[Xuyên Nhanh] Tra Nam Tẩy Trắng

Chương 76: TG4 : Giáo Chủ Sinh Hoạt Thường Ngày (5)



Đừng nói những người khác, bản thân Kỉ Tình khi nhìn thấy chiếc chảo đen to hơn lòng bàn tay một chút này, cũng không khỏi ngây ngốc một chút.

Thế nhưng, ngoại trừ ngạc nhiên ra, y cũng không có cảm giác bài xích gì, trái lại, trong mắt lại bất giác hiện lên một tia hoài niệm, vuốt ve lấy đáy chảo, tựa như đã trải qua mấy đời.

Đồng thời, cảm nhận được thân thể tràn ngập sức lực, cùng một cỗ nhiệt khí lưu chuyển trong thể nội, Kỉ Tình cũng không khỏi nảy sinh một tia hưởng thụ.

Đây mới là sức lực của y…

Chỉ là, chưa đủ, vẫn còn thiếu rất nhiều, thực lực thật sự của y, so với hiện tại, phải cường hoành hơn rất trăm ngàn lần.

“Là kẻ nào to gan, dám ở trong thành gây sự!”

Lúc này, không để cho Kỉ Tình cảm thụ cảm giác thỏa mãn mà lực lượng mang lại nhiều hơn một chút, thì một giọng nói hùng hậu, không giận tự uy cũng đã từ sau lưng y vang lên.

Nhìn thấy một bóng người cao lớn đang lướt đi như bay trêи mái nhà, ngay tức khắc, con ngươi của Kỉ Tình liền không khống chế được, nheo lại thành hình nguyệt nha.

Lúc này, y đang có một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Cầm lấy chảo đen, phảng phất đã cầm trong tay thiên hạ giang sơn, làm y rất muốn…rất muốn…

Bàn tay nắm chặt cán chảo, rốt cuộc, trong mắt lóe lên hai ngọn hỏa diễm, Kỉ Tình cũng không muốn kiềm chế thêm nữa. Trái lại, lại tùy ý để cảm xúc của bản thân phá kén mà ra.

Kỉ Tình khẽ đạp một cước vào trêи đất. Chỉ nghe ‘răng rắc’ một tiếng, đá vôi dưới chân dưới một cước này của Kỉ Tình, trong nháy mắt cũng liền xuất hiện lượng lớn vết nứt, lún sâu xuống dưới.

Cùng lúc đó, thân ảnh của Kỉ Tình cũng đã tựa như mũi tên, bắn về phía người đến.

Rõ ràng trêи người chỉ mặc áo vải đơn sơ, thế nhưng, thời khắc này, khí thế trêи người y lại chẳng khác gì thượng cổ chiến thần, thế không thể đỡ nhấc tay.

Cùng lúc đó, chảo đen trong tay y, trong nháy mắt cũng liền bị phóng to ra. Kϊƈɦ cỡ trực tiếp đề thăng đến gấp trăm lần.

Thậm chí, ngay cả người tới hình dạng dài ngắn như thế nào cũng không hề để ý, chảo đen trong tay y liền đã giống như thái sơn áp đỉnh, trực tiếp vỗ về phía đối phương.

Có lẽ không ngờ được y sẽ tới một chiêu này với tốc độ đáng sợ như vậy, trong nháy mắt, người đến cũng triệt để ngây người. Chưa tới một giây liền đã hân hạnh cùng đáy chảo tiếp xúc thân mật.

‘Ầm’

Tựa như địa chấn, âm thanh chấn động, trong nháy mắt liền dọa đến đám người nhao nhao lao nhanh, tránh xa khỏi chỗ này.

Thân thể của người đến ngay tức khắc liền bị chảo đen đập thẳng vào trêи đất, trực tiếp xuyên qua cả tòa tửu lâu, cắm sâu vào ba tấc đất, không rõ sống chết. Chỉ để lại một đống đổ nát, cùng khói bụi bốc lên mù mịt.

Đứng trêи mái nhà phía đối diện, nhìn vào trong lỗ hổng vừa bị đập ra, Kỉ Tình liền nâng mắt, nhìn về phía hai tên thủ vệ.

Nhìn thấy một màn này, giây phút kinh hãi qua đi, hai tên thủ vệ rất nhanh liền tỉnh táo lại, lập tức chạy tới chỗ tửu lâu, bi thống gọi:“Thành chủ! Ngài có sao không thành chủ!”

Về phần tìm Kỉ Tình trả thù, bọn họ căn bản là thở mạnh cũng không dám.

Dù sao, thành chủ nhà bọn họ chính là nhị lưu cao thủ, ở trước mặt đối phương ngay cả sức chống cự cũng không có, liền đã bị đập bay, bọn họ tới chẳng phải là đưa đồ ăn sao?

Đồng thời, lại không khỏi thầm nghi hoặc trong lòng, trong thành của bọn họ, từ khi nào lại có cao thủ bậc này chứ?

Nếu sớm biết đối phương mạnh như vậy, cho bọn họ mười cái lá gan, bọn họ cũng không dám chắn đường đối phương.

Lúc này, không còn người đứng ra ngăn cản nữa, chảo đen trong nháy mắt liền thu nhỏ trở về. Cũng không lại nhìn bọn họ, nhẹ nhàng quay lưng, mũi chân khẽ điểm, Kỉ Tình đã lập tức đằng không mà lên.

Thật ra, y có linh cảm, bản thân có thể phi hành.

Thế nhưng, luồng khí lưu trong đan điền lại không đủ để y làm được việc đó, thế nên, y cũng chỉ có thể học theo bộ dáng của thành chủ gì đó khi nãy, dùng những mái nhà xung quanh làm điểm đặt chân.

Chỉ là, đúng lúc này, ngay khi Kỉ Tình sắp sửa khinh thân rời khỏi cổng thành, thì bỗng dưng, sau lưng của y lại chợt truyền tới tiếng gọi của một người.

“Vị huynh đệ này, có thể kết bạn với ta được sao?”

Lúc này, bên tai Kỉ Tình cũng vô cùng đúng lúc, vang lên tiếng thông báo của trò chơi.

[ Người chơi Nhất Chiến Công Thành gửi tới lời mời kết bạn, xin hỏi người chơi có đồng ý hay không?]

Khẽ nghiêng mắt, lúc này, mới là lần đầu tiên Kỉ Tình chính diện nhìn xem nam nhân tuấn lãng ở sau lưng. Chỉ là, đối diện với hắn, trong mắt y lại chỉ có một mảnh bình thản, không một tia gợn sóng.

Cuối cùng, cũng không chút do dự, dứt khoát li khai:“Ta cự tuyệt.”

[ Người chơi Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công từ chối lời mời kết bạn.]

Nghe thấy giọng nói thanh lãnh, trong trẻo như suối của người nào đó, phối hợp với âm thanh của trò chơi, nam nhân liền không khỏi ngẩn người.

Theo bản năng, hắn muốn tìm kiếm thân ảnh của đối phương.

Thế nhưng, đối phương đã sớm đi xa từ lâu? Nào còn thấy bóng dáng kia chứ?

Từ trong đám người, một thanh niên trẻ tuổi, ngoại hình tương đối khôi ngô cũng đã bước ra. Khi nhìn thấy ánh mắt thẩn thờ của hắn, đối phương liền choàng tay qua vai hắn, dò hỏi:“Ly ca, làm sao vậy? Anh có hứng thú với người đó hả?”

Cũng không phản bác, mặc dù ánh mắt có chút thất lạc, nhưng rất nhanh, Thái Ly đã lập tức quay đầu, nói với trợ lý của mình.

“Trở về thế giới thực, cậu hãy giúp tôi tra tư liệu của người này bằng bất cứ giá nào. Tôi muốn gặp y.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.