Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 511: Quyến Rũ - Chương 511 Lính Gác Dẫn Đường



Buổi sáng, Trì Am dẫn Samuel đến đơn vị dẫn đường làm đăng ký.

Người tiếp đãi họ là một dẫn đường nữ trong đơn vị dẫn đường, đồng thời cũng là giáo viên chỉ đạo dẫn dắt Trì Am làm quen với công việc của dẫn đường sau khi Trì Am tốt nghiệp - Tana.

Thấy cô, Tana vô cùng vui sướng, kéo tay cô nói: “Lúc nghe nói tinh hạm mà em đi bị phát nổ, cô quả thực không thể tin nổi, sau này trong số những người sống sót trốn thoát cũng không có tên em, cô còn tưởng... Cũng may là em bình an trở về.”

Bỗng chốc, bà vô cùng cảm khái.

Trì Am cười nói: “Khi đó khoang an toàn mà em ngồi đụng trúng thiên thạch, lưu lạc đến một hành tinh cực kỳ lạc hậu, chỗ đó không được bao phủ tín hiệu của Đế Quốc, muốn trở về cũng không có cách nào, may mà sau này có tinh hạm đi ngang qua phát hiện bọn em, đưa bọn em về Đế Quốc.”

Nghe Trì Am giải thích xong, Tana đương nhiên biết những gì cô đã trải qua không chỉ có thế. Chẳng qua cô không muốn nhiều lời, Tana cũng thông minh không hỏi nhiều, đưa mắt về phía Samuel, từ chỗ Trì Am biết được đây là một dẫn đường hoang dại đến từ tinh hệ xa xôi, vẻ mặt bà càng thêm dịu dàng.

Samuel trông hơi căng thẳng, há miệng nói: “Chào cô...”

Tana ôn tồn nói với cậu: “Cậu bé, đừng căng thẳng, chúng ta đi kiểm tra lực tinh thần và thiên phú của cháu trước đã.” Sau đó lại quay sang nói với Trì Am: “Am à, em có thể chờ một lát không?”

“Có chứ ạ.” Trì Am trả lời, nhân tiện cho Samuel một nụ cười an ủi.

Trong lúc Samuel đang kiểm tra, Trì Am cũng đến ngành phân phối nhiệm vụ báo danh, nhân tiện xóa bỏ nhiệm vụ mà cô chưa hoàn thành.

“Cô Trì, chúng tôi chân thành vui mừng vì sự trở về bình an của cô, may mà cô bình yên vô sự.” Người xử lý chuyện này là một nam dẫn đường ôn hòa nói, sau đó hỏi Trì Am kế tiếp có kế hoạch gì, chuẩn bị sắp đặt công việc cho cô.

Trì Am ngẫm nghĩ rồi nói: “Tôi muốn nghỉ ngơi nửa tháng, có được không?”

“Được chứ. Sự cố lần này đã khiến cô bị sợ hãi, cứ nghỉ ngơi cho thật khỏe đi, đừng sốt ruột chuyện công việc.” Nam dẫn đường ôn hòa an ủi cô.

Trì Am mỉm cười cảm ơn sự cảm thông của đối phương

Dẫn đường ở thế giới này bất kể là nam giới hay nữ giới, bản chất đều rất dịu dàng. Đương nhiên sự dịu dàng này chỉ nhằm vào dẫn đường, đối với bên ngoài lại rất lạnh lùng. Dẫn đường là quần thể đoàn kết hơn bất cứ quần thể nào khác, cứ như thể họ trời sinh có sự kiên nhẫn và dịu dàng đối với đồng loại hơn bất cứ thứ gì.

Như Samuel, mặc dù cậu lớn lên ở một nơi như Ankara, nhưng sau khi gặp Trì Am cũng là dẫn đường, cậu vẫn làm trái với nguyên tắc của mình mà cứu cô về nhà, cũng là vì nguyên nhân này.

Tốc độ kiểm tra của Samuel rất nhanh. Sau khi kiểm tra xong, đơn vị rút ra mã gen của Samuel, chẳng mấy chốc tư liệu của Samuel sẽ tiến vào kho mã gen cua Đế Quốc và cơ sở dữ liệu thông tin của cơ cấp dẫn đường, trở thành một dẫn đường được đăng ký trong danh sách, được hưởng các loại ưu đãi và quyền bảo vệ của Đế Quốc đối với dẫn đường.

“Sau khi xác minh thân phận của Samuel xong thì không lâu sau, các ngành liên quan sẽ gửi quang não của cậu ấy đến, chắc là khoảng ba ngày sau. Khi đó cô sẽ gửi đến nhà em.” Tana vừa nhanh tay điền tư liệu cơ bản của Samuel lên màn hình, vừa nói với họ: “Còn nữa, Samuel bị chậm mất năm năm, cậu ấy cần phải mau chóng vào học viện. Chắc hẳn không thành vấn đề đâu nhỉ?”

Samuel bình tĩnh nói: “Không thành vấn đề ạ.”

Tana quay sang nở nụ cười dịu dàng với cậu ấy, sau khi thương lượng với Trì Am, bà quyết định năm ngày sau sẽ đưa Samuel vào học viện.

Xử lý xong chuyện này đã đến gần giữa trưa.

Trì Am từ chối khéo lời mời ăn trưa của Tana, dẫn Samuel ra ngoài, ăn cơm ở nhà hàng gần đó.

Trì Am xem xét tin nhắn trên quang não, trong quang não có rất nhiều tin nhắn, đều do những người hỏi tình hình của cô gửi tới.

Khi cô lưu lạc đến Ankara, bởi vì không nhận được tín hiệu nên đương nhiên không thể nhận được tin nhắn của nhiều người gửi tới, điều này khiến những người đó đều cho rằng cô đã chết trong vụ nổ tinh hạm. Sau khi cô rời khỏi Ankara, tiến vào vũ trụ có tinh võng của Đế Quốc phủ sóng, quang não tức khắc thông báo mấy ngàn tin nhắn, Trì Am chỉ báo bình an cho những người có quan hệ khá thân thiết và đơn vị dẫn đường, những người khác đều không quan tâm.

Samuel vừa ăn bữa trưa vừa nhìn cô, hỏi: “Chị Trì, buổi chiều chị định đi đâu?”

“Ban đầu định về nhà họ Trì một chuyến.” Trì Am bưng cafe nhấp một ngụm, vẻ mặt hờ hững.

Ban đầu định về, tức là bây giờ không về nữa hả?

Hiểu ngụ ý của cô, Samuel không hỏi tiếp.

Quen biết với Trì Am bao lâu nay, bình thường lúc trò chuyện, cậu nghe Trì Am nhắc tới nhiều nhất là các bạn học trong học viện dẫn đường và đồng nghiệp, rất ít khi nghe cô trò chuyện về người nhà, chắc tình cảm với người nhà không được hòa thuận.

Tiếc rằng mặc dù Trì Am không về nhà, nhưng không thể ngăn cản đối phương trực tiếp đến nhà.

Samuel ngồi trên sofa, đang đọc tư liệu giới thiệu về học viện dẫn đường mà lúc trưa rời đi, Tana đưa cho cậu. Nghe thấy tiếng chuông cửa, cậu bèn đi mở cửa.

Người đứng ngoài cửa là một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, mặc váy đuôi cá xẻ vạt chéo đang là mốt hiện nay, chân đi đôi giày màu đỏ gót cao chót vót, dáng vẻ diêm dúa gợi cảm, cho người ta hưởng thụ thị giác sự gợi cảm phóng túng như ngọn lửa.

Thấy Samuel, người phụ nữ hơi kinh ngạc, nhưng khi phát hiện Samuel vẫn là một thiếu niên mười mấy tuổi thì không suy nghĩ nhiều, cười khẩy một tiếng hỏi: “Trì Am có nhà không?”

Samuel không biết cô ta là ai nên không tiện chặn cô ta ngoài cửa, nói: “Chị Trì đang ở trên lầu các.”

Người phụ nữ mang giày cao gót vào nhà, vừa đi vừa nói: “Tôi đi tìm cô ta.”

Thoáng chốc đã biến mất sau góc rẽ.

Samuel lại ngồi xuống sofa, chợt nghe thấy tiếng đồ vật rơi xuống từ chỗ lầu các, cậu lập tức đứng phắt dậy, đang do dự có nên đi qua xem thử hay không thì thấy Trì Am kéo người phụ nữ dáng vẻ chật vật đi ra.

Người phụ nữ đó mang giày cao gót, bị cô kéo đi nghiêng ngả lảo đảo, nhìn kiểu gì cũng giống như Trì Am đang ăn hiếp người ta.

Samuel thầm nghĩ với sức chiến đấu của Trì Am thì đích xác trên thế giới này rất ít người có thể ức hiếp cô.

“Trì Am!” Người phụ nữ nổi giận trừng cô: “Tôi là chị của cô mà cô đối xử với tôi kiểu đó hả?”

Trì Am thở dài, buông tay ra, nói với cô ta: “Chị đừng đến tìm tôi nữa, tôi thật sự không muốn đánh chị đâu.”

Người phụ nữ trợn tròn đôi mắt xinh đẹp, ngón tay run rẩy chỉ vào cô: “Được lắm, biến mất mấy tháng, cánh của cô cứng cáp rồi chứ gì? Cô gặp phải tinh tặc, ngồi trên tinh hạm phát nổ, không biết tung tích, cô biết cả nhà lo lắng cho cô cỡ nào không? Về Đế Tinh mà cũng không báo cho gia đình một tiếng, nếu không phải phát hiện cô đến đơn vị dẫn đường trả phép thì chúng tôi còn phải lo lắng cho cô...”

Trì Am xoay mặt đi, bày ra thái độ không muốn nghe cô ta làm nhảm.

Người phụ nữ ngồi xuống ghế sofa, đẩy Samuel sang một bên, hất cằm trừng cô.

Thấy vậy, Trì Am đành phải đi rót một ly nước cho cô ta.

Cô ta giận dữ uống, vẫn cứ trừng cô.

Trì Am nói với Samuel vẻ mặt mờ mịt: “Đây là Trì Thiến, con gái bác họ của tôi, coi như là chị họ.”

Nghe thấy lời giới thiệu này, Trì Thiến bất mãn nói: “Chị chính là chị, đừng bỏ thêm chữ họ vô. Trước khi chú út qua đời, ba tôi đã hứa với chú ấy là sẽ chăm sóc cô chu đáo. Vừa lúc cô đại nạn không chết trở về, tôi giới thiệu cho cô một người đàn ông tốt để chăm sóc cô. Tôi nói cô nghe, lúc trước tôi làm quen được với một người đàn ông rất chất lượng, đó là một lính gác, cực kỳ xứng đôi với cô...”

Samuel quay phắt sang, cứ như đang nhìn một dũng sĩ.

Sau đó cậu lại quay đầu nhìn Trì Am, ánh mắt truyền đạt lời nói trắng trợn: chị đã có Hoàng thái tử rồi mà còn dám tơ tưởng tới lính gác khác nữa hả?

Khóe miệng Trì Am run rẩy, ngay cả Samuel tiếp xúc với Hoàng thái tử không nhiều cũng biết tính cách của vị điện hạ đó, nếu cô thật sự cứ mấy ngày là bị động làm quen hẹn hò với người đàn ông khác thì e rằng sẽ chết rất thảm, chắc chắn vào phòng tối không cần giải thích.

Ngay lập tức, Trì Am thô lỗ ngắt lời Trì Thiến, nói thẳng: “Tôi không rảnh, chị tự đi đi! Được rồi, chắc chị cũng bận lắm nhỉ? Về nhà đi, đừng lo cho tôi quá, một mình tôi ở bên ngoài sống rất tốt.”

Vừa nói cô vừa kéo Trì Thiến đứng lên, đẩy ra ngoài cửa.

“Này này này, cô còn chưa đồng ý đâu, mai có rảnh không? Cùng đi hẹn hò đi, tôi... Trì Am!”

Trì Am đóng sầm cửa lại, ngăn cách tiếng la hét bên ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.