Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 383: Quyến Rũ - Chương 383 Hắc Ám Xâm Nhập



Gen chiến sĩ cuồng có thể không ngừng tiến hóa khi sử dụng dung dịch tiến hóa gen, thực lực cũng được tăng mạnh, có thực lực mạnh mẽ, đó mới là sự bảo đảm để sinh tồn tại tận thế. Họ hy vọng con gái có thể bình an sống sót trong tận thế này.

“Nghe nói căn cứ Hy Vọng đã nghiên cứu ra dung dịch tiến hóa gen phiên bản cải tiến, có thật không?” Trì Tĩnh hỏi.

“Vâng, Tư Ngang đã cải tiến.” Trì Am cười tủm tỉm tiết lộ.

Quả nhiên hai vợ chồng vô cùng kinh ngạc, không nhịn được nhìn về phía Tư Ngang đang dẫn dắt mấy trợ lý ghi chép lại tình hình của Chiến sĩ cuồng, nhìn kiểu gì cũng là một người trẻ tuổi mười mấy tuổi, thiếu niên thời nay lợi hại thế cơ à?

Nhớ lại trận hỗn loạn ở căn cứ Đào Nguyên hôm trước, Trì Tĩnh vẫn thấy là lạ, cảm thấy thời cơ con dị hình kia xuất hiện thật sự quá trùng hợp.

Bởi vì nhóm Chiến sĩ cuồng này cần thời gian tiến hóa nên buổi trưa họ chậm trễ một chút thời gian. Chờ cho thực lực của toàn bộ Chiến sĩ cuồng đều tăng lên, họ mới tiếp tục lên đường.

Bình thường mà nói, khi Chiến sĩ cuồng uống dung dịch tiến hóa gen thì đều sẽ tìm một không gian an toàn không bị người khác quấy rầy, chứ không phải là ở nơi hoang dã sẽ bị dị hình tấn công bất cứ lúc nào, hành động này của Tư Ngang hơi mạo hiểm. Tuy nhiên nghĩ tới tình huống kế tiếp sẽ gặp phải trên đường đi thì có thể hiểu được sự lựa chọn của Tư Ngang.

Đông người thế này muốn bình yên vượt qua mấy thành phố bị dị hình chiếm cứ, cho dù có binh khí hình người Trì Am thì cũng không thể bắt một mình cô bảo vệ tất cả được, phải tăng thực lực tổng thể lên rồi hẵng nói.

Ngoài ra, còn phải đề phòng bẫy rập của con người.

“Ả họ Đào kia sẽ không để yên.” Tư Ngang khẳng định: “Chắc chắn cô ta sẽ chờ thời cơ mai phục trên đường chúng ta trở về căn cứ Hy Vọng.”

Nhìn vẻ mặt lạnh lẽo của anh, Trì Am không nhịn được muốn cách xa anh một chút: “Khi đó chúng ta phải chảnh giác. Nếu là Đào Vi Lan thì giao cho tôi đối phó đi, tôi vẫn có thể đối phó với bùa chú của cô ta.”

Tư Ngang ừ một tiếng, đột nhiên lại gần bóp cằm cô, nhìn cô từ trên cao: “Sao cô lại biết bùa chú?”

Chiều cao của Tư Ngang mười sáu mười bảy tuổi đã đạt đến một mét tám, nghe nói chiều cao của cậu lúc 28 tuổi gần được một mét chín, chiều cao của Trì Am cũng khoảng một mét bảy, nhưng so sánh với người đàn ông này thì cô trông hơi lùn. Cho nên bây giờ cậu chàng này đã cao hơn cô, nhưng gương mặt thì vẫn non nớt, còn mang theo sự ngây ngô đặc trưng của thanh thiếu niên.

Đôi mắt Trì Am xoay chuyển, nói: “Tôi nằm mơ. Anh tin không?”

“Đương nhiên tin.” Anh cười như không cười nhìn cô: “Tôi cũng thường xuyên nằm mơ, mơ thấy một cô gái…”

Đôi mắt Trì Am sáng ngời nhìn anh.

“Trong giấc mơ của tôi, cô gái đó vô cùng đáng giận, chỉ cần hơi bất cẩn một chút thôi là không biết cô ấy sẽ bay đến chỗ nào, mỗi lần tôi đều phải vất vả đi bắt về, bắt về rồi chỉ hận không thể làm chết cô ấy…”

Trì Am: “…”

Cô tin tưởng chữ “làm” kia hẳn là động từ liên quan tới chiếc giường.

Anh cười tủm tỉm nhỏ nhẹ nói mình nhốt cô gái đáng giận trong mơ kia vào phòng tối như thế nào, Trì Am suýt nữa sợ són ra quần.

Tên này chính là một kẻ điên rồ hắc hóa giai đoạn cuối.

Trì Am oan uổng vô cùng. Rõ ràng bao nhiêu thế giới, bất kể cô bay ở đây thì đều bay cùng anh, chưa bao giờ rời khỏi bên cạnh anh… không tính tình huống ngoài ý muốn. Từ khi thực lực của cô tăng lên, đã rất ít người có thể hãm hại cô, tại sao người đàn ông này lại mơ thấy giấc mơ như vậy? Quá bất lợi cho mình.

Trì Am lập tức nói: “Mơ đều là trái ngược cả thôi! Anh xem, chúng ta đã quen biết nhau bao lâu nay, chưa từng chia lìa bao giờ, sau này cũng sẽ như thế.”

Anh nhìn cô bằng ánh mắt tối tăm, khiến lông tơ trên người cô dựng đứng lên, sau đó mới cười nói: “Đương nhiên rồi. Nếu cô dám bay nhảy như trong mơ thì tôi sẽ nhốt cô vào phòng thí nghiệm của tôi cùng nhau bay. Phòng thí nghiệm của tôi có nhà tù được xây bằng thủy tinh công nghiệp đặc thù, ngay cả dị hình cấp B cũng nhốt được, khi đó chúng ta cùng nhau sống ở đó đi.”

Trì Am: QAQ Thật đáng sợ!

Chiều tối, mặt trời còn chưa lặn xuống núi, họ đã sớm chọn được chỗ để nghỉ ngơi ban đêm.

Lần này rất đông người, để bảo đảm an toàn cho mọi người, cần phải chọn lựa chỗ qua đêm thật kỹ, không thể tùy ý lên đường gấp rút như trước kia.

Lúc chia phòng, hai vợ chồng phát hiện con gái chung phòng với cậu chủ Tư kia, không khỏi sững sờ.

Sau khi ăn bữa tối, Lâm Tú Nhã lập tức kéo con gái sang chỗ khác hỏi thăm.

“Am Am, con với cậu chủ Tư kia có quan hệ gì vậy?”

Trì Am nhìn vẻ mặt căng thẳng của mẹ, nói với vẻ rất thuần khiết: “Mẹ, tụi con là tình nhân đang yêu đương với mục đích kết hôn.”

Lâm Tú Nhã: “…”

Lâm Tú Nhã rối rắm nói: “Nhưng mà… trông cậu ấy mới mười sáu tuổi, còn chưa trưởng thành! Am Am, con…”

Trì Am: “…”

Ánh mắt nhìn mình như trâu già gặm cỏ non của mẫu hậu này là sao vậy?

Nhưng mà đã tận thế rồi, ăn bữa nay lo bữa mai, chưa nói đến tìm một cậu bé vị thành niên làm bạn trai, cho dù tìm người cùng giới tính làm bạn trai thì cũng chẳng ai nói gì. Vợ chồng Trì Tĩnh tự nhận mình vẫn rất thoáng, mặc dù rối rắm vì biết con gái lại gặm một cây cỏ non, nhưng chỉ cần cô thích là được.

“Cậu ấy chưa trưởng thành, con không được làm gì với cậu ấy đâu đấy.” Lâm Tú Nhã rất kiên trì điểm mấu chốt làm người, cho dù là tận thế thì cũng không thể “ấm dâu” vị thành niên được.

Trì Am: “…”

Trì Am oan uổng hết sức, rõ ràng là người đàn ông kia “làm” cái gì với cô mới đúng, cô còn chưa “làm” gì hết đâu.

Trì Am ôm trái tim bị thương về phòng, thấy cậu thiếu niên ngồi trước máy tính quan sát video theo dõi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.