Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 275: Quyến Rũ - Chương 275 Nam Nhiều Nữ Ít



Trì Am tiếp tục xem diễn tập quân sự.

Buổi diễn tập quân sự của ngày thứ nhất vẫn còn chưa kết thúc, chiến tích anh dũng của cô đã mau chóng lan truyền khắp thành phố trung tâm, khiến cô lập tức trở thành người nổi tiếng.

Ban đầu mọi người chú ý tới cô chỉ bởi cô là người phụ nữ của Tư Ngang, cho nên cũng không nhiều người để ý tới Trì Am.

Bây giờ họ chú ý tới cô còn là vì sự mạnh mẽ của cô nữa.

Có thể tay không hạ gục một vị quan quân, cho dù lúc ấy người đó không hề đề phòng, nhưng cô có thể nhân cơ hội đánh người ta thành dáng vẻ như vậy cũng coi như ghê gớm.

Còn về phần vị quan quân bị Trì Am dẫm bẹp ở trên đất kia cũng vì thế mà trở nên nổi tiếng.

Bị phụ nữ đánh cho nằm bò, đã trở thành trò cười của toàn bộ Liên minh nhân loại.

“Là Đức Văn của khu một.” Đoan Mộc Linh nói với người anh đang ngồi trên ghế cao: “Tuy rằng gen chiến sĩ của Đức Văn không được coi là tài giỏi nhất, nhưng vẫn là một kẻ mạnh. Mặc dù trong tình huống lúc ấy lòng cảnh giác của người đàn ông khá thấp, nhưng anh ta không nên bị một người phụ nữ dễ dàng đánh bại mới phải.”

“Chậc, thật đúng là làm mất mặt cánh đàn ông.” Đoan Mộc Linh lạnh lùng nói: “Nếu là em...”

“Em không được phép ra tay với cô ấy!” Đoan Mộc Thư lên tiếng cảnh cáo.

Đoan Mộc Linh cười chế giễu một tiếng với anh ta.

Sau khi buổi diễn tập quân sự kết thúc, rất nhiều người đều đang bán tán về chuyện Đức Văn của khu một cưỡng ép phụ nữ trong nhà vệ sinh, cuối cùng lại bị phụ nữ đánh cho nằm bò. Hơn nữa họ còn cho rằng người phụ nữ không thể tài giỏi như vậy, có lẽ là do người khác làm, vì thế tranh cãi không dứt về chuyện này.

Các binh lính của khu năm nghe thấy những lời bàn tán tranh cãi này, âm thầm nghĩ, đúng là đồ kiến thức hạn hẹp! Đó là vì họ chưa từng gặp phải một người phụ nữ như Trì Am thôi, đáng lẽ nên để cô ấy đi đâm cho họ mỗi người một kiếm, để họ biết được thật ra phụ nữ cũng có thể rất tài giỏi.

Đám binh lính của khu năm không khỏi cảm thấy kiêu ngạo một cách lạ thường khi nghĩ đến khu của mình có một người phụ nữ hung dữ như vậy, cũng coi như là một người hiếm có khó gặp trong lịch sử.

Lúc Trì Am trở lại khách sạn nghỉ ngơi, thì bắt gặp ánh mắt phức tạp của đám người Lục Hành.

Cô trực tiếp làm lơ, hai ba cái đã nhảy tới trước mặt Tư Ngang, sau đó trực tiếp bổ nhào vào lòng anh.

Tư Ngang ôm cô vào trong ngực, tuyên bố địa vị của mình cho toàn thế giới bằng động tác mang tính chiếm hữu kia. Những người trông thấy cảnh này, tâm trạng càng trở nên rối bời hơn.

Tư Ngang dặn dò Lục Hành mấy câu, lập tức ôm cô trở về phòng.

Cửa phòng vừa mới đóng lại, Trì Am đã bị cánh tay tràn đầy sức lực của người đàn ông nâng lên, ôm chặt cô trong lòng sau đó cúi người hôn cô.

Trì Am không biết anh đang nổi điên vì điều gì, ôm đầu anh, không cam lòng yêu thế mà hôn ngược lại.

Mãi cho đến khi ý thức của cô bắt đầu mơ màng, mới phát hiện mình đã được anh đặt lên giường. Vị quan chỉ huy kia ngồi ở mép giường, rất có kỹ xảo mà chỉ trụ cô, không khiến cô cảm thấy khó chịu nhưng cũng không để cô vùng vẫy thoát ra được.

Nhìn thấy dáng vẻ muốn làm chuyện không thể miêu tả của anh, Trì Am hỏi với giọng mềm như bông: “Quan chỉ huy, bây giờ anh muốn làm gì?”

Anh nói đầy mờ ám: “Em nói thử xem?”

“... Em còn chưa ăn tối đâu.”

“Chờ lát nữa ăn sau.”

66 39 Chờ đến khi anh xong việc, cô đã đói đến độ tủm lấy cánh tay anh mà gặm, bị anh dùng quân phục bọc lấy bế tới ban công rồi bón bữa tối cho CÔ.

Không biết sắc trời bên ngoài đã tối từ khi nào, những vì sao lấp lánh trên bầu trời, làn gió đêm mát mẻ thổi qua, Trì Am rúc vào trong lòng anh mơ màng muốn ngủ.

“Hôm nay em đã nhìn thấy chỗ nào của người đàn ông kia thế?”

Trì Am giật mình thon thót, lập tức tỉnh táo lại, đôi mắt mở lớn nhìn anh, nói: “... Em nhắm mắt lại đánh hắn.”

Anh cười chế giễu một tiếng rồi nhìn cô với đội mắt màu tím lạnh lùng u ám kia, dáng vẻ như chuẩn bị nghe cô nói bừa.

Thật khó đối phó.

Trì Am chỉ đành nói: “Được rồi, em chỉ nhìn đến chỗ nào đó sau lưng anh ta thôi.”

Sau đó cô đã bị anh đè lại, như thể cô đã nhìn chỗ nào của người đàn ông kia thì anh sẽ tiến hành trừng phạt với cô, thật đúng là không chịu thua thiệt một chút nào.

Khuôn mặt Trì Am đỏ bừng.

May là cô không nói mình còn nhìn đến thứ kia của tên đó, vậy chẳng phải sẽ bị người đàn ông này bắt nhìn chỗ đó của anh cả một buổi tối mới cho qua à? Cô vừa mới nghĩ như vậy, đã nghe thấy anh nói: “Lát nữa anh để em nhìn của anh.”

Anh hôn lên khuôn mặt của cô, rõ ràng giọng nói vô cùng dịu dàng nhưng khi nói ra lại cực kỳ ép buộc: “Để em xem hết cả một buổi tối hôm nay, tối mai... rồi lại thêm một buổi nữa.”

Trì Am: “...”

Mẹ kiếp! Làm chuyện tốt lại nhận được quả báo, về sau nếu cô làm chuyện tốt nhất định sẽ không gây sự chú ý của người khác như vậy nữa!

Buổi diễn tập quân sự ngày hôm sau, tuy rằng vì buổi tối Trì Am bị người đàn ông kia bày tư thế ngủ kỳ quái dẫn tới lưng mỏi eo đau, nhưng cô vẫn cố chấp bò dậy đi xem.

Millie cầm một chiếc làn tinh xảo tới gần cô, mỉm cười thẹn thùng nói: “Em Trì, chị.... chị làm một chút bánh ngọt, cám ơn em hôm qua đã cứu chị, chị...

Trì Am nhìn thấy khuôn mặt loli nhút nhát sợ sệt này thật sự không thể nào chén ghét nổi, “Ừ” một tiếng rồi kêu cô ấy ngồi xuống.

Trên mặt Millie bày ra vẻ như được cứu vớt, lập tức ngồi xuống bên cạnh cô rồi mở chiếc bàn ra. Bên trong là các loại bánh ngọt tinh xảo, tỏa ra hương thơm của bơ.

Trì Am ăn một miếng bánh quy bơ nhỏ dưới ánh mắt mong chờ như cún con của cô ấy, sau đó khen ngợi: “Ưm, bánh rất ngon.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Millie chợt sáng ngời, sau lưng như thể mọc một chiếc đuôi không ngừng phe phẩy.

“Chị không sao chứ?” Trì Am mở miệng hỏi.

Millie có hơi sững sờ, chờ khi cô ấy hiểu ra cô đang hỏi điều gì, có chút xấu hổ nói: “Không sao, tuy rằng hôm qua bị người kia làm... có hơi đau, nhưng bởi vì chuyện này nên tối qua bọn họ không tiếp tục muốn chị nữa, ngược lại đối xử với chị rất dịu dàng...”

Khi Trì Am hiểu rõ ý tứ trong lời nói của cô ấy, nháy mắt vẻ mặt trở nên thẫn thờ, sau đó lại làm bộ không có chuyện gì cầm lấy một miếng bánh quy khác lên gặm tiếp.

Cô không nên phán đoán thế giới này bằng tâm lý của người phụ nữ ở thế giới bình thường. Đối với họ mà nói, loại chuyện này không có gì to tát cả.

Nhưng cô vẫn cảm thấy khó mà thích ứng.

Bắt đầu từ ngày hôm đó, Millie trở thành chiếc đuôi của Trì Am.

Chỉ cần Trì Am rời khỏi phòng, cô ấy sẽ giống như một chú cún con đi theo cô. Thậm chí còn trao đổi số liên lạc với cô, hẹn cô ra cửa cùng nhau đi dạo phố tìm đồ ăn ngon, thổ lộ tâm tình.

Trì Am coi như mình có thêm một cô bạn gái thân thiết.

Còn về phần bốn ông chồng của cô ấy, cô trực tiếp làm ngơ, dù sao Millie cũng rất ít sẽ nhắc tới chuyện này trước mặt Trì Am. Sau ngày đầu tiên cô ấy từng kể qua, dường như phát hiện cô không thích chuyện này cho lắm, nên sau đó cũng không nói về đám đàn ông của mình nữa.

Trước khi buổi diễn tập quân sự sắp kết thúc, Millie tới tìm Trì Am, vẻ mặt lo lắng nói: “Trì Am, chị nhận được tin tức, Đức Văn vì muốn cứu vớt hình tượng mình bị phụ nữ đánh nên muốn gây bất lợi cho em. Đức Văn chính là kẻ ở khu một đã cưỡng ép chị ở nhà vệ sinh ngày đó.”

Trì Am đồ một tiếng.

“Em phải cẩn thận đấy, tốt nhất đừng rời khỏi người đàn ông của mình, để họ bảo vệ em.” Millie tiếp tục nói.

Trì Am tiếp tục đồ một tiếng, hoàn toàn không để ở trong lòng, thậm chí cô còn nghĩ, chỉ mong anh ta tới để cô tiện thể rút kiếm của mình ra luyện.

Đã lâu rồi kiếm của cô không được uống máu, màu sắc biến nhạt đi không ít rồi.

Đáng tiếc cuối cùng Trì Am vẫn không được như ý nguyện.

Bởi vì tới ngày cuối cùng diễn ra buổi diễn tập quân sự, Tư Ngang trực tiếp đưa ra khiêu chiến với khu một. Hơn nữa anh còn ngược Đức Văn như chó ở trước mặt mọi người, trực tiếp giải quyết người này, khiến anh ta không có cách nào gây rắc rối cho Trì Am.

Tự - quan chỉ huy - Ngang chứng minh bản thân hoàn toàn có thể bảo vệ người phụ nữ của mình bằng thực lực.

Hoàn toàn không có phần của Trì Am.

Tư Ngang thấy dáng vẻ tiếc nuối của cô, quay đầu nhìn Trì Am với đôi mắt âm u sâu kín: “Sao thế? Em còn muốn đánh một trận với anh ta nữa hả?”

Trì Am: “...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.