Cuối cùng đem tiểu Ngôn Nhi hống đi, nhị nương nhìn nam nhân bên cạnh làm đà điểu buồn cười nói: "Thanh nhi còn chưa chịu rời giường, lẽ nào Thanh nhi cũng muốn thê chủ ta tự mình mặc quần áo cho sao?"
Lý Thanh nghe nhị nương nói xấu hổ kêu một tiếng "Thê chủ, ngươi chỉ biết bắt nạt Thanh nhi, " vừa nói vừa chui ra khỏi ổ chăn, u oán liếc mắt nhìn nhị nương,
"Nga? Ta bắt nạt ngươi sao? Làm sao bắt nạt?" Nói xong liếc mắt nhìn Thanh nhi không cẩn thận lộ ra nửa người trên, trên người đầy hồng ngân, tỏ rõ tối ngày hôm qua nhị nương làm ác cỡ nào.
Sau đó nhị nương còn ác ý tiến đến bên tai Lý Thanh "Tối hôm nay ta để Thanh nhi bắt nạt lại, thế nào?"
"Oanh" Lý Thanh nghe xong, trên mặt lập tức hồng, đầu cúi thấp không nhìn nhị nương nữa.
Trêu đến nhị nương cười ha ha, "Thanh nhi thật có tình thú, được rồi, ta không đùa ngươi, nhanh rời giường đi, ta đi làm cơm cho Thanh nhi. "
"Không, không, vẫn để ta đi cho, " Lý Thanh nghe nhị nương nói muốn đi làm điểm tâm, Lý Thanh vội vàng ngăn cản.
Nhị nương không để ý cười nói "Không có chuyện gì, ta làm điểm tâm ăn ngon để Thanh nhi hảo hảo bồi bổ. "
Thấy nhị nương vì mình suy nghĩ như thế, trong lòng Lý Thanh cao hứng không ngớt, cũng không lại cản trở.
Bởi vì mấy ngày nay phát sinh không ít sự tình, đặc biệt là sự tình ngày hôm qua, cho nên nhị nương cùng Lưu Lam quyết định hai ngày nay không đi lên trấn, chờ sự tình chấm dứt rồi lại đi
Lưu Lam quen dậy sớm, đã rời giường từ rất lâu, nhìn thấy vẻ mặt nhị nương tươi cười từ trong nhà đi ra, khóe miệng cười làm sao đều không che giấu nổi.
Rất nghi ngờ hỏi: "Nhị nương ngày hôm nay có chuyện gì cao hứng như vậy?"
Nghe Lưu Lam hỏi mình, nhị nương nào dám không ngại ngùng nói a, không thể làm gì khác hơn là hàm hồ ứng phó cho qua.
Bất quá chờ một lát sau khi Lý Thanh đi ra, nhìn thấy trên mặt Lý Thanh không che giấu nổi xuân sắc, Lưu Lam là người từng trải, cuối cùng cũng coi như rõ ràng.
Lưu Lam vốn buổi sáng sớm chỉ ăn cháo hoa, qua loa xào một bàn rau xanh, nhị nương thấy liền đem thịt còn dư lại ngày hôm qua làm bánh bao thịt, nấu canh thịt, trứng xào hành thái, còn làm chút điểm tâm, đều cùng một món ăn, thế nhưng nhị nương bắt tay vào làm lại không giống nhau, sắc hương vị đầy đủ, nhìn rất hấp dẫn.
Có thể nói là rất phong phú, Lưu Lý thị sau khi rời giường nhìn thấy bữa sáng phong phú như thế rất bất mãn liếc mắt nhìn Lý Thanh, cho rằng là Lý Thanh làm, thực sự là lãng phí, bữa sáng chỗ nào cần phải ăn tốt như vậy?
Nhị nương vội vã giải thích: "Cha, đây là ta làm, ta thấy cha mấy ngày này đều gầy, rất lo lắng cho nên mới lam đồ ăn ngon một chút, cho cha bồi bổ, "
Lưu Lý thị nghe nhị nương nói những câu này thì cảm động một phen, Lưu Lý thị chính là vì sự tình ngày hôm qua bận tâm, lo lắng một buổi tối không ngủ được, hiện tại phía dưới còn mắt còn có quầng thâm, bây giờ nghe nhị nương quan tâm mình như thế, nhất thời cảm thấy nhị nương thực sự là một nữ nhi hiếu thuận,
Lý Thanh cảm kích liếc mắt nhìn nhị nương, nhị nương an ủi cười với Lý Thanh.
Lưu Lý thị hiện tại là cha mình cho nên mình phải kính, còn nữa Lưu Lý thị ở nhà mình cũng không còn bao lâu.
Trương Tiểu Hoa tuy rằng không thể gả cho nhị nương, trong lòng có chút bất mãn, thực sự hối hận lúc trước tại sao không thấy rõ người trong phòng liền vọt vào, thế nhưng hiện hối hận cũng đã muộn.
Hiện tại cũng chỉ có thể đi về phía trước, cho nên tối qua Trương Tiểu Hoa vẫn nghĩ làm thế nào mới có thể để mình quang minh chính đại gả cho Nguyên nương, làm bình phu cũng được, chí ít so sánh tiểu thị vẫn tốt hơn a,
Vì vậy suốt một đêm Trương Tiểu Hoa nghĩ kế sách cũng ngủ không được ngon giấc, hiện tại nhìn thấy sáng sớm cũng có thể ăn cơm nước phong phú như vậy trong lòng càng bất mãn, tại sao mình không thể gả cho nhị nương,
Trương Tiểu Hoa thuận tiện còn trừng Lý Thanh một cái, đố kị trong đôi mắt thực sự muốn che giấu cũng không che giấu được.
Lưu Lý thị sớm chưa được ăn gì cũng không kịp nhớ cái gì ăn thật nhiều cho đầy bụng, Trương Tiểu Hoa cũng không kiêng kỵ như ngày xưa.
Căn bản không coi chính mình thành người ngoài, lấy thức ăn nhét vào miệng đầy, trên tay cũng không nhàn rỗi, liên tiếp gắp thức ăn vào bát mình.
Nhị nương xem đồ trên bàn đều sắp bị Lưu Lý thị cùng Trương Tiểu Hoa ăn hết, Lưu Lý thị thì mình coi như không thể nói, thế nhưng Trương Tiểu Hoa này thực sự quá đáng ghét.
"Tiểu Hoa đệ đệ, đừng nóng vội, còn có từ từ ăn, nếu như Tiểu Hoa đệ đệ ăn mà bị nghẹn, há chẳng phải chúng ta không phải?" Nhị nương tựa như cười mà không phải cười nhìn Trương Tiểu Hoa,
Trong lời nói bao hàm ý tứ là: "Đừng như quỷ chết đói đầu thai, ăn gấp như vậy làm gì? Coi chừng nghẹn chết. "
Lưu Lý thị tuy rằng ăn nhiều, thế nhưng tướng ăn vẫn tính là so với Trương Tiểu Hoa khá một chút, bây giờ nhìn đến dáng vẻ Trương Tiểu Hoa, Lưu Lý thị lập tức nhíu mày nghĩ thầm: "Thực sự là không có phẩm chất, như quỷ chết đói đầu thai vậy, một điểm lễ nghi cũng không hiểu, " thực sự càng xem càng không hài lòng.
Trương Tiểu Hoa nghe nhị nương nói mình như vậy trong lòng rất khó chịu, thế nhưng đảo mắt nhìn thấy Lưu Lý thị bất mãn nhìn mình, dù mình không sợ nhị nương và Lưu Lý thị, thế nhưng hiện tại hôn sự của mình dù sao cũng phải dựa vào Lưu Lý thị, Trương Tiểu Hoa cũng không muốn đắc tội Lưu Lý thị liền lúng túng cười nói: "Nhị tỷ không cần để ý, bởi vì nhị tỷ làm cơm thực sự ăn quá ngon, ta mới ăn nhanh một chút. "
Nhị nương thấy mục đích đã đạt đến cũng buông tha Trương Tiểu Hoa, dù sao Trương Tiểu Hoa lập tức phải đi, mình cần gì cùng hạng người này tức giận, không đáng.
Nhị nương phụ tử Lý Thanh cùng phụ nữ (cha và con gái) bên cạnh nhai kỹ thực sự khâm phục sự lựa chọn của mình, may mà mình nấu nhiều, nếu không nam nhân cùng hài tử của mình còn không phải chịu đói bụng sao.
Một bữa cơm thật vất vả ăn xong.
Lưu Lý thị đem tất cả mọi người gọi đến bên trong đại sảnh, kêu nhị nương đem một nhà Nguyên nương ngoại trừ hài tử cũng gọi đến, chỉ thấy Lưu Lý thị một mặt thâm trầm, ánh mắt không rõ liếc mắt nhìn Trương Tiểu Hoa, sau đó mới nói với mọi người "Nay Nguyên nương cùng ta đồng thời đem Trương Tiểu Hoa đưa trở về đi, cũng nhân cơ hội này thương lượng chuyện kế tiếp, "
"Hừ, thấy cái gì mà thấy, không biết xấu hổ, càng mất mặt, " Trương Tiểu Thúy thét to.
Ngày hôm qua Trương Tiểu Thúy sau khi về nhà mình cùng Nguyên nương đại náo một hồi, nhất định phải làm cho Nguyên nương đáp ứng mình không thú Trương Tiểu Hoa,
Nguyên nương tự dưng chiếm tiện nghi của Trương Tiểu Hoa, lại có Lưu Lý thị làm chủ để cho mình nạp Trương Tiểu Hoa, chính mình cũng đã đáp ứng rồi, chủ yếu nhất vẫn là dung mạo Trương Tiểu Hoa so với Trương Tiểu Thúy tốt hơn,trong lòng Nguyên nương cũng đồng ý,
Cho nên Nguyên nương đương nhiên không có đáp ứng, Trương Tiểu Thúy vì thế cùng Nguyên nương náo loạn một đêm, khiến Nguyên nương càng thêm phiền chán Trương Tiểu Thúy,
"Hồ đồ, nơi này chỗ nào có phần ngươi nói chuyện, " Lưu Lý thị thấy Trương Tiểu Thúy lướt qua mình răn dạy Trương Tiểu Hoa bất mãn trách mắng,
Trương Tiểu Thúy bất mãn liếc mắt nhìn Nguyên nương không nói tiếng nào, cuối cùng làm bộ một mặt ủy khuất nhìn về phía Lưu Lý thị "Công công, ta mấy năm qua nhẫn nhục chịu khó làm sinh con dưỡng cái cho thê chủ, coi như không có công lao cũng có khổ lại, thê chủ lại không phải không có nữ nhi, tại sao còn muốn cho thê chủ nạp hồ mị tử này, ta không phục, "
"Hừ, ngươi không phục? Ngươi dựa vào cái gì không phục? Nếu không phải là ngươi, Nguyên nương bây giờ đã sớm giống như nhị nương xây lên phòng mới, còn không phải bởi vì ngươi vướng vòng lao lý, mới khiến gia sản nhà chúng ta tan hết, ngươi còn có mặt mũi nói ngươi có khổ lao? Hừ, " Lưu Lý thị phẫn hận trừng Trương Tiểu Thúy.
Chuyện này vẫn là tâm bệnh của Lưu Lý thị, đặc biệt nhìn thấy nhị nương xây phòng tốt như vậy, nhìn lại đại nữ nhi Nguyên nương của mình còn ở trong căn phòng cũ nát, Lưu Lý thị thực sự lo lắng, chỉ cần nghĩ đến chuyện này là vì Trương Tiểu Thúy, trong lòng Lưu Lý thị liền hận chết Trương Tiểu Thúy,
Hiện tại gặp lại thấy Trương Tiểu Thúy ở trước mặt mình không biết thu lại, còn lớn lối như vậy, Lưu Lý thị sao có thể không tức giận.
Nghe Lưu Lý thị nhắc tới chuyện này, Trương Tiểu Thúy lập tức không còn niềm tin, trên thực tế cho dù Trương Tiểu Thúy không muốn thừa nhận, thế nhưng đúng là vì mình, tiền của nhà mình tích trữ trong một đêm không còn,ngay cả tiền tích góp để sửa nhà, đều là vì mình không còn,
Điều này làm cho Trương Tiểu Thúy không dễ chịu, dù sao Trương Tiểu Thúy kỳ vọng có phòng mới đã nhiều năm, không dễ dàng tiền mới tích góp gần đủ, lập tức có thể xây nhà,
Nhưng thời điểm mấu chốt bởi vì mình mà tiền không còn, điều này làm cho Trương Tiểu Thúy tuy rằng khó chịu, thế nhưng lấy tính tình của Trương Tiểu Thúy như thế nào sẽ tự trách đây? Chỉ có thể đem trách nhiệm liều mạng đổ trên đầu người khác.
"Hừ, ta mặc kệ ta chính là không muốn, " Trương Tiểu Thúy vô lại nói.
Lưu Lý thị xem thường liếc mắt nhìn Trương Tiểu Thúy, không để ý nói: "Hừ, chuyện này không cần ngươi đồng ý, chỉ cần ta cùng Nguyên nương đồng ý, ngươi còn có thể lật tung trời hay sao?"
Trương Tiểu Thúy nghe Lưu Lý thị nói như vậy vội vã nhìn về phía Nguyên nương, muốn Nguyên nương niệm tình mình vì nàng sinh nữ nhi mà đứng phía mình.
Nhưng thời điểm Trương Tiểu Thúy nhìn về phía Nguyên nương thì thiếu chút tức điên, chỉ thấy ngồi ở phía dưới Trương Tiểu Hoa đang cùng Nguyên nương liếc mắt đưa tình.
Trương Tiểu Hoa một mặt ngượng ngùng nhìn Nguyên nương, thỉnh thoảng cười cười với Nguyên nương, sau đó lại có chút oan ức liếc mắt nhìn Trương Tiểu Thúy, lại nhìn về phía Nguyên nương, biểu thị "Chính mình hảo oan ức, biểu thị Trương Tiểu Thúy có cỡ nào bá đạo, cỡ nào không thể nói lý. "
Mà Nguyên nương vừa nhìn thấy Trương Tiểu Hoa một mặt ỷ lại nhìn mình, tâm đều mềm nhũn, tự nhiên lấy ánh mắt biểu thị Trương Tiểu Hoa không cần để ý, động viên Trương Tiểu Hoa,
LHai người kia đưa tình bị Trương Tiểu Thúy rít lên một tiếng đánh gãy "Các ngươi, các ngươi thực sự quá đáng, các ngươi là một đôi gian phụ dâm phu, "
"Đùng" Nguyên nương tiến lên đánh Trương Tiểu Thúy một bạt tai,
"Hừ, ngươi cái đố phu này, lại nói lung tung thì ta hưu ngươi, " Nguyên nương lúc này một mặt lãnh khốc nói.
Trương Tiểu Thúy nhìn thấy Nguyên nương một mặt lãnh khốc, lại không như bình thường nhường nhịn mình, trong lòng liền biết lần này Nguyên nương nói chính là thật sự, Nguyên nương thật sự sẽ hưu mình.
Lập tức Trương Tiểu Thúy trở nên thành thật, không dám tiếp tục hồ nói lung tung, Trương Tiểu Hoa cao hứng liền ngóng trông Trương Tiểu Thúy có thể trêu đến Nguyên nương sinh khí, trong cơn tức giận hưu Trương Tiểu Thúy, vậy mình chẳng phải chính là phu lang duy nhất của Nguyên nương sao, nhưng nhìn thấy Trương Tiểu Thúy thành thật, Trương Tiểu Hoa liền thất vọng bĩu môi.
"Được rồi, thời gian không còn sớm, chúng ta mau đi đi, " cuối cùng Lưu Lý thị quyết định nói.
Lưu Lý thị cùng Nguyên nương đi sang nhà Trương Tiểu Hoa, nhị nương không biết Lưu Lý thị cùng Nguyên nương tại nhà Trương Tiểu Hoa gặp phải chuyện gì, chỉ là cuối cùng Lưu Lý thị cùng Nguyên nương một mặt uể oải trở về nhà,
Cũng nói cho nhị nương là hai tháng sau Nguyên nương nghênh thú Trương Tiểu Hoa làm bình phu,
Nhị nương nghĩ hẳn là người nhà Trương Tiểu Hoa khó đối phó đi, khiên Lưu Lý thị cùng Nguyên nương cuối cùng phải thỏa hiệp.
Có nhi tử như Trương Tiểu Hoa vậy cũng biết người nhà Trương Tiểu Hoa nhất định không phải thứ tốt rồi.
Nhị nương cũng sẽ không đi hỏi tại sao, Nhị nương chỉ biết kết quả cuối cùng là điều chính mình hi vọng thì tốt rồi.
Nguyên nương từ khi quyết định thú Trương Tiểu Hoa làm bình phu, Trương Tiểu Thúy liền bất mãn cùng Nguyên nương cả ngày nháo, có lúc một ngày cũng không làm cơm cho Nguyên nương cùng hài tử, Nguyên nương cũng biết mình có lỗi với Trương Tiểu Thúy liền không chấp nhặt với Trương Tiểu Thúy, chỉ là như vậy, Trương Tiểu Thúy càng làm trầm trọng thêm,
Lưu Lý thị từ khi ở nhà nhị nương ở đến thoải mái thì không muốn về nhà Nguyên nương, hiện tại Trương Tiểu Thúy vì cùng Nguyên nương nháo không làm cơm cho hài tử, Lưu Lý thị đau lòng nên mỗi ngày đều để hai hài tử cùng Nguyên nương sang nhà nhị nương ăn cơm (What? Điều lý gì đây?)
Nhị nương đương nhiên không muốn, không phải không nỡ lòng bỏ một chút tiền cơm này, chỉ là toàn gia này vừa đến, việc phiền phức liền nhiều hơn, nhưng nàng không thể trực tiếp mở miệng.
Vì vậy nhị nương vẫn ngóng trông hai tháng này có thể mau mau tới, khiến cho Trương Tiểu Hoa mau mau vào cửa.
Bất quá may mà Trương Tiểu Thúy biết nhị nương chán ghét hắn nên không có theo tới, nếu không nhị nương thật sự sẽ tức giận, nói cái gì cũng sẽ không để cho Trương Tiểu Thúy sang nhà nàng ăn cơm,
Nếu sự tình đã được giải quyết, nhị nương cùng Lưu Lam cũng khôi phục chuyện làm ăn trước đây, mấy ngày nay nhị nương không có bán đồ ăn khiến nhân gia trên trấn rất hoài niệm.