Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 321: Quyến Rũ - Chương 321 Người Cá Biển Xanh



Lúc nãy nghe thấy động tĩnh bên này, ông ta đã tới đây từ đầu, cũng chứng kiến cảnh tượng lúc trước.

Nếu không phải ông ta là người quản lý Muses thì gần như không muốn ôm đồm chuyện này.

“Anh Hill, chuyện hôm nay...” Ông ta nhìn về phía Edward.

Edward Hill lạnh lùng nói: “Muses chứa chấp cướp biển, mong mọi người phối hợp với điều tra của đội tuần tra.”

Người quản lý Muses vẻ mặt thê thảm, đáp vâng.

Nếu không xảy ra chuyện vừa rồi thì ông ta còn có thể ngụy biện một chút, chung quy ô dù sau lưng Muses cũng có không ít, ngay cả quý tộc cũng không dám càn quấy ở đây. Song lúc này đang có một ác quỷ đáng sợ ở đây, chém người mặt không đổi sắc, một thằng nhóc to gan ngay cả thiên kim đảo chủ mà cũng không thèm quan tâm tới sống hay chết, ông ta thật sự không dám giở trò lươn lẹo gì.

Nghĩ vậy, ông ta nhìn về phía đám quý tộc, người kia chậm rãi lắc đầu với ông ta.

Giải quyết xong vụ này, Edward Hill nói với Trì Am đang ngắm đồ trang trí trong Muses: “Cậu Dales, đêm nay vất vả cho cậu rồi.”

Trì Am mỉm cười với anh ta: “Không có gì đâu, rất thú vị, lúc nãy tôi chơi với mấy quý ông đáng kính kia còn thắng được rất nhiều thứ nữa cơ.” Nói đoạn, cô mỉm cười nhìn về phía đám quý tộc còn chưa đang sợ hãi chưa thể bình tĩnh.

Mấy tên quý tộc lúc nãy chơi đánh bạc với cô sắc mặt trở nên tái mét.

Nếu lúc trước bị cố thắng được nhiều tài sản như thế, họ còn suy nghĩ sau này dùng thủ đoạn cưỡng chế để giải quyết vụ này, chỉ là một quý tộc lụn bại thôi mà, cũng không ảnh hưởng cái gì. Nhưng bây giờ tâm tư nào cũng biến mất, quyết định ngày mai sẽ phải người mang những thứ mà cô đã thắng cược cung kính đưa cho cô, để tránh bị cô trực tiếp xông vào tận nhà.

Một thằng nhóc ngay cả thiên kim của đảo chủ cũng không thèm để mắt, kiểm thuật cao siêu, cậu ta còn có chuyện gì không dám làm?

Khi bóng đêm càng thâm trầm, cuối cùng đoàn người rời khỏi Muses.

Bởi vì sự kiện cướp biển đêm nay, Muses đã phá lệ đóng cửa tiễn khách khi trời còn chưa sáng. Đám quý tộc đều không có ý kiến gì về vấn đề này. Toàn bộ quý tộc chỉ hận không thể mau chóng rời đi, về nhà điều tra thân phận của “Joy Dales”, cùng với việc nên đối xử với cậu ta như thế nào.

Chuyện đêm nay khiến họ nhạy cảm phát giác được bầu không khí khác hẳn bình thường.

Đảo Whale sắp có biến.

Edward Hill đích thân đưa Trì Am lên xe ngựa.

Hiện tại đám cướp biển mai phục ở Muses đã được giải quyết, nhưng kế tiếp còn có rất nhiều việc cần làm, anh còn phải đích thân đi xử lý. Nhất là lúc trước Trì Am bỏ mặc Miria Jones, anh cần thiết đến chỗ đảo chủ một chuyến để giải quyết phiền toái giúp cô.

Cho nên anh không đưa Trì Am về nhà, đành phải ra lệnh cho người đánh xe của nhà Hill đưa cô về.

Lúc đưa cô lên xe, cuối cùng Edward Hill không nhịn được hỏi: “Cậu Dales, có phải giữa cậu và tiểu thư Jones đã có hiểu lầm nào đó không?”

Trì Am ngồi trong xe ngựa, mỉm cười với anh ta: “Với thực lực của gia tộc Hill, tôi nghĩ chắc hẳn anh sẽ điều tra rõ chuyện này rất nhanh, không đúng sao?”

Edward Hill im lặng.

Lúc trước Joy Dales không có tiếng tăm gì, thực lực mà Trì Am biển hiện mặc dù khiến anh ta coi trọng, nhưng còn chưa coi trọng đến mức kiêng kỵ, cho nên chỉ sai người điều tra đơn giản một chút, biết cô là hậu duệ của quý tộc lụn bại, mười mấy năm trước đã chuyển ra khỏi khu quý tộc Warner, những chuyện khác lại không điều tra kỹ càng.

Có lẽ họ thực sự phải điều tra rõ ràng “Elena Dales".

Khi Trì Am về đến nhà thì thấy Elena còn chưa đi ngủ.

Bà ấy ngồi dưới ánh đèn trong phòng khách may váy, trông có vẻ không tập trung tinh thần. Mãi đến khi thấy con gái bình an về nhà, trái tim căng thẳng cả buổi tối cuối cùng mới yên ổn.

Elena nhẹ nhõm vô cùng, cười hỏi: “Angel, con có sao không?”

“Không có gì đâu, con ổn lắm.” Trì Am cười tiếp nhận ly sữa mà bà ấy rót, chậm rãi uống.

Elena nở nụ cười như trút được gánh nặng, nhẹ giọng nói: “Angel, đã khuya rồi, con nghỉ ngơi đi.”

Trì Am đáp một tiếng, đang định về phòng ngủ thì chợt nhớ tới chuyện khác, quay lại nói với Elena: “Elena, chắc hẳn chúng ta sẽ chuyển nhà nhanh thôi, mấy ngày nay mẹ chuẩn bị một chút đi.”

“Chuyển nhà?” Elena bỏ chiếc váy đã may được một nửa vào rổ, nghe vậy thì khó hiểu nhìn cô: “Chúng ta sẽ chuyển đi đâu?”

“Warner.” Trì Am đáp, sau đó bỏ mặc Elena kinh ngạc đến ngây người, vui vẻ trở về phòng ngủ.

Một giấc ngủ dậy, trời đã sáng choang.

Trì Am tràn đầy tinh thần đi ra ngoài, thấy Elena đang ngồi trong phòng khách, đôi mắt có quầng đen rõ rệt, vẻ mặt mỏi mệt, nhưng trạng thái tinh thần lại tỉnh táo đến thần kỳ, đôi mắt sáng sủa phấn khởi, cứ như kẻ nghiện thuốc.

Hiển nhiên cả đêm bà ấy không ngủ, đều dùng để tiêu hóa chuyện này.

Trì Am chào bà ấy một tiếng rồi vào bếp tìm bữa sáng, phát hiện Elena không nấu bữa sáng. Cô xắn tay áo, quyết định hôm nay sẽ nấu bữa sáng cho Elena.

“Angel!” Elena đuổi theo sau lưng cô, môi run rẩy, nhẹ giọng nói: “Chuyện tối qua con nói là thật hả?”

“Đương nhiên rồi.” Trì Am quay sang cười với bà ấy: “Elena, mẹ có vui không?”

Elena im lặng chốc lát, trên mặt lộ ra nụ cười vui sướng, toàn thân như đạt được sinh mệnh mới, kích động nói: “Mẹ rất vui mừng, con yêu, cả đời mẹ chưa bao giờ vui mừng như lúc này! Cảm ơn con...”

Nói rồi, bà ấy chợt che mặt bật khóc, dần dần từ khóc nức nở biển thành gào khóc.

Khi Edward Hill và Carter đến nhà Dales thì thấy Trì Am đang ôm Elena đôi mắt sưng đỏ.

Thấy cảnh này, hai người đàn ông đều biết tại sao Elena lại như vậy.

Đêm qua, họ tốn một đêm, cuối cùng điều tra rõ câu chuyện của “Elena Dales”.

Thực ra muốn điều tra chuyện này cũng rất đơn giản, bởi vì năm đó phu nhân Jones căm hận Elena cực kỳ, không để lại đường lui cho Elena mà tung hô chuyện của bà ấy khắp nơi, khiến Elena không thể giữ lại được mặt mũi cuối cùng của quý tộc, trốn khỏi khu Warner như chó nhà có tang, sau đó không còn tin tức gì trong giới quý tộc.

Các quý tộc sẽ không để ý tới một người phụ nữ nghèo túng đến mức ngay cả thể diện của quý tộc cũng không giữ được, huống chi người phụ nữ đó còn dính đầy gièm pha.

Sau khi điều tra, họ mới nhớ ra tại sao dòng họ Dales lại quen tại đến thế, lúc này nhìn hai mẹ con bằng ánh mắt là lạ.

Bởi vì năm đó khi Elena rời khỏi khu Warner, người hơi chú ý đến chuyện này đều biết bà ấy đã có thai, đứa con có khả năng của của đảo chủ Jones. Đương nhiên phu nhân Jones nói với bên ngoài rằng Elena Dales là một con đàn bà vô liêm sỉ, không chừng bà ta đã sớm pha trộn với những thằng đàn ông khác, sau đó giả vờ mang thai, chỉ muốn tiến vào nhà Jones mà thôi.

Phải biết rằng có không ít nữ nhân như vậy, rất nhiều tiểu thư quý tộc lụn bại thà làm tình nhân cho các ông quý tộc chứ không muốn trở thành người thường, cuối cùng bị ép rời khỏi khu Warner.

Thế đạo này chính là như thế.

Một lát sau, mấy người ngồi lên chiếc ghế sofa xấu xí đã tróc sơn gần hết trong nhà Dales. Mặc dù Carter không thích nghi được với nơi cũ kỹ thế này, nhưng nhìn Trì Am ngồi đối diện, anh ta cố gắng kìm nén sự khó chịu trong lòng.

Trải qua chuyện tối hôm qua, bây giờ không còn ai dám chọc cô.

Cái tên “Joy Dales” chính thức nổi tiếng khắp đảo Whale.

Hôm nay Carter đến đây là được người khác nhờ vả, mang toàn bộ tài sản của đám quý tộc mà Trì Am thắng được trên bàn đánh bạc tới đây. Đám quý tộc kia không giở trò mà đưa những thứ đó tới một cách hoàn chỉnh, coi như lấy lòng Trì Am.

Trì Am rất hài lòng với chuyện này.

Có điều hôm nay Carter đích thân đến đây còn có một chuyện nữa.

Khi Elena tiếp nhận giấy chứng nhận khế nhà mà Carter đưa qua, thân thể bà ấy bắt đầu run rẩy, đôi mắt lập tức đỏ hoe.

Thấy Trì Am nhìn mình, Carter run lên, không khỏi cười khổ, biện minh cho mình: “Năm đó tòa nhà Dales là do nhà Carter chúng tôi mua lại, bây giờ coi như trả lại đồ cho chủ cũ...” Khi đó hơi có cảm giác nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, nhưng bây giờ không cần một đồng vàng nào, trả lại đồ cho chủ cũ, coi như thái độ mà nhà Carter bày ra.

Trì Am cười như không cười nhìn anh ta: “Anh Carter muốn kết bạn với tôi à?”

“Đương nhiên.” Carter vội vàng nói: “Tôi nghĩ người bạn như cậu Dales, không ai sẽ từ chối.”

Trì Am ừ một tiếng, bưng café lên uống một ngụm, không nói gì.

Carter hơi xấu hổ, không nhịn được mà âm thầm quan sát cô, càng nhìn càng cảm thấy thiếu niên này trông thật xinh đẹp, tựa như một cô gái, nếu không phải chứng kiến lực sát thương khủng bố của cô đêm qua thì anh ta sẽ không nhịn được muốn chơi đùa với thiếu niên xinh đẹp nhường này... quý tộc luôn là một đám người không có liêm sỉ, nam nữ đều có thể chơi.

Đương nhiên lúc này anh ta không hề tơ tưởng gì, chỉ muốn kết bạn với Joy Dales.

Không có quý tộc nào sẽ từ chối một kiếm sự thiên tài làm bạn bè.

Một lúc lâu sau, Trì Am mới lên tiếng: “Tiểu thư Jones sao rồi?”

“Nghe cô ấy nói tối qua sau khi trở về đã bị ốm, phu nhân Jones cực kỳ giận dữ vì chuyện này.” Đây là Edward trả lời: “Còn đảo chủ Jones, ông ấy không bày tỏ thái độ.”

Elena đang kích động ôm khế đất của nhà Dales, nghe vậy thì vẻ mặt lập tức tràn đầy oán hận.

Hai người đàn ông quý tộc đều thấy rõ vẻ mặt của bà ấy, cuối cùng đã hiểu tại sao Trì Am lại nhằm vào tiểu thư Jones.

Mặc dù tiểu thư Jones đúng là hơi xui xẻo, nhưng đôi khi dòng họ quý tộc đã đại biểu cho tất cả, chỉ cần cô ta mang theo dòng họ “Jones” thì tai họa do trưởng bối trong gia tộc gây ra, cô ta cũng phải gánh vác một phần. Thế đạo này chính là như vậy.

Sau khi tiễn bước Edward Hill và Carter, tâm trạng Trì Am càng vui vẻ.

“Elena, mẹ nghỉ ngơi cho khỏe đi, mấy ngày sau chúng ta sẽ chuyển về căn nhà ở khu Warner. Bây giờ con đi tìm Ares, buổi tối sẽ về.” Trì Am cười nói.

Lúc này Elena đang kích động, đã nghĩ thoáng hơn về chuyện con gái yêu hải yêu, cười nói: “Mẹ biết rồi! Con yêu, cảm ơn con, nếu có rảnh thì hãy giới thiệu chàng trai người cá đó cho mẹ làm quen đi.”

Câu nói này đã đại biểu cho thái độ của Elena. Trì Am vui vẻ đáp lời.

Ừm, xem ra chuyện ở đây sẽ được giải quyết rất nhanh thôi, khi đó có thể ra biển cùng Siren đi khắp chân trời góc biển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.