Mơ màng ngủ, trong đầu vang lên tiếng hô hào như quỷ đòi mạng của hệ thống, Kỉ Tình liền cau có mắng:"Cút, đừng làm phiền bổn tọa ngủ, nếu không bổn tọa đập ngươi thành thịt viên."
Một tiếng "bổn tọa" này, gần như cũng là vô thức nói ra.
[..................]
[ Ký chủ, nhân vật mục tiêu đã trông nom ở bên giường của ngươi cả một buổi tối rồi! Thời cơ tốt để thăng tiến tình cảm như vậy ký chủ phải thật tốt nắm bắt chứ, ngài chí ít cũng phải làm ra phản ứng gì đi, đừng nằm ngủ như vậy nữa!!!]
Bị hệ thống làm phát phiền, Kỉ Tình muốn ngủ cũng không thể ngủ được. Mặc dù đã điều chỉnh tâm lý, nhưng bị người cưỡng ép đánh thức, sắc mặt y cũng không hề tốt đẹp gì, ẩn ẩn u ám.
Quả nhiên, nam nhân cùng luyến ái, sẽ chỉ làm ảnh hưởng thời gian đi ngủ.
Ngồi ở bên giường bệnh, quần áo vẫn như cũ là bộ tây trang của tối qua, nhìn thấy Kỉ Tình mở mắt, Cố Thừa Trạch liền trầm giọng hỏi:"Tỉnh rồi?"
Đêm hôm qua không quá để ý, hôm nay, bởi vì ánh sáng trong phòng tương đối sung túc, nên Kỉ Tình mới có thể toàn diện nhìn thấy ngoại hình của đối phương.
Không thể không thừa nhận, nam nhân này rất đẹp, không phải là loại hình tổng tài băng lãnh hay cuồng khốc bá duệ được miêu tả trong những bộ truyện ngôn tình mì ăn liền.
Trái lại, ngũ quan lại tương đối mềm mại, so với tiểu thịt tươi trong giới giải trí còn phải đẹp trai hơn gấp trăm, ngàn lần. Khí chất quanh thân cũng rất ôn hòa, tựa như anh trai nhà bên.
Đặt ở trong tiểu thuyết, thỏa thỏa chính là nam phụ si tình, ôn nhu.
Nhưng cũng không cô phụ bộ dạng này của hắn. Trong trí nhớ của nguyên chủ, Cố Thừa Trạch xác thực là một người rất có nguyên tắc, mặc dù gia thế hơn người, nhưng vẫn bình dị dễ gần.
Nếu không, nguyên chủ muốn ở Cố gia gây sóng gió, cũng không có khả năng dễ dàng thành công như vậy.
[ Ký chủ, thế nào? Có phải là mắt thẩm mĩ của hệ thống rất tốt không? Đây chính là nam thần trăm phần trăm nha, ký chủ không biết sẽ có bao nhiêu người vì diễm ngộ của ngài mà nảy sinh đố kị đâu.]
Thấy Kỉ Tình nhìn Cố Thừa Trạch đến ngây ngẩn cả người, hệ thống liền đắc ý nói.
Chỉ là, Kỉ Tình ngay tức khắc cũng đã dời mắt khỏi khuôn mặt của người đối diện, rơi vào trầm tư. Ở trong lòng phản bác hệ thống.
"Cũng bình thường thôi. Ta chỉ là cảm thấy dung mạo của hắn có hơi quen thuộc, tựa như đã từng gặp qua ở đâu..."
Loại cảm giác này rất kỳ lạ, tựa như là từ nơi sâu xa trong cõi u minh truyền tới. Nhưng trong ký ức thì lại không tìm được bất kì vết tích gì.
Nhưng không để Kỉ Tình có dư thời gian để suy ngẫm, lúc này, nhìn y thất thần, Cố Thừa Trạch liền đã liếc nhìn đồng hồ trên tay, nhíu mày nói:"Nếu anh đã tỉnh rồi, tôi liền đi đây. Tôi đã gọi cho dì Lưu rồi, bà ấy sẽ tới đây chăm sóc anh."
Dứt lời, cũng không có ý định truy cầu ý kiến của Kỉ Tình, Cố Thừa Trạch liền đã đứng lên, vớ lấy áo vest vắt ở trên ghế.
Lúc này, Kỉ Tình vẫn chưa có phản ứng, nhưng hệ thống thì đã sớm lăn lê bò lết, giãy nảy không ngừng.
[ Ký chủ! Ngươi mau tìm cách ngăn hắn lại đi! Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, để hai người có thể tăng tiến tình cảm đó, mau ngăn hắn lại...]
Cảm thấy rất phiền, Kỉ Tình liền mất kiên nhẫn nói:"Hắn đã muốn đi, ta cũng không phải là cha mẹ của hắn, lấy cái gì để hắn ở lại?"
[..................]
[ Ký chủ, đây là vấn đề mà ngươi nên nghĩ mới đúng. Hắn là người mà ngươi cần phải công lược, cũng không phải bổn hệ thống!] Hệ thống bỗng dưng lại tỉnh táo lại.
Nhưng rất nhanh, nhìn thấy Kỉ Tình một mặt thờ ơ, mà Cố Thừa Trạch cũng đã sắp đi đến cửa phòng bệnh, hệ thống rốt cuộc vẫn là chịu thua.
[ Được rồi, ký chủ tốt, bổn hệ thống dạy ngươi một cách, ngươi chỉ cần làm theo là được.]
[ Ngươi có từng nghe qua ba đại tuyệt chiêu của nữ nhân bao giờ chưa? Chính là một khóc, hai nháo, ba thắt cổ trong truyền thuyết.]
[ Bây giờ ngươi đang là người bệnh, khẳng định cũng có thể sử dụng được. Mau dùng tính mạng đến uy hiếp hắn, để hắn nán lại đi.]
Vì để ký chủ khai khiếu, hệ thống có thể nói là hao nát tâm.
Không phụ kỳ vọng của nó, sau khi nghe thấy chỉ dẫn này, Kỉ Tình liền thật sự suy tư một chút, cũng không lập tức đáp ứng:"Phương pháp này, có phải là hơi đê tiện rồi không?"
[ Không có, không có, quân tử không câu nệ tiểu tiết, ký chủ, tiến lên!!!]
Hệ thống đều đã nói như vậy, một chút do dự của Kỉ Tình cũng liền đã bị đánh bay. Y lập tức cất giọng ngăn hắn lại.
"Cố Thừa Trạch, ở lại đây thêm một lát đi."
Bàn tay đã đặt vào trên chốt cửa, nghe Kỉ Tình nói, động tác của Cố Thừa Trạch liền hơi ngưng, kinh ngạc ngoái đầu, cho rằng chính mình nghe lầm.
Nhưng phảng phất cảm thấy hắn chưa đủ chấn kinh, Kỉ Tình đã không chút do dự tiếp tục ném ra một quả bom nặng ký.
Thần thái trên mặt y vô cùng nghiêm túc, ánh mắt cũng chuyên chú nhìn thẳng vào mắt Cố Thừa Trạch, không chút che đậy ngữ khí uy hiếp của mình:"Nếu bây giờ cậu dám bước khỏi đây nửa bước..."
"Tôi sẽ đem cậu ném từ cửa sổ xuống. Không muốn chết thì ở lại đây."
Cố Thừa Trạch:..................
Hệ thống:..................
[ Xin lỗi, hệ thống gặp phải trục trặc kỹ thuật, tạm thời không muốn nói chuyện, hệ thống muốn yên tĩnh trong giây lát, đừng hỏi hệ thống yên tĩnh là ai.]