Xuyên Nhanh: Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 191: mèo cụp tai yêu thiếu niên thụ & giáo viên ba nhân cách công (23)



"Không cần, nhất định là anh gạt em, em cứ khóc đấy......" Tiếu Tiếu nói xong, đột nhiên bị mái tóc bạch kim mềm mại của Diệp Mộ Sanh hấp dẫn lực chú ý.
Boss phản diện vốn rất đẹp trai, bây giờ hai mắt phiếm hồng, ngấn lệ, ngốc nghếch mà nhìn chằm chằm Diệp Mộ Sanh, tạo nên sự tương phản khác biệt.
Diệp Mộ Sanh giơ tay, dịu dàng mà lau nước mắt bên khóe mắt Tiếu Tiếu, nói: "Ngoan, anh không lừa em, đợi chút nữa anh làm món ngon cho em nhé."
"Huhu......" Tiếu Tiếu khóc sướt mướt, căn bản không nghe lọt Diệp Mộ Sanh đang nói cái gì, nhưng ánh mắt lại dính chặt ở tai mèo của Diệp Mộ Sanh. Cái tai thật kì quái!
Dáng vẻ ngốc nghếch của Tiếu Tiếu làm Diệp Mộ Sanh giương môi cười, khi tai mèo trên đầu cậu lắc lư từ bên này sang bên kia, Tiếu Tiếu bỗng nhiên nín khóc mỉm cười, vươn bàn tay dính nước mắt túm lấy một tai của cậu.
"Chơi vui quá!" Hai mắt Tiếu Tiếu sáng lên, không ngừng mà xoa bóp lỗ tai, vui vẻ nói.
"......"
"Ha ha ha Tiếu Tiếu rất vui luôn, chơi với anh thật vui, vừa mềm, vừa có lỗ tai cùng cái đuôi nữa ~" Tiếu Tiếu đột nhiên đè Diệp Mộ Sanh với vẻ mặt bất đắc dĩ xuống giường, sau đó ôm cậu lăn qua lăn lại.
Trong lúc lăn lộn, tay bé Tiếu lại men theo cái đuôi sờ đến mông Diệp Mộ Sanh, chẳng phân biệt nặng nhẹ mà dùng sức nhéo.
"......" Diệp Mộ Sanh bị Tiếu Tiếu ôm chặt kìm nén cảm xúc muốn đá bay Tiếu Tiếu, ở trong lòng mặc niệm, bình tĩnh, nó hẵng còn là trẻ con thôi......
Sau khi bị Tiếu Tiếu lăn qua lộn lại trên giường một lát, lúc này hai người mới rời giường, bởi vì chỉ có một đôi dép lê, Diệp Mộ Sanh liền đi chân đất.
Liếc nhìn Tiếu Tiếu vẫn mặc quần áo ngủ, Diệp Mộ Sanh tìm một bộ đồ thoải mái trong tủ, rồi giúp Tiếu Tiếu mặc vào.
Mặc quần áo xong, Diệp Mộ Sanh nắm tay Tiếu Tiếu đi đến phòng khách, chỉ vào sofa nói: "Tiếu Tiếu ngồi đây một lát đi, anh trai đi làm món ngon cho em nhé."
"Dạ!" Tiếu Tiếu đeo kính không gọng, ăn mặc chỉnh tề ngoan ngoãn ngồi thẳng người, hai chân khép lại, tay đặt ở trên đùi, ngước mắt nhìn chằm chằm Diệp Mộ Sanh: "Em sẽ chờ anh làm món ngon."
"Thật ngoan." Nhìn thấy dáng vẻ của Tiếu Tiếu, đôi mắt màu xanh lam của Diệp Mộ Sanh lóe lóe, không nhịn được ghé sát vào mặt Tiếu Tiếu, nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn.
Diệp Mộ Sanh đi rồi, Tiếu Tiếu chớp chớp mắt, chạm vào chỗ Diệp Mộ Sanh vừa hôn, khóe miệng giương lên, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào.
Anh trai hôn bé!
Nhưng mới cười không được bao lâu, nụ cười trên mặt lại biến mất, Tiếu Tiếu bĩu môi nhỏ giọng lẩm bẩm: "Lúc trên giường sao mình lại quên hôn anh trai cơ chứ! Lần sau mình cũng muốn hôn!"
Diệp Mộ Sanh dạo qua một vòng ở trong bếp, kiễng chân lên mở tủ lạnh, phát hiện không có thức ăn gì cả, chỉ có một gói mì, hơn nữa gói mì này còn ở trên tầng cao nhất mà căn bản cậu không với tới.
Diệp Mộ Sanh rất bất lực, đang định tìm một cái ghế đẩu để lấy mì xuống, phía sau đột nhiên có tiếng bước chân sốt ruột.
Còn chưa kịp quay đầu lại, Diệp Mộ Sanh liền cảm giác được một bàn tay ôm eo cậu, tay kia đặt trên phần đùi lộ ra của cậu.
Được ôm vào trong vòng tay ấm áp, Diệp Mộ Sanh nâng mắt lên, tầm mắt chạm vào một đôi mắt ôn nhu như nước, nhưng lại hơi không vui: "Thầy An."
"Sao không đi dép mà lại chạy đến đây." An Cẩn Thâm vừa bế Diệp Mộ Sanh đi vào phòng ngủ, vừa nói.
"Không có dép thừa." Diệp Mộ Sanh đáp.
"......" An Cẩn Thâm nhớ tới đúng là nhà mình chỉ có một đôi dép lê: "Cơm nước xong ta ra ngoài mua cho mi nhé."
"Vâng, còn bàn chải và khăn nữa." Diệp Mộ Sanh mỉm cười, bổ sung.
_______
không biết ai còn nhớ tui ko, mấy nay mải buôn bán quá TAT. Tui mới mở gr trên fb, mng có thể tham gia thảo luận, hỏi-đáp về tất cả các truyện trên nhà tui nha: https://www.facebook.com/groups/882968199146740 (link dưới cmt)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.