Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 781: Quyến Rũ - Chương 781



Thù hận mấy ngàn năm, không thể bắt tay thân mật với nhau như anh em thật được.

Trì Am chậm rãi nói: “Quên nói cho mọi người biết, cơ thể của mọi người bị ác hồn tấn công, âm khí trong cơ thể chưa biến mất, bùa của tôi chỉ có thể giảm bớt âm khí trong cơ thể mọi người tạm thời thôi. Cho nên mỗi đầu tháng và ngày rằm, khi âm khí mạnh nhất, âm khí trong cơ thể mọi người sẽ hấp dẫn ác ma, nhớ cẩn thận một chút.”

Giáo đình: “...”

Ma cà rồng: “...”

Tất cả mọi người và ma cà rồng đều kinh ngạc, bọn họ không hề biết rằng cứ đầu tháng và ngày rằm mỗi năm bọn họ lại còn bị ác hồn tập kích, cho dù là ma cà rồng có cơ thể to lớn mạnh khỏe cũng không chịu được có được không?

Một lúc lâu sau, giáo hoàng yếu ớt nói: “Chúng tôi có nước thánh và thánh vật, không sợ những ác linh kia.” Nói rồi, ông ta siết chặt giá chữ thập trong tay.

Ma cà rồng ngoại trừ hút máu và cơ thể mạnh khỏe ra, hình như không có thứ gì có thể xua đuổi ác quỷ.

Các ma cà rồng đột nhiên phát hiện ra viên thuốc.

Trì Am làm như không phát hiện ra sự bất thường của bọn họ, bây giờ cô còn rất bận, sau khi giải quyết ác hồn xong còn phải giải quyết cờ mây đen kia, sợ Tư Ngang sẽ gặp nguy hiểm, cho nên cô vẫn luôn để ý.

Tốc độ của Tư Ngang vô cùng nhanh, anh cũng không ngờ rằng muốn thu phục cờ mây đen kia còn phải dùng tới bạo lực để giải quyết.

Khi cờ mây đen nát thành từng mảnh vải vụn, bầu trời bị che lại cuối cùng cũng lộ ra, ánh nắng ấm áp chiếu từ trên trời xuống, xua tan âm khí nơi mặt đất.

Mọi người nhìn trang viên vốn dĩ xinh đẹp sau khi phải trải qua một trận chiến đấu kịch liệt đã tan nát hết cả, cứ như phải trải qua bão táp mưa sa hàng trăm năm vậy, khiến người ta không thể tin rẳng chỉ mấy ngày trước, nó vẫn còn là một trang viên xinh đẹp vừa được xây dựng không lâu.

Sau khi giải quyết xong thứ tà ác như cờ mây đen này, trận chiến đấu này cuối cùng cũng xem như đã kết thúc.

Tiếp đó, Trì Am tìm trong nhẫn không gian của Dương Thiên được thánh vật của giáo đình mà Dương Thiên đã trộm, trong con mắt như hổ rình mồi của ma cà rồng, trả thánh vật lại cho giáo hoàng.

Biểu cảm của các ma cà rồng như muốn phá hủy thánh vật ngay tại chỗ.

Thánh vật này là thứ tạo ra nước thánh, nước thánh có thể làm tổn thương tới làn da cứng rắn của ma cà rồng, mang lại đau đớn cho bọn họ. Giáo đình và ma cà rồng đối địch với nhau suốt mấy nghìn năm, rất nhiều ma cà rồng đều bị nước thánh làm tổn thương. Cho nên các ma cà rồng đều hận không thể vứt cái thứ như thánh vật này đi, sau này không có nước thánh, những thần côn của giáo đình này có còn dám bám riết lấy bọn họ không buông không.

Trì Am lạnh nhạt nhìn bọn họ một cái, đám ma cà rồng lộ ánh mắt hung dữ kia vội vàng thu lại tầm mắt.

Cho dù tức giận “người của mình” là Trì Am này lại ăn cây táo rào cây sung, trả thánh vật của giáo đình lại cho bọn họ, nhưng có Tư Ngang ở đây, đám ma cà rồng này cũng không dám làm gì.

Khác với đám ma cà rồng kia, người của giáo đình vô cùng cảm kích Trì Am.

Giáo hoàng nâng thánh vật, nói với Trì Am: “Cô Trì, cô là bạn của giáo đình, sau này mời cô tới giáo đình làm khách.”

Một đám ma cà rồng nghe thấy lời này thì đúng là muốn giết chết giáo hoàng ngay tại chỗ, đào góc tường ngay trước mặt bọn họ, tưởng bọn họ chết rồi sao? Cho dù đây là nhân loại, nhưng cũng là tình nhân của thân vương ma cà rồng bọn họ, không phải là người mà giáo đình bọn họ muốn đào là đào được.

Trì Am không quan tâm sóng ngầm cuồn cuộn giữa hai bên, thấy không có chuyện gì nữa, liền nói với bọn họ: “Mọi người có thể đi rồi, về điều dưỡng cơ thể đi, để tránh sau này gặp phải ác hồn thì không chống đỡ được.”

Mọi người và ma cà rồng: “...”

Xin đừng nói những lời khiến bọn họ khiếp sợ này nữa, bọn họ không muốn gặp bất kì loại quỷ nào nữa đâu.

Người của giáo đình nhanh chóng rời đi, còn các ma cà rồng lại nhìn sang Tư Ngang.

Thân vương Muffies trầm mặt, ông ta nói: “Neo, chuyện của Bliss, chúng tôi sẽ xử lý.”

Sắc mặt thân vương Lilisi tiều tụy, không còn vẻ xán lạn xinh đẹp trước đây nữa, lúc này bà chỉ là một người mẹ bị con gái phản bội đau thấu tim, còn có sự quả quyết của thân vương ma cà rồng.

Cho dù đó là con gái bà ta, nhưng hành động lần này của cô ta suýt chút nữa đã hại chết nhiều quý tộc ma cà rồng như vậy, đã động chạm tới pháp luật của ma cà rồng, cho dù là giết chết hay trừ khử, tới lúc đó phải xem những quý tộc khác phán quyết như thế nào.

Tư Ngang nói lạnh nhạt: “Tự các ông giải quyết đi.”

Nghe thấy lời này, đám người Muffies liền biết rằng anh vẫn như trước đây, không nhúng tay vào chuyện của ma cà rồng, thế là cũng rời đi theo.

Những tu sĩ kia cũng tới chào tạm biệt bọn họ, hơn nữa còn khách sáo hành lễ với Tư Ngang.

Qua lần chiến đấu hợp tác này, ấn tượng của những tu sĩ của tổ chức Thanh Long về Tư Ngang đã thay đổi, vốn dĩ phòng bị anh là vì anh là đời sau của ma tu, đồng thời cũng là một ma cà rồng, nhưng bây giờ xem ra, ma tu này hành xử quá khác người, không giống với những ma cà rồng yêu diễm đê tiện bên ngoài, cho nên cũng không cần phải nhìn anh với con mắt trước đây nữa.

Sau khi các tu sĩ cũng rời đi, hiện trường chỉ còn lại một người một ma cà rồng.

Trì Am đột nhiên nhào lên người ma cà rồng, hai tay khoác lấy cổ anh, hét lên khoa trương: “Trời ơi, mệt chết em mất! Em phải về ngủ một giấc mười ngày nửa tháng mới được. Tư Ngang, chúng ta về nhà thôi.”

Người đàn ông vô cùng thích cái câu “chúng ta về nhà thôi”, tuy rằng anh luôn cảm thấy cho dù là lâu đài ở bây giờ cũng không phải nhà của anh, nhưng chỉ cần có cô ở đây, cho dù có phải nhà hay không thì đều tốt cả.

Anh vươn tay ra ôm lấy cô, một trận ma phong thổi lên, rất nhanh tại chỗ đã không còn bóng dáng hai người nữa.

...

Về tới lâu đài, Trì Am ngủ ba ngày ba đêm mới tỉnh.

Là bị đói nên tỉnh lại.

Sau khi đói tỉnh, cô gần như ăn hết cả bàn thức ăn mới lấp đầy cái bụng, sau đó xoa cái bụng tròn vo, cầm một chén trà xanh, nhìn ma hồng đang nở rộ trong sân, chỉ cảm thấy lúc này năm tháng vô cùng tĩnh lặng.

Giải quyết xong Dương Thiên, có thể nói tâm nguyện của nguyên chủ đã hoàn thành, thế giới này cũng không còn thứ có thể đe dọa sinh mạng cô nữa, còn may mắn hơn cả thế giới trước.

Ở thế giới này, cuối cùng cô cũng sống bình an tới khi hết thọ.

Cũng có thể yên lặng ở bên anh trải qua một thế giới.

Nghĩ tới đây, Trì Am vô cùng vui vẻ, nói với ma cà rồng đang tàn phá hoa hồng ở bên cạnh: “Tư Ngang, sau này anh còn bận chuyện gì không?”

Người đàn ông liếc cô một cái: “Không có.”

“Vậy chúng ta đi du lịch vòng quanh thế giới có được không?”

“Tùy em.”

“Đừng có tùy em, anh nói như vậy, em sẽ tìm gian phu cùng đi du lịch vòng quanh thế giới đó.” Cô cười híp mắt nói.

Kết quả là cô Trì ngứa miệng tìm đường chết bị ma cà rồng trực tiếp khiêng về phòng, ba ngày cũng không ra khỏi cửa.

Hughes thấy vậy, không nhịn được thở dài, là một cẩu độc thân thật ngược tâm, có phải anh ta cũng nên tìm một tình nhân nhỏ không?

Khó khăn lắm Trì Am mới bò từ trên giường dậy, đỡ cái eo tê mỏi khó chịu, run rẩy hai chân mềm nhũn, mở bản đồ du lịch ra xem, sau đó chỉ về một quốc gia độc chiếm một châu lục ở nam bán cầu: “Tới nơi này trước đi, điểm đến đầu tiên trong chuyến du lịch vòng quanh thế giới của chúng ta bắt đầu từ đây.”

Người đàn ông nhìn một cái, không có ý kiến gì.

Trì Am thích nhất là sự yêu chiều trong im lặng của anh, tới gần hôn anh một cái.

Sau đó bị anh giữ lấy ót, biến thành một nụ hôn sâu nóng bỏng.

Tới khi răng nanh của anh lại không khống chế được mà nhô ra, Trì Am vội vàng che lại miệng nhảy ra, chạy đi tìm Hughes, để Hughes chuẩn bị vali du lịch.

Người đàn ông thu lại răng nanh, lặng lẽ đi theo sau cô, đôi mắt đỏ tươi kia vô cùng dịu dàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.