Sáng sớm, nhị nương cùng Lý Thanh đã quen dậy sớm, lại nói ở bên ngoài ngủ cũng không an ổn nên rất sớm đã tỉnh.
Người trong nhà Lý Thanh chỉ có cha Lý Thanh dậy sớm nhất, cha Lý Thanh sau khi rời giường nhìn thấy nhị nương cùng với Lý Thanh cười cợt cũng không nói gì.
"Các ngươi chờ một chút, ta đi làm cơm, " vừa nhìn không còn củi, cha Lý Thanh ngượng ngùng cười cười, sau đó đến nhà bếp cầm rất nhiều khúc gỗ lớn đi ra, sau đó cầm búa tới chẻ củi.
Xem dáng vẻ cha Lý Thanh thông thạo, nghĩ đến hẳn là thường xuyên làm, nhị nương không khỏi vì nam nhân này cảm thấy bất hạnh lại gặp phải một nữ nhân khốn kiếp như vậy.
Kỳ thực nếu không phải mình, có lẽ cảnh ngộ của Lý Thanh so với hắn cha cũng không khá hơn bao nhiêu,
Nhị nương tiếp nhận lưỡi búa trong tay cha Lý Thanh sau đó bắt đầu chẻ củi, nhị nương đến cùng cũng là nữ nhân, làm việc hiệu suất nhanh hơn nhiều.
Nhị nương lúc đi, nương cùng muội muội Lý Thanh còn đang ngủ, cả điểm tâm đều không có ăn, có thể là nương Lý Thanh biết ở trên người nhị nương không chiếm được chỗ tốt gì nên cũng không nịnh bợ nhị nương.
Nhị nương cơm nước xong liền tiến lên xe ngựa, Lý Thanh cùng hắn cha lưu luyến lôi kéo tay, sự không muốn lộ rõ trên mặt,
"Đi thôi, nếu không chúng ta không thể về trước khi trời tối được, "
Lý Thanh lưu luyến không rời, trong mắt chứa nhiệt lệ nhìn Trương Tú Tú.
"Hài tử đi thôi, khỏe mạnh sinh sống a, đừng lưu luyến " trong mắt Trương Tú Tú cũng chứa nước mắt không muốn rời Lý Thanh,
Lý Thanh bị nhị nương bán ôm lên xe ngựa,
"Chờ đã, chờ một chút, " đột nhiên Lý Hương đứng một bên vọt tới trước xe ngựa nhị nương, sau đó quỳ xuống,
"Đây là?" Nhị nương có chút bất mãn,
Lý Hương mặc kệ nhị nương cùng Lý Thanh nghĩ như thế nào, chỉ lo tự mình nói nói: "Ca ca, tẩu tử mang Hương Nhi đi với, Hương Nhi rất sợ a, Hương Nhi sợ chờ ca ca cùng tẩu tử đi rồi, nương sẽ lại bán Hương Nhi, van cầu ca ca cùng tẩu tử đem Hương Nhi mang đi đi, " Lý Hương khóc nói
Nhị nương cau mày không nói lời nào, người nhà này thật coi mình là Bồ Tát sống mà.
Lý Thanh nhìn nhị nương không nói lời nào thì biết nhị nương trong lòng là không thế nào đồng ý, dù sao đệ đệ mình là nam tử, vẫn ở tại nhà mình thì tốt hơn.
Thế nhưng dù sao cũng là đệ đệ mình, lại nói đệ đệ nói cũng nói có lý, nếu như chờ mình đi rồi nương lại bán hắn đi, mình làm sao nhẫn tâm bỏ mặt đây,
"Thê chủ ngươi xem này?" Nhìn Lý Thanh khổ sở, nhị nương biết tâm địa Lý Thanh thiện lương nhất, nếu Lý Hương khẩn cầu như thế Lý Thanh đương nhiên sẽ không mặc kệ,
(Hi vọng là anh sẽ không hối hận (lần 2))
Nhị nương không thể làm gì khác hơn là nói: "Ngươi trước tiên đứng lên đi "
"Không, không, ta không đứng lên, ca ca cùng tẩu tử không đáp ứng ta, ta liền không đứng lên, " Lý Hương quật cường nói,
Nhị nương các nàng đang ở cửa lớn nhà Lý Thanh, người đến người đi nhìn thấy Lý Hương quỳ trên mặt đất thì rất hiếu kỳ nhìn, còn có người chỉ chỉ chỏ chỏ,
"Được rồi, ta đáp ứng giúp ngươi, ngươi trước tiên đứng lên, " nhị nương có chút không nhịn được nói,
Nhị nương tự nhận không phải là Thánh Mẫu, tuy nói là đáp ứng trợ giúp Lý Hương, thế nhưng cũng không có nói giúp thế nào? Càng không có đáp ứng Lý Hương đem Lý Hương mang về nhà,
Nhị nương nghĩ đến trong tiệm mình ở bếp sau rất bận, bình thường Lưu Lam cũng rất mệt, vì vậy trong lòng có chủ ý, mặt sau khách điếm có mấy gian phòng, chính là nơi ở cho tiểu nhị nhà khá xa.
Trong cửa hàng nhị nương, nữ nhân ở mặt trước hỗ trợ, nam nhân ở bếp sau làm trợ thủ, như vậy cũng tránh để những người nam nhân kia chịu thiệt, trong cửa hàng của nhị nương đúng là có mấy nam nhân làm việc, nhà cách khá xa, cho nên ở lại trong mấy gian phòng đó, an bài Lý Hương đi nơi đó là được rồi,
Nhị nương đem cha Lý Thanh gọi qua một bên, thì thầm một trận, Lý Thanh ở cách khá xa, cũng không biết nhị nương cùng mình cha nói cái gì? Thế nhưng thấy cha mình một mặt cảm kích, Lý Thanh liền biết chuyện này nhị nương nhất định là có biện pháp,
Lập tức nhị nương sẽ theo cha Lý Thanh tiến vào nhà Lý Thanh, Lý Thanh cùng Lý Hương thấy liền vội vàng đuổi theo,
Sau đó thấy cha mình tiến vào gian phòng của nương cùng muội muội, lúc sau lập tức liền truyền ra âm thanh thiếu kiên nhẫn của nương, cùng âm thanh mơ ngủ mắng to của nàng.
Cũng không biết cha nói cái gì, cuối cùng nương Lý Thanh vẫn một mặt không cam lòng rời giường
Nương Lý Thanh đi tới bên người nhị nương, sau đó một mặt thiếu kiên nhẫn hỏi: "Chuyện gì?"
Nhị nương một tiếng cười lạnh nói: "Ngươi còn thiếu ta tiền ngươi sẽ không phải không nhớ rõ chứ?"
Lý Thanh nương vừa nghe nhị nương nói như vậy, con mắt lập tức mở to, sau đó bất mãn nói: "Cái gì thiếu ngươi tiền, đó là chính ngươi đồng ý thay ta trả, mắc mớ gì đến ta?"
"Hừ, giúp ngươi? Ta dựa vào cái gì giúp ngươi? Ngươi là người thế nào của ta? Chúng ta lại là quan hệ gì? Ngươi đừng nằm mơ, nhanh trả tiền lại, bằng không ta nhất định đi nha môn cáo ngươi. "
Nhị nương không chút lưu tình nói,
Lý Phát Tài nào có tiền gì a, liền lập tức vô lại nói: "Không có, không có tiền, ta chỉ có cái mạng này, ngươi cầm đi, đòi tiền không có, ta mặc kệ, lúc đó ta không có nói muốn ngươi giúp ta trả tiền, đó là ngươi tự nguyện, ta mặc kệ, không có tiền, "
Vừa nghe nhị nương đòi tiền thì giống như muốn mệnh nàng vậy, hơn nữa Lý Phát Tài nói đòi tiền không có đòi mạng thì có một cái, đó là Lý Phát Tài khẳng định, nhị nương nể mặt Lý Thanh cũng sẽ không muốn mạng mình, cho nên Lý Phát Tài không có chút nào sợ hãi.
"Nếu ngươi không muốn trả tiền, như vậy ta đi thượng nha môn để đại nhân đi làm chủ, ta ngược lại muốn xem xem ta có giấy nợ này, đại nhân còn có thể không vì ta làm chủ, " nói nhị nương liền lấy ra giấy nợ tại trước mặt Lý Phát Tài quơ quơ,
Lý Phát Tài đột nhiên thân thủ muốn đoạt lại, thế nhưng nhị nương càng nhanh hơn, đem giấy nợ ngay trước mặt Lý Phát Tài thả lại trong túi,
Lý Phát Tài một mặt không cam lòng nhìn Lưu nhị nương, sau đó giọng căm hận nói: "Hừ, không tiền, ngươi nếu như đòi tiền thì đem Tiểu Tam mang đi đi, ngược lại ta vốn cũng muốn bán hắn, " Lý Phát Tài không để ý nói,
Thật giống như Tiểu Tam không phải con trai của nàng mà chỉ là sủng vật vậy,
Nhị nương không khỏi nghĩ thầm làm nhi tử Lý Phát Tài thật đúng là đủ bi ai,
Sau đó nhị nương lòng không cam tình không nguyện đáp ứng, Lý Phát Tài thấy nhị nương đáp ứng, trong lòng trái lại lén lút thở phào nhẹ nhõm, Lý Phát Tài đương nhiên cũng sợ nếu như Lưu nhị nương thật sự đi cáo mình, thân thể này của mình sẽ không chịu nổi mấy chục bản tử kia a,
Lý Phát Tài vui mừng kí giấy bán thân của Lý Hương, sau đó nhị nương liền đem huynh đệ Lý Thanh dẫn theo trở lại,
Nhị nương không muốn để cho Lý Hương ở nhà mình, dù sao trong nhà còn có Tam nương vẫn chưa kết hôn, Lý Hương cùng Tam nương đều là thiếu niên, thực sự rất không tiện.
Nhị nương đối với Tam nương vẫn có hiểu rõ nhất định, Tam nương nhất định không lọt mắt Lý Hương, thế nhưng không bảo đảm Lý Hương không lọt mắt Tam nương a,
Phải biết Tam nương là cử nhân a, bên ngoài không biết có bao nhiêu người muốn gả cho Tam nương đâu,
Thế nhưng hết cách rồi, hiện tại trong tiệm mình không có ai, cũng không thể đem Lý Hương một người bỏ vào trong cửa hàng, như vậy cũng không an toàn a,
Một đường xoắn xuýt về đến nhà, sau khi về đến nhà vừa vặn nhìn thấy ở ngoài cửa là Lưu Lam cùng tiểu Ngôn Nhi đang chờ.
Tiểu Ngôn Nhi vừa nhìn thấy xe ngựa cao hứng kêu to một tiếng, sau đó vội vội vàng vàng chạy tới,
"Nương, nương, cha, các ngươi trở về rồi, Ngôn Nhi rất nhớ các ngươi, " tiểu tử chạy đến trước xe ngựa sau đó mở to mắt to thẳng tắp nhìn nhị nương, trong mắt nhớ nhung không cần nói cũng biết,
Nhị nương đương nhiên cũng nhớ tiểu Ngôn Nhi, nhảy xuống xe ngựa một cái ôm lấy tiểu Ngôn Nhi, "Chụt" tại trên mặt tiểu Ngôn Nhi hôn mấy cái
Tiểu Ngôn Nhi vui vẻ khanh khách cười không ngừng, sau đó lại bẹp hôn trên mặt nhị nương mấy cái, hai tay chăm chú ôm cổ nhị nương.