Xuyên Qua Làm Tình Nhân Của Hoàng Đế!

Chương 71: Nhất Hàng ca ca



Huynh đã ở đâu? Ta còn tưởng rằng..." Nhất Thuần nói không được nữa, dĩ nhiên, nàng còn tưởng rằng Tin đã đem Nhất Hàng giết rồi.

Nàng cũng không dám ở trước mặt Tin nhắc tới Nhất Hàng, nàng sợ! Nhưng ông trời lại để cho nàng được nhìn thấy huynh ấy, vui mừng tới rớt nước mắt. 

"Đây là thật sao?" Nhất Hàng đem nàng ôm thật chặt vào lòng ngực: "Ta không phải là đang nằm mơ chứ?" 

"Không phải, đây là thật, chúng ta cũng đều còn sống." Nhất Thuần an tĩnh tựa vào trước ngực Nhất Hàng, cảm giác này giống như được ở cùng với người nhà, thật an toàn. Không có Long Tiêu làm cho động lòng, không có Tin dịu dàng bên cạnh, nhưng nàng lại thích cảm giác này, y như được anh trai nuông chiều.

."Buông nàng ra!" Thanh âm của Tin lạnh lùng vang lên, trong ánh mắt sát khí đủ để đem Nhất Hàng giết chết một ngàn lần

Hoàng đế nhìn hai người đang ôm nhau, giờ mới hiểu được tại sao Tin lại đem ái tướng của mình tặng cho hắn, không ngờ hoàng đế lại là tự mình đa tình, còn tưởng rằng Tin là vì an toàn của hắn mới đưa người vào cung, xem ra là do nữ tử này mới đúng.

"Vương gia thứ cho thần khó lòng phụng mệnh!" Nhất Hàng nhìn chủ tử trước mặt, hắn có thể vì Nhất Thuần mà phản bội toàn thế giới, chỉ cần nàng nguyện ý. 

Khi hắn đúng hẹn đến Ân quốc tìm nàng thì hoàng đế Long Tiêu đang vì nàng mà cử hành tang lễ, hắn cũng cho là nàng đã chết rồi, trái tim cũng theo nàng mà đi về một thế giới khác. Không nghĩ tới có thể nhìn thấy nàng nữa lần, đây là trời cao cho hắn  cơ hội, hắn tuyệt không buông tha. Hiện tại mới hiểu được thì ra  tất cả đều là do Tin an bài, không hổ là chủ tử của mình, ngay cả hoàng đế của Ạn Quốc cũng chẳng hay biết gì. 

"Các ngươi làm cái gì vậy?" Nhất Thuần nhìn cảnh tượng sát khí đằng đằng trước mắt, nàng không muốn bất cứ ai vì nàng mà bị thương, lại càng không cho phép bất cứ ai vì nàng mất đi tánh mạng quý giá. 

"Đây là chuyện riêng của chúng ta." Nói thế nào thì chuyện cũng là do nàng gây ra, nhưng không thể hai người trăm miệng một lời mà nói ra hết chuyện của nàng, mấy ngày nay đây là lần đầu tiên hoảng hốt rối loạn như vậy. 

"Thiên cô nương không phải là bất chính thích "nhịp đập hai trái tim’ đó chứ?" Hoàng đế không biết sống chết  thoát ra một câu, có thể hát ra một ca khúc sặc mùi máu tanh như vậy, nhất định là người lòng dạ thâm sâu, hắn lúc này muốn xem thử nàng có thật là muốn ngăn cản cuộc chiến này hay không, hay là đang cố ý khích bác? 

"Ngươi câm miệng cho ta!" Nhất Thuần tức giận hướng hoàng đế thét lên. Hoàng đế nghe lời lập tức câm miệng, không dám nhiều lời nữa. Bởi vì khí thế của Nhất Thuần đã thành công lấn át uy nghiêm của hoàng đế. 

"Tin, ngươi không thể tổn thương huynh ấy, ở trong cái thế giới này ta không có một người thân nào, Nhất Hàng coi ta giống như muội muội mà thương yêu, ta không muốn mất đi người ca ca tốt này, nếu huynh ấy không còn sống, ta sẽ báo thù cho huynh ấy, cho dù là phải bỏ ra tánh mạng của ta!" Nhất Thuần ngăn ở trước mặt Nhất Hàng, xoay người van xin nhìn  Tin, hắn nếu thật  lòng yêu nàng, như vậy cũng nên yêu người nhà của nàng, vì  nàng làm tất cả.

Nhất Hàng không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy, thì ra là trong lòng nàng, chỉ xem  hắn xem như là ca ca. Nhưng dù sao Nhất Hàng cũng đã rất mãn nguyện, chỉ cần có thể ở bên cạnh nàng, bảo vệ nàng, hắn chết cũng không tiếc rồi. 

Tin càng thêm kinh ngạc, chẳng lẽ là hắn hiểu lầm, hắn cũng không muốn giết chết Nhất Hàng,dù sao cũng từng cùng hắn vào sanh ra tử nhiều năm như vậy, mới đành đưa hắn điều đến trong hoàng cung: "Nàng thật coi hắn như là ca ca  sao?"  

"Uhm." Nhất Thuần khẳng định gật đầu một cái.

"Được rồi, nếu là ca ca, như vậy sau này sẽ là người một nhà, chuyện ngày hôm nay ta cũng không so đo nữa." Tin đem Nhất Thuần kéo vào trong ngực, sợ vừa buông lỏng sẽ mất đi nàng. Ý tứ trong lời nói rõ ràng nói cho người khác biết nữ nhân này là thê tử của hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.