Không lâu sau khi Hato rời đi, Tư Ngang thu xếp xong xuôi công việc về quặng Lân Phách Tinh, sau đó dẫn Trì Am về thành.
Chiến sự biến cảnh đang đánh nhau hừng hực khí thế, khu năm cũng phải binh sang đó, chẳng qua bởi vì chiến trường lần này cách biên cảnh khu năm khá xa, cho nên khu năm cũng không phải là chiến trường chủ yếu, không cần khu năm tập trung binh lực đối phó, do đó khu năm không bị chiến sự quấn thân có vẻ rất nhẹ nhõm.
Sau khi trở về thành phố, Trì Am lập tức bỏ mặc quan chỉ huy, đóng gói đồ đạc đi vào một sở nghiên cứu dược tễ trong thành phố.
Sau khi trở về, Tư Ngang triệu tập toàn bộ quan quân khu năm mở cuộc họp.
Mãi tới khi cuộc họp kết thúc, anh cởi cúc áo sơ mi trên cùng, sau đó cầm lấy mũ quân đội bên cạnh, nói với Lục Hành đang sửa sang biên bản cuộc họp: “Sau khi sửa sang lại biên bản cuộc họp thì đưa tới thư phòng cho tôi.”
Dứt lời, anh lập tức dẫn các thân vệ ra ngoài, đi về phía sở nghiên cứu dược tễ thành phố.
“Quan chỉ huy muốn đi đâu vậy?” Nguyên Tịch khó hiểu hỏi.
Lục Hành vừa làm việc vừa nói: “Đến sở nghiên cứu dược tễ thành phố đón cô Trì.”
Nguyên Tịch càng khó hiểu: “Cô ấy thật sự muốn nghiên cứu dược tễ ư? Một người phụ nữ?”
Chưa từng có người phụ nữ nào làm chuyện này, cho nên cũng không trách Nguyên Tịch nghi ngờ. Nữ nhân thế giới này trừ lúc được đàn ông theo đuổi thì luôn sống cuộc sống xa xỉ trong Kim Ốc, ăn mặc ở đi lại đều cực kỳ tinh xảo, máu me và chiến tranh bên ngoài đều không liên quan tới họ. Họ tựa như một đám thú cưng hưởng thụ sự bảo vệ của đàn ông, thỉnh thoảng nổi cáu, điêu ngoa bốc đồng trải qua cuộc sống mình muốn dưới sự dung túng của đàn ông.
Mà Trì Am lại là một cô gái lạc loài.
Lạc loài đến mức không giống phụ nữ.
Nhưng cô gái này lại vô cùng mê người, khiến những người đàn ông từng gặp cô rất hiếm khi không bị thu hút, nhưng sau khi đã bị thu hút thì lại phát hiện tính cách của cô gái này rất lập dị, kiên quyết chỉ cần một người đàn ông, thậm chí còn không thèm liếc nhìn người khác, cực kỳ nhẫn tâm.
Cô ngoan ngoãn ngọt ngào, cuồng dại phó thác cho người đàn ông mà mình yêu, còn khi đối mặt với người đàn ông khác lại vững tâm như sắt.
Nhưng thái độ cực đoan này mới càng khiến đàn ông khát vọng hâm mộ, không thể ngừng lại.
“Anh đừng bao giờ ăn nói kiểu đó trước mặt cô ấy, coi chừng cô ấy chém cho một nhát đấy.” Lục Hành thiện ý nhắc nhở anh ta. Bây giờ Trì Am không còn là thiếu nữ vị thành niên mới đến khu năm nữa rồi, cô đã trưởng thành thành một đóa hoa bá vương, nói đánh người là đánh người, hoàn toàn không thể thương lượng.
Nguyên Tịch hờ hững đáp một tiếng, cũng không biết có để bụng hay không.
Tư Ngang đi vào một căn phòng thí nghiệm trong sở nghiên cứu dược tễ, xách Trì Am đã ở đây làm thí nghiệm ba ngày ra ngoài.
Thấy anh, Trì Am mới nhớ ra đã mấy ngày không về nhà, không khỏi chột dạ, cười với anh muốn lừa dối cho qua, nhưng ngay sau đó, cô lại trở nên đúng lý hợp tình: “Anh họp ba ngày, cuối cùng họp xong rồi hả?”
“Xong rồi.” Anh bình tĩnh nói.
Ánh mắt Trì Am xoay tròn: “Cho nên...”
“Cho nên bây giờ anh có thời gian làm em.”.
- Trì Am: “...” Rõ ràng cô muốn hỏi anh có phải là có thể cho cô chút thời gian phối hợp với nghiên cứu của cô hay không, người đàn ông này trả lời nhanh thế làm gì?
Kế tiếp, quan chỉ huy xách cô về phòng làm việc.
Tháo thiết bị ức chế trên cổ cô xuống, đóng kín cửa sổ, mở máy lọc không khí, mã gen giữa nam nữ lan tràn trong phòng không chút kiêng nế, khơi mào dục vọng nguyên thủy nhất, khiến người ta say mê đắm chìm quên hết thời gian.
Trì Am cảm thấy mình suýt nữa bị quan chỉ huy này làm chết.
Không biết bị anh làm bao nhiêu ngày, cuối cùng cô không thể nhịn được nữa mà đeo thiết bị ức chế vào, đề phòng nhìn anh như đang đề phòng con sói.
Người đàn ông để trần nửa người trên lộ vẻ tiếc nuối, nhưng cũng không tiếp tục đè cô xuống làm nữa. Anh cứ để mặc thân thế cường tráng đi qua đi lại trước mặt cô, dụ dỗ ánh mắt của cô, mãi tới khi cô nhắm mắt lại không nhìn nữa mới bỏ cuộc.
Anh đút cho cô ăn chút đồ ăn, sau đó kéo cô vào lòng, trán kề lên đầu cô, nhìn cô cắm mặt ghi chép.
Viết một lát, cô đột nhiên quay lại nhìn anh, đôi mắt lấp lánh: “Tự Ngang, phối hợp với em kiểm tra thân thể một lát được không?” Sợ anh không đồng ý, cô nói tiếp: “Anh yên tâm, số liệu của anh chỉ mình em thấy thôi, người khác sẽ không được đọc. Hơn nữa em cũng sẽ không cho người khác xem số liệu người đàn ông của em.”
Vẻ mặt ngạo kiều của cô chọc anh cười, anh rất sảng khoái đồng ý phối hợp sự kiểm tra của cô.
Mặc dù Trì Am tiến vào sở nghiên cứu nhờ quan hệ với Tư Ngang, nhưng sau khi cô bày ra thuật luyện đan, đám nhân viên nghiên cứu trong sở nghiên cứu không còn coi cô là người đi cửa sau nữa mà rất hứng thú với phương hướng nghiên cứu của cô.
Chẳng qua Trì Am không tiết lộ phương hướng nghiên cứu của mình. Cô biết thứ mà mình đang nghiên cứu không phù hợp để công bố với bên ngoài, bằng không có chắc chắn sẽ chết non.
Trong tầng hầm có một bộ thiết bị kiểm tra, hai người ở đó loay hoay cả buổi, cuối cùng Trì Am cũng lấy được kết quả.
Thấy số liệu thân thể của anh, Trì Am chợt sửng sốt, lập tức hào hứng tiến vào trong phòng thí nghiệm tiếp tục nghiên cứu, hoàn toàn quên mất sự trả giá của người đàn ông nào đó, không khác nào dùng xong liền vứt.
Tư Ngang thấy cô ngoan ngoãn ở trong phòng thí nghiệm chứ không chạy lung tung, cũng không đi quyến rũ đàn ông khác, trong lòng cực kỳ hài lòng, tiếp tục xử lý công việc của khu năm.
Đến khi chiến sự ở biên cảnh đã sắp sửa đi vào hồi kết, Lục Hành nhắc nhở: “Quan chỉ huy, hội nghị quân sự trung ương ba năm một lần sắp bắt đầu rồi, thời gian là một tháng sau, anh dự định khi nào xuất phát?”
“Xuất phát trước năm ngày.”
Nhận được đáp án xác định, Lục Hành lập tức đi thu xếp việc này. Mặc dù còn một tháng, nhưng mỗi lần tổ chức hội nghị quân sự trung ương đều là thời điểm để các khu phô bày thực lực quân sự, có không ít công việc cần chuẩn bị trước.
Sau khi Trì Am lại ở trong phòng thí nghiệm nửa tháng, nghiên cứu ra mấy thứ linh tinh khác thì được thông báo họ sắp rời khỏi thành phố.
“Đi đâu thế?”
“Thành phố trung tâm.”
Trì Am ngây người, sau khi hỏi rõ đi đâu làm gì, cô hơi rối rắm hỏi: “Vậy thì em lấy thân phận gì đi theo?”
“Người phụ nữ của anh.” Giọng điệu Tư Ngang thong dong, lại không che giấu khí phách bên trong.
Trì Am nhìn anh, nhào vào lòng anh, mềm giọng hỏi: “Lỡ họ ép em phải chọn bốn người đàn ông làm bạn đời thì sao?”