Mai Gia Niên hơi tiếc nuối nói: “Tôi đã từng nghe nói về chuyện của cậu chủ Tư, trong lòng kính nể anh ấy, tiếc rằng vẫn không có duyên được gặp mặt anh ấy một lần. Đúng rồi, lần này sao cô Trì lại đến phía nam? Có chuyện gì à?”
Trì Am nhìn về phía Irya đã bắt đầu uống rượu với Ngao Dẫn ở cách đó không xa, nói một câu đầy ẩn ý: “Bởi vì một chút chuyện ngoài ý muốn nên tôi và Irya mới cùng nhau xuống phía nam, không ngờ lại gặp phải đội ngũ của Tả Thanh Lương. Irya nhận được lời mời của anh ta, định tới căn cứ Tự Do để xem thử.”
Mai Gia Niên im lặng, cứ cảm thấy lời nói của cô có ý khác.
Không đoán được ý đồ của Trì Am, anh ta không tiếp tục suy đoán nữa mà cũng ngẩng đầu nhìn Irya. Trên người cô ấy cũng có linh quang sáng ngời, nhưng linh quang này cũng tạp nham, có tướng chết yểu.
Hai người hàn huyên một lát, Ngao Dẫn bỗng chạy tới ôm bờ vai Mai Gia Niên, cười nói: “Gia Niên có muốn uống rượu cùng nhau không… Ái chà, thì ra anh hẹn hò với mỹ nhân ở đây à. Thưa quý cô xinh đẹp, chào cô, tôi là Ngao Dẫn, không biết nên gọi cô như thế nào?”
Ngao Dẫn nở nụ cười cởi mở, giọng điệu hài hước, nhưng ánh mắt nhìn Trì Am lại có phần dò xét.
Trong mắt anh ta, Mai Gia Niên chính là thần côn, hơn nữa còn là thần côn rất có bản lĩnh. Người khiến anh ta coi trọng đến mức gặp mặt bắt chuyện riêng cũng không phải người đơn giản.
Trì Am cười thong dong: “Chào anh Ngao Dẫn, tôi là Trì Am.”
“Vị hôn thê của cậu chủ Tư?” Ngao Dẫn kinh ngạc nói.
Trì Am không ngờ mình cũng rất nổi tiếng, mặc dù là vì liên quan tới Tư Ngang. Cô cười nói: “Đúng thế. Lần này xuống phía nam, có lẽ sẽ quấy rầy anh Ngao.”
Ngao Dẫn lập tức nhiệt tình nói: “Đã lâu tôi không gặp cậu chủ Tư, thật nhớ anh ấy! Từ sau tận thế, bởi vì giao thông bất tiện, lại thêm mỗi người bận công việc riêng nên đã lâu lắm rồi không gặp nhau, trong lòng còn rất tiếc nuối, không ngờ lần này lại gặp cô Trì ở đây. Lần trước nghe nói cậu chủ Tư gặp phải chút phiền toái, tiếc rằng khi ấy tôi đang ở trên hải đảo, không thể gấp rút trở về, trong lòng còn rất lo lắng.”
Nếu lúc đó gấp rút trở về thì không chừng sẽ làm cho Tư Ngang nợ mình một ân tình, Ngao Dẫn tiếc đứt ruột.
Thế là Ngao Dẫn rất nhiệt tình kéo Trì Am và Mai Gia Niên đi uống rượu.
Còn rượu ở đâu ra, đây là đồ cất giữ của Ngao Dẫn.
Đúng, nam chủ truyện ngựa giống Ngao Dẫn đương nhiên cũng như Đào Vi Lan, sở hữu bàn tay vàng cho riêng mình. Trước tận thế anh ta đã có không gian ngọc bội gia truyền, gom được rất nhiều vật tư bỏ vào trong không gian. Không gian của anh ta không cao cấp bằng Đào Vi Lan, không thể trồng trọt, không thể thả vật còn sống, không có linh tuyền, chỉ có thể chứa đồ đạc không giới hạn. Nhưng đối với người khác, từng ấy đã là lợi hại lắm rồi.
Hoa Quốc có văn hóa tiệc rượu, mọi người uống thật sảng khoái, quan hệ gần gũi hơn không ít.
Đến cuối cùng, đám Irya đã say bí tỷ, chỉ có Mai Gia Niên, Ngao Dẫn và Trì Am còn tỉnh táo.
Ngao Dẫn vừa uống rượu vừa tán thưởng: “Cô Trì đúng là cân quắc không thua tu mi, rất hiếm thấy cô gái nào có tửu lượng lớn như cô.”
“Anh Ngao khách khí quá, đã lâu rồi chưa uống rượu, không ngờ vẫn còn có thể uống chút ít.” Trì Am khiêm tốn nói, trên thực tế khi rượu vào dạ dày thì đã bị cô dùng nội lực hóa giải, chẳng khác nào uống toàn nước = =!
Uống rượu nhiều, đôi mắt Mai Gia Niên sáng đến mức khiến người ta sợ hãi. Anh ta nhìn chằm chằm Trì Am, nói: “Cô Trì, nghe nói kiếm thuật của cô vô cùng lợi hại, không biết cô bái thầy phương nào?”
“Đây là truyền thừa của gia tộc tôi, tôi tự luyện lung tung thôi, nào ngờ lại thật sự hữu ích.”
“Vậy ư…”
Rõ ràng Mai Gia Niên không tin, lại thăm dò mấy câu, phát hiện Trì Am vẫn trả lời cẩn thận, không khỏi hơi thất vọng. Xem ra cô gái này thật sự chưa say rượu, vẫn rất tỉnh táo.
Trái lại Ngao Dẫn đã say ngà ngà, bắt đầu mồm mép ba hoa.
Phát hiện anh ta lại tái phát bệnh cũ, còn dùng lời nói thả thính người ta, Mai Gia Niên đen mặt, đấm anh ta một phát.
Đây chính là vị hôn thê của Tư Ngang chứ không phải là hồng nhan tri kỷ của anh ta, là người mà anh ta có thể đùa giỡn sao?
Tên này muốn hủy diệt căn cứ Tự Do chắc?
Thấy Ngao Dẫn bị Mai Gia Niên đánh ngất xỉu, Trì Am tự giác giải tán, ôm lấy Irya say bí tỉ về phòng, còn Mai Gia Niên thì kéo Ngao Dẫn ném ra bên ngoài làm mồi cho muỗi, cuối cùng vẫn là cấp dưới đi tuần thấy nên kéo anh ta về phòng.
Hôm sau, Ngao Dẫn ôm gương mặt bị muỗi đốt sưng mấy cục, nhăn mặt nói với Mai Gia Niên: “Gia Niên, tối qua sao anh lại đánh tôi?”
Mai Gia Niên nói thản nhiên: “Anh nên sửa lại cái thói háo sắc của mình đi. Cô Trì là vị hôn thê của cậu chủ Tư, không phải là người mà anh có thể đùa giỡn.”
Ngao Dẫn hoảng sợ nhìn anh ta: “Tôi thật sự trêu đùa cô ấy á?”
Mai Gia Niên gật đầu khẳng định, vỗ lên vai bạn thân, nói: “Ngao Dẫn, vì hai lạng thịt dưới thân của mình, sau này anh nên cách cô Trì xa một chút đi, không thì cậu chủ Tư sẽ thật sự cắt nó đút cho dị hình ăn đấy. Còn Irya kia, mấy ngày sau anh sẽ có cuộc hẹn hoa đào với cô ấy đấy.”