Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình

Chương 53: Vẫn không đi



"Nhị nương, Tiểu Thúy là tỷ phu ngươi, hắn đương nhiên có tư cách nói các ngươi không phải, ngươi thực sự là quá không biết lớn nhỏ, " Lưu Lý thị giáo huấn nhị nương,

"Nếu để cho người ngoài biết ngươi đối xử với trưởng bối như thế, người bên ngoài sẽ nói ngươi không coi bề trên ra gì, " Lưu Lý thị lần thứ hai dạy dỗ,

"Cha, không phải ta không tôn kính tỷ phu, mà là tỷ phu cũng quá không tôn kính ta, muốn được người khác tôn kính phải xem chính mình có tôn kính người khác trước không " nhị nương lành lạnh mở miệng,

Cũng không có hướng về Trương Tiểu Thúy xin lỗi.

Trương Tiểu Thúy thấy nhị nương không chịu thua trong lòng càng bực mình, mình lúc nào thì chịu qua ủy khuất như thế,

"Cha, ngươi xem nhị nương, " Trương Tiểu Thúy bất mãn hướng về Lưu Lý thị oán giận,

Thế nhưng nhị nương dù sao cũng nữ nhi ruột thịt của Lưu Lý thị, Lưu Lý thị đương nhiên hướng về nhị nương, xem nhị nương không có hướng Trương Tiểu Thúy xin lỗi cũng không truy cứu,

Trương Tiểu Thúy thấy Lưu Lý thị không giúp hắn, trong lòng bất mãn, thế nhưng trên mặt không dám biểu lộ ra bất mãn đối với Lưu Lý thị.

"Nhị nương, ta hôm nay muốn ngươi nói một câu, ngươi đến cùng có hay không để biểu đệ ta ở lại nhà các ngươi nghỉ ngơi hay hiện tại vẫn đuổi biểu đệ ta đi?" Trương Tiểu Thúy bất chấp nói,

Nhị nương không để ý chút nào nói: "Tỷ phu, ta để Trương Tiểu Hoa đi là vì tốt cho hắn, hắn nhiễm phong hàn nên có người thân ở bên người chăm sóc, chúng ta dù sao cũng không phải là người nhà của hắn. "

"Nói bậy, ta mặc kệ, ngược lại ta chỉ biết là biểu đệ ta ở nhà các ngươi mới bị nhiễm phong hàn phải ở tại nhà các ngươi dưỡng tốt mới được, "

Nhìn Trương Tiểu Thúy một mặt vô lại, nhị nương thực sự tức giận, nhị nương cũng không làm được dáng vẻ vô lại như hắn.

"Tỷ phu, nhị nương nói có đạo lý, Trương Tiểu Hoa ở nhà chúng ta, trong nhà của chúng ta bận bịu không người nào có thể chăm sóc hắn, cha là trưởng bối, làm sao có thể đi chăm sóc một vãn bối đây, " Lưu Lam cũng khuyên,

"Hừ, không phải còn có Lý Thanh sao, để Lý Thanh đi hầu hạ biểu đệ ta, cũng không phải không được, ngược lại Lý Thanh đi là đúng " Trương Tiểu Thúy chuyện đương nhiên nói,

"Hừ, dựa vào cái gì, Lý Thanh là phu lang ta, dựa vào cái gì đi chăm sóc hắn, hắn có tư cách gì để Thanh nhi đi chăm sóc hắn, nghĩ thật hay, " để Lý Thanh đi hầu hạ Trương Tiểu Hoa kia, thiệt thòi Trương Tiểu Thúy nghĩ ra được,

Lý Thanh là người nhị nương yêu, nhị nương không nỡ lòng để Lý Thanh chịu cực khổ, như thế nào sẽ để Lý Thanh đi hầu hạ người ngoài, hơn nữa người ngoài khiến cho nhị nương rất chán ghét,

"Thanh nhi bình thường ở nhà còn phải chăm sóc hài tử, còn phải chăm sóc cái nhà này, còn phải giặt quần áo nấu cơm, làm sao có thời giờ đi chăm sóc Trương Tiểu Hoa, đại tỷ phu ngươi lời này nói rất quá đáng, " Lưu Lam có chút nhìn không được,

"Các ngươi, các ngươi, tốt, các ngươi đều bắt nạt ta đúng hay không? Cha ngươi nhìn các nàng, " Trương Tiểu Thúy đưa ngón tay chỉ vào nhị nương các nàng căm giận nói,

"Được rồi, đừng ầm ĩ, nhị nương theo ta thấy vẫn để cho Tiểu Hoa khỏi bệnh rồi lại đi đi, nếu để cho người ngoài biết chúng ta đem thân thích nhiễm bệnh đưa đi, người ngoài sẽ chỉ vào sống lưng mình mắng a. " Lưu Lý thị cuối cùng mở miệng nói,

"Không được, đây là nhà ta, ta quyết định, nhất định phải đi, lập tức đi, ca ca đi giúp Trương Tiểu Hoa kia thu dọn đồ đạc, " nhị nương quyết định hôm nay nhất định phải đưa Trương Tiểu Hoa đi.

Nói xong liền hướng nơi ở của Trương Tiểu Hoa đi đến, Lưu Lam thấy nhị nương thật sự tức giận vội vàng đuổi theo.

Lý Thanh thấy nhị nương giận xanh mặt có chút bận tâm nhị nương cũng theo sau,

Trương Tiểu Thúy sợ sệt nhìn nhị nương, trong lòng ác khí không có cách nào ra, nhìn thấy Lý Thanh vội vàng trào phúng nói: "Hừ, ngươi cái hồ mị tử này, đều là ngươi sai, đều là ngươi sai, chẳng trách ngươi không sinh được nữ nhi, đáng đời ngươi, ngươi là đáng đời, ngươi..."

Lý Thanh tuy rằng hiền lành, thế nhưng Trương Tiểu Thúy mắng hắn như vậy, trong lòng hắn vẫn không cao hứng, hiếm thấy trầm mặt nhìn về phía Trương Tiểu Thúy "Tỷ phu, ngươi là tỷ phu ta cho nên ta luôn luôn đối với ngươi rất tôn kính, thế nhưng ngươi cũng không được sỉ nhục ta như vậy,  ngươi như vậy quả thực là ác phu "

"Cái gì? Ác phu? Ngươi dám nói ta là ác phu, tốt, Lý Thanh, hay cho lá gan của ngươi. Ta cùng ngươi liều mạng, "

Nhìn Lý Thanh luôn luôn bị mình đặt ở tầng dưới chót lại dám nói mình là ác phu, Trương Tiểu Thúy rốt cục bạo phát, gào thét hướng về Lý Thanh chộp tới,

"A, ta đánh chết ngươi cái hồ mị tử này, ta đánh chết ngươi, đánh chết ngươi" Trương Tiểu Thúy nắm lấy róc Lý Thanh tóc dùng sức sau đó chụp vào cánh tay Lý Thanh.

"Dừng tay, dừng tay, hai người các ngươi dừng tay cho ta, thực sự là muốn tức chết ta a, mau dừng tay, " Lưu Lý thị thấy hai con rể ở trong sân đánh nhau như vậy lập tức ngăn cản, thế nhưng Trương Tiểu Thúy lúc này như thế nào sẽ nghe Lưu Lý thị thì chứ?

Lý Thanh bị Trương Tiểu Thúy cầm lấy tóc rất đau, đau đến nước mắt đều chảy ra, thế nhưng Lý Thanh từ nhỏ nhu nhược, từ nhỏ chịu tư tưởng phong kiến lớn lên, từ nhỏ đã dịu ngoan làm sao cũng không dám đánh trả, chỉ dám ngăn cản tay của Trương Tiểu Thúy hướng về mình, cũng không dám đánh trả,

Trương Tiểu Thúy dùng sức cầm lấy tóc Lý Thanh,  nhìn về phía Lý Thanh đã lệ rơi đầy mặt, thế nhưng Lý Thanh không chút nào có vẻ chật vật, trái lại có nước mắt như hoa lê đái vũ, khiến người ta rất đố kị, hừ, trên thế gian tại sao lại có nam nhân xinh đẹp như vậy, thật khiến người ta hận a,

Nghĩ đi nghĩ lại, lại nảy sinh ý nghĩ ác độc ý nghĩ, nếu như mình đem gương mặt này phá huỷ vậy thật là tốt, phá huỷ? Đúng, phá huỷ,

Nghĩ đi nghĩ lại Trương Tiểu Thúy liền đem tay hướng về phía mặt Lý Thanh chộp tới,

Nhị nương vốn định tự mình mang Trương Tiểu Hoa đi ra, để Lưu Lam đi vào cho Trương Tiểu Hoa dọn dẹp một chút, sau đó đồng thời đem Trương Tiểu Hoa đưa đi,

Thế nhưng mới đi tới cửa phòng, liền nghe Lưu Lý thị lo lắng hô to, nhị nương cùng Lưu Lam liếc mắt nhìn nhau, sau đó mau chóng hướng về bên ngoài chạy ra.

Nhị nương chạy ra bên ngoài  liền nhìn thấy Trương Tiểu Thúy dùng sức lôi tóc Lý Thanh, hai tay Lý Thanh nỗ lực cầm lấy cánh tay Trương Tiểu Thúy, hi vọng giảm bớt thống khổ, thế nhưng Trương Tiểu Thúy ỷ vào chính mình cao to hơn so với Lý Thanh, Trương Tiểu Thúy móng tay sắc bén, mà thân hình rất to cao.

Cánh tay Lý Thanh đã bị móng tayTrương Tiểu Thúy cào trúng chảy rất nhiều máu, Trương Tiểu Thúy này thực sự đã dùng hết lực,

Nhị nương vừa nhìn liền giận dữ, "Trương Tiểu Thúy ngươi dừng tay cho ta, bằng không ta sẽ không khách khí, " nhị nương gấp gáp đã không gọi Trương Tiểu Thúy là tỷ phu, xem ra thực sự là tức giận.

Lưu Lý thị nhìn nhị nương tức giận đến tái nhợt mặt, vốn định khuyên nhủ nhưng còn chưa nói nhị nương liền thẳng tắp nhìn chằm chằm Lưu Lý thị "Cha ngươi chớ xía vào, ta có chừng mực, " Lưu Lý thị sợ đến cũng không dám nói gì,

Nhị nương đang muốn trợ giúp Lý Thanh đem Lý Thanh giải cứu ra, Trương Tiểu Thúy đang đánh người căn bản không nghe lời cảnh cáo của nhị nương, cũng không nhìn thấy nhị nương đi tới,

Hiện ở trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ là phá huỷ gương mặt khiến người ghen tỵ này của Lý Thanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.