Nhưng Vân Mạn Mạn biết đứa bé kia không phải bị bắt cóc mà là bị mẹ của mình vứt bỏ trên núi. Ban đầu gia đình kia cũng muốn nuôi đứa bé đó, nhưng khi đứa nhỏ đó lớn thì càng ngày càng không khống chế được, cả nhà đều bị ảnh hưởng, ngay cả cha của đứa nhỏ cũng không muốn về nhà. Vân Mạn Mạn biết tự kỷ rất đáng sợ, không ngờ là đứa bé Ân Âm sinh cho Cố Thế An lại mắc chứng tự kỷ. Chắc là Cố Thế An đã biết, không biết anh nghĩ như thế nào. Nếu như bị người khác biết anh có một đứa con tự kỷ, anh có cảm thấy mất mặt hay không nhỉ? Mà Ân Âm sinh cho anh một đứa con tự kỷ không biết anh có oán hận Ân Âm không? Có khoảnh khắc nào anh muốn vứt bỏ đứa bé kia không? Không cần biết là sau này Ân Âm có thể sinh cho Cố Thế An một đứa con khác hay không, nhưng hiện tại cô sinh ra một đứa tự kỷ là sự thật. Đứa nhỏ kia có lẽ chính là cái gai trong tình cảm giữa Cố Thế An và Ân Âm.
Rốt cuộc Vân Mạn Mạn cũng nhìn thấy hy vọng. Cô ta muốn sinh con cho Cố Thế An, sinh một đứa con khỏe mạnh trông giống như Cố Thế An. Đến lúc đó, cô ta tin Cố Thế An nhất định sẽ lựa chọn cô ta và đứa con khỏe mạnh chứ không phải lựa chọn Ân Âm với thằng ngốc mắc chứng tự kỷ kia. Vân Mạn Mạn che dấu nội tâm kích động, cô ta tự nhủ phải tìm một cơ hội để mình mang thai đứa con của Cố Thế An, như vậy cô ta sẽ nắm chắc mười phần, và chẳng mấy chốc cơ hội đó đã đến.
-
Hôm nay, nhà đầu tư hợp tác với Hồng Nguyên tổ chức thọ yến 60 tuổi, Cố Thế An với tư cách là tổng giám đốc của Hồng Nguyên cũng nằm trong danh sách được mời. Ngày hôm qua, Cố Thế An đã nói chuyện này với Ân Âm.
"Vợ ơi, anh phải về trễ một chút, mọi người nhớ ăn no, đừng đợi anh, đi ngủ sớm nhé". — Chạng vạng Cố Thế An ở đầu dây bên kia lải nhải dặn dò giống như một bà mẹ sắp đi xa nhưng lo lắng cho con mình. Ân Âm không thấy phiền và vẫn luôn chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng phụ họa một hai câu. Có thể có người quan tâm như vậy là một chuyện rất hạnh phúc, cũng rất ấm áp.
"... Em yêu, em phải nhớ anh, thôi quên đi, đừng có nhớ anh, anh sợ em sẽ ngủ không được, vẫn nên ngủ một giấc ngon thì tốt hơn". — Một cuộc điện thoại gọi gần nửa tiếng Cố Thế An mới lưu luyến cúp máy.
"Biết rồi, tối nay anh đừng uống quá nhiều rượu biết không, uống nhiều sẽ tổn thương dạ dày". — Ân Âm dặn dò.
"Ừm, anh cam đoan sẽ nghe lời của vợ".
Cúp điện thoại, Cố Thế An ngây người một hồi mới lấy lại tinh thần. Khoảng bảy giờ rưỡi tối, anh đã đến bữa tiệc với thư ký của mình. So với một đám đàn ông mang theo bạn gái, thư ký nữ thì Cố Thế An lại mang theo thư ký nam, có thể nói là độc nhất vô nhị. Hồng Nguyên vốn là một công ty lớn, mà tổng giám đốc chi nhánh Cố Thế An này cũng cực kỳ có trọng lượng. Ngay sau khi anh bước vào sảnh tiệc đã nhận được sự tiếp đón của người chủ trì buổi tiệc. Nhìn thấy thư ký nam bên cạnh anh bọn họ cũng không cho là kỳ lạ, Cố Thế An nổi danh giữ mình trong sạch, nếu không phải biết được anh đã kết hôn và có con thì còn tưởng rằng anh không phải người lăng nhăng.
Mà trên thương trường cũng lưu truyền rất nhiều truyền thuyết về việc Cố Thế An đã dùng cách thẳng nam như thế nào để từ chối hoa đào thối, những hành động tao nhã đó có đôi khi lại khiến cho người ta dở khóc dở cười. Đã từng có người trêu ghẹo Cố Thế An nhưng không ngờ anh lại trực tiếp thừa nhận. Có một lần khi đối mặt với sự dây dưa và dụ dỗ liên tục của một ngôi sao nữ, Cố Thế An đã thẳng thắn hỏi: — "Cô coi trọng tôi hay là tiền của tôi?"