quan chấp hành khu bốn cố nén tức giận, nở nụ cười ấm áp với Trì Am, hòa nhã nói: “Cô Trì ở khu năm lâu như vậy rồi, cô Mộng vẫn luôn lo lắng cho cô đấy. Cô ấy biết lần này cô ấy hấp tấp vạch trần thân phận của cô với quân đội là cô ấy sai, nhưng người chị như cô ấy cũng quan tâm tới cô mà, nghe nói mỗi lần cô mạo hiểm ra biên cảnh đào vàng kiếm tiền nuôi gia đình, ngay cả đàn ông bình thường cũng không chịu nổi gian khổ như vậy, huống hồ là con gái...”

Nói đến đây, ông ta liền bày ra vẻ mặt đau lòng, trong lòng lại trách cứ ba Trì mẹ Trì nhận nuôi chị em nhà họ Trì năm đó.

Không nói đến thân con gái liễu yếu đào tơ bị bọn họ nuôi dưỡng như con trai mà lại còn tiêm nhiễm cho cô em gái những quan niệm sai lầm như vậy, khiến cho cô tình nguyện sống với thân phận con trai chứ không muốn trở về làm con gái.

Nếu không phải do hai người đó thì cũng sẽ không khiến khu bốn mất đi một cô gái, khiến cho bọn họ hiện giờ đau hết cả đầu.

Trì Am nghĩ đến người chị Trì Mộng, không khỏi im lặng.

Thật ra những chuyện Trì Mộng làm cũng không sai, nữ giới ở thế giới này sống một mình ở bên ngoài đúng thật là quá khổ sở, nơi đâu cũng có nguy hiểm, nguy hiểm đó không chỉ đến từ hoàn cảnh khắc nghiệt, uy hiếp từ ngoại tộc mà còn có dục vọng không thể kiềm chế của đám đàn ông đối với phụ nữ.

Nhưng Trì Mộng chỉ suy nghĩ từ góc độ của chính mình chứ không hề suy xét đến ý muốn và tâm trạng của Trì Am.

Trì Am thà chịu vất vả bôn ba ở bên ngoài, vất vả hơn nữa để có được cơ hội sống sót, cũng không muốn bị đám đàn ông nuôi dưỡng giống như một thú cưng, tương lai bị người khác tùy ý quyết định cuộc sống của mình, thậm chí sau này mình có bao nhiêu đàn ông cũng đều do bọn họ tự ý quyết định.

Một khi đàn ông đã nhìn trúng phụ nữ thì sẽ bắt đầu theo đuổi mãnh liệt, không hề để tâm cô gái có bằng lòng đón nhận hay không.

Trong quá trình theo đuổi này, mọi việc đều do đàn ông kiểm soát, bọn họ tự mình bắt đầu cũng tự mình kết thúc. Khi lựa chọn bạn đời cũng vậy, hoàn toàn do đàn ông làm chủ, phụ nữ chỉ cần chấp nhận là được, nguyện vọng của các cô không hề quan trọng.

Cũng bởi vì như thế nên người đầu tiên phản kháng như Trì Am mới khiến cho nhiều đàn ông không thể tiếp nhận đến vậy.

Đồng thời cũng không thể hiểu được.

“Cô Trì, trong lòng cô Mộng thực sự rất lo lắng cho cô, dạo gần đây cô ấy mất ăn mất ngủ đến đổ bệnh, chỉ hy vọng cô được bình an, quay về thăm cô ấy.” Quan chỉ huy khu bốn sâu sắc nói.

Nhìn thấy ông ta bắt đầu chuyển sang chơi chiều tình cảm, toàn bộ đàn ông khu năm đều rủa thầm ông ta trong lòng.

Sắc mặt Trì Am cuối cùng cũng có chút dao động, cô nhìn sang đám người khu bốn, chậm rãi nói rằng: “Tuy tôi hiểu được việc mà chị ấy làm, nhưng những hành động của chị ấy vẫn làm tổn thương tới tôi.”

“Cô ấy chỉ muốn tốt cho cô thôi...”

“Nhưng tôi lại không cảm thấy vậy.”

“Cô là một cô gái...”

“Đúng thế, nhưng tôi thấy ở một mình cũng có thể sống được rất tốt, không phải tôi vẫn cứ thế mà lớn lên sao?”

“Cô Trì, cô làm như vậy là không đúng.”

“Sao lại không đúng? Nếu như phụ nữ tự mình sống tốt được, thì cần gì đến các người nuôi nữa?” Trì Am vẫn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Có lẽ là các người cảm thấy tôi trông thật đáng thương, sao có thể sống như vậy được. Nhưng tôi lại cảm thấy như vậy vui hơn nhiều so với sống ở Kim Ốc được ăn sơn hào hải vị, quần áo lụa là. Tôi không cảm thấy có gì không tốt cả.”

Đám đàn ông cuối cùng cũng nghẹn lời, không biết phải phản bác ra sao.

Bất động tư tưởng, bất đồng quan niệm thì không thể nào đã thông được, cũng chỉ như đàn gây tai trâu mà thôi.

Trì Am chậm rãi thở dài một hơi.

Nguyên chủ trước giờ vẫn cứ sống như thế, cô ấy cũng hy vọng mọi người có thể hiểu được tín niệm của cô ấy, mặc dù cuộc sống chỉ biết ăn bữa hôm lo bữa mai, mãi mãi cũng không thể mạnh mẽ như quân nhân có gen chiến sĩ, nhưng đây là tín niệm của cô ấy.

“Am Am như thế này rất tốt.” Tư Ngang đột nhiên lên tiếng, đưa một tay lên xoa đầu cô: “Chỉ cần cô ấy còn ở khu năm này, tôi có thể cho cô ấy sự tự do mà cô ấy muốn, cô ấy không muốn sống trong Kim Ốc, tôi sẽ bảo vệ cô ấy.”

Quan chấp hành khu bốn cười lạnh: “Trưởng quan Tư, anh nghĩ anh thể có ở cạnh bảo vệ cô ấy từng giờ từng phút được không? Đừng quên kẻ địch của anh không ít đâu.”

Tư Ngang tựa lưng vào sofa, hơi nâng cằm lên, nói với khí thế cứng rắn: “Đây là chuyện của tôi, không nhọc các người quan tâm.”

Quan chấp hành khu bốn tức gần chết.

Một người là quan chỉ huy khu năm mạnh mẽ khó xử lý, người kia là cô gái vị thành niên tam quan lệch lạc, tổ hợp này quả thật khiến người khác đau đầu.

Cuối cùng, đám người khu bốn bất lực trở về.

Vốn dĩ quan chấp hành khu bốn đến đây để đưa Trì Am đi, nhưng không ngờ tư tưởng Trì Am đã trở nên lệch lạc, chỉ một lòng muốn dính vào quan chỉ huy khu năm, mặc kệ quy định pháp luật, không chịu theo bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.