Đợi tới lúc ta và Nhất Thăng tỉnh lại, đã tới buổi trưa rồi, nhìn dáng dấp Tiểu D khá là ai oán, ta vô lương tâm quả thực là muốn cười, vẻ mặt kia thật sự là chọc cười a! Bất quá ta đúng là vẫn còn nhịn xuống, không thì nhỡ Tiểu D thú tính quá, vậy người không may chính là ta.
Đại ca cũng nhìn ta và Nhất Thăng sắc mặt không tốt lắm, từ ký ức khôi phục bảy tám tầng, còn kém một phần ký ức tương quan cuối cùng nữa. Ta chỉ biết đại ca đối với cảm tình của ta, vì ta không tiếc hi sinh tu hành ngàn vạn năm của mình, chỉ vì lần thứ hai trở lại bên người ta, tiếp tục bảo vệ ta, yên lặng yêu ta, phần thâm tình này, ta lại nên lấy hay bỏ đây? Tất cả thuận theo tự nhiên đi, nếu như vào lúc ta gặp gỡ Đào Lăng Thương, khi đó đại ca vẫn là như vậy nói yêu ta, vậy ta liền… 【 Thần: ngươi đã gặp. Huy: thật sao? Ở đâu? Thần: … 】
“Phần dưới có phải tiếp tục giết quái luyện cấp nữa không?” Tiểu Khả chuyển vòng 2 xong, cả người tinh thần lại khôi phục lại, một bên cùng Đào Đào đùa giỡn, một bên hỏi chúng ta.
“Các ngươi đi đi, ta muốn thử dược.” Ta ghé vào trên đùi Tiểu D, lười biếng nói, ưm ~~~~~, vẫn là nằm bò ra thì thoải mái.
“Thử dược?” Nhất Thăng không biết làm sao, dù sao vẫn cảm thấy lạnh buốt, hình như xảy ra việc gì đó.
“Đúng vậy, ta luyện ra một loại dược không biết công hiệu, đương nhiên phải thử một chút rồi, không thì làm sao biết hiệu quả đây.” Ta uống một ngụm trà, tiếp tục nằm bò ra, thoải mái vỗ vỗ tính, Nhất Thăng ngồi ở bên cạnh ta.
“Nhưng mà, không biết hiệu quả, nếu như vạn nhất.” Nhất Thăng không tán thành nhíu nhíu lông mi.
“Yên tâm đi, yên tâm đi, khẳng định không phải độc dược, điểm ấy ta có thể bảo chứng, chỉ cần không phải độc dược, quản nó là dược hiệu gì chứ, ta mới không sợ. Hơn nữa, ta còn phải luyện một ít mang thuộc tính đồ ăn, cho nên không thể cùng các ngươi luyện cấp đâu.” Hoho, ta đối luyện cấp không có hứng thú, ta đối với tiền tiền mới là tình hữu độc chung oa ~~~~~. Ta lúc này trong đầu hiện ra một bộ dáng ta đang chảy nước miếng, hai tay liều mạng đếm tiền. 【 Thần: đã lâu không thấy bản tính nô lệ của tiền xuất hiện, giờ thì hiện ra rồi.】
“Thực sự không cần chúng ta giúp đỡ?” Lần này câu hỏi không phải là Nhất Thăng, mà là Tiểu D bị ta đem làm cái đệm.
“Không cần, không cần, nhớ kỹ đẳng cấp luyện cao chút, lát nữa hảo mang ta nga.”
“Vậy được rồi.” Tiểu D biết ta đã quyết định chuyện rồi, thì là rất khó dao động, cũng chỉ hảo gật đầu đồng ý, dù sao cũng là ở trong trò chơi, cũng sẽ không xảy ra cái đại sự gì.
“Được rồi, cứ như vậy quyết định đi, không có ta tế ti vĩ đại lại vạn năng này ở đó, mọi người phải cẩn thận nhé, Đào Đào, an toàn của bọn họ giao cho ngươi đó.” Ta cười hì hì nói, đồng thời không quên ở góc độ mọi người không thấy,ở trên người Tiểu D sờ soạng mấy cái, khiến cho Tiểu D mặt toàn bộ đỏ lên trừng mắt với ta. Hắc hắc, ai kêu ngươi vừa dùng ánh mắt ai oán nhìn ta, hơi thỏa mãn ngươi rồi nhé. 【 Thần: ngươi xác định đây là thỏa mãn hắn?】
Tiểu D bị ta khiêu khích dục hỏa bành trướng, nâng ta lên, trước hết chạy ào vào giàn phòng của mình, không lâu sau chỉ thấy hắn vẻ mặt khổ sở đi ra.
Hohoho, hình như đùa quá rồi. Ta khó có được chút lương tâm kiểm điểm mình, lần này tốc độ đi ra nhanh chút, lần sau cải tiến, để hắn ra lâu một chút.
“Ánh Nguyệt, vậy ngươi một mình cẩn thận nhé, chúng ta đi đây.” Nói xong đại ca mang theo mấy người bọn họ trùng trùng điệp điệp đi giết quái, hiện tại đẳng cấp của mọi người đều không khác người thường mấy, rất nhanh sẽ bị người khác vượt lên trước, bọn họ đương nhiên không dám thả lỏng rồi. Ta nếu nghĩ thăng cấp nhanh chút, hoàn toàn có thể đi giết boss cấp cao, boss nào cao hơn ta mười, hai mươi cấp ấy. Bay đến trên cao, chậm rãi giết sạch. Tựa như ta duyên với boss tốt vậy, lại có Tử Huyễn tương trợ, muốn tìm boss, có cái gì khó a! Ta đắc ý dào dạt nghĩ.
Trở lại phòng, ta liền lấy ra dược liệu tối hôm qua luyện chế đan dược còn thừa, bị vứt trên mặt đất. Nhằm phía phòng bếp, hướng đầu bếp mượn lấy một vị trí, bắt đầy phơi bày tay nghề của ta, đầu tiên là bánh bao, lúc trước ăn cái bánh bao “không nhân” kia, chính là ấn tượng làm ta khắc sâu a!
Trong quá trình làm đồng thời sử dụng kỹ năng sáng tạo của đầu bếp và dược tề sư.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, làm ra một ***g hấp bánh bao thịt heo.
Bánh bao thịt heo
Gía trị đói +30
Gía trị nhẫn nại +30
Trong năm phút đồng hồ mỗi thuộc tính +10 điểm
Nga hohohohoho, ta quả nhiên là thiên tài ~ ôi chao, này cũng có thể được ta làm ra. Ừm, thử xem loại bánh bao nhân khác xem giá trị thuộc tính có đúng hay không cũng tốt như vậy.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, làm ra một ***g hấp bánh bao tể thái[1]
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, làm ra một ***g hấp bánh bao thịt bò.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, làm ra một ***g hấp bánh bao cải xanh.
… … …
… … …
… … …
Không sai, không sai, mặc dù có tác phẩm cá biệt thất bại, nhưng hiệu quả cũng vẫn không tệ lắm, nói ví dụ như bánh bao cải xanh kia.
Bánh bao cải xanh.
Gía trị đói +10
Gía trị nhẫn nại +10
Tốt xấu cũng coi như bỏ thêm hai mục thuộc tính, không thể so với các loại bánh bao khác nhiều thuộc tính như vậy, như vậy là được rồi. Chính là, ta đây chính là bánh bao hàng thật giá thật, mới không giống Nhất Thăng lúc ấy mua cái loại giả mạo kém lại còn nhiều tiền ấy.
Được rồi, bánh bao đều có thuộc tính tốt như vậy rồi, vậy còn đồ ăn? Ta hai mắt phát quang, khẩn cấp thử nghiệm xem. Làm cái gì thì tốt đây?
Trước làm thọ đào tôm nõn đi!
Từ chỗ đầu bếp cầm được những tài liệu đồ ăn này, liền bắt đầu chuẩn bị động tay làm. Gì cơ? Ngươi hỏi ta bọn họ làm sao lại cho ta ư? Ta chính là người chơi mị lực cao ~ ôi chao, ngươi nói bọn họ có thể hay không đưa tay đây!
Trước đem tôm sông rửa sạch lột vỏ, thêm vào muối, bột ngọt, rượu vàng(rượu Thiệu Hưng), lòng trắng trứng, dầu, bột củ ấu non, thượng tương*, sau đó đun nóng nồi với dầu mỡ, để vào tôm nõn đảo lên, hành gừng cho vào nồi, nấu với rượu, canh loãng gia vị, đưa tôm vào đảo xào thêm bột vào canh sắp chồng vào khaythành hình như đào mừng thọ thì xong. 【 thần: tự ăn thì ngon, nhưng sẽ không làm, nga hohoho, ta làm thì có tiếng là độc dược số một, nhìn qua kết cục một cái? So với Hùng ca kia còn muốn Hùng ca hơn. Cho nên từ nay về sau cũng không làm đồ ăn, sai chỗ nào thỉnh vạch ra.】(viễn: ta choáng rồi, mọi người xem chỗ nào chế sai nhahaha, ta cũng ko bít làm đồ ăn đâu ~ ha ha)
*thượng tương: thuật ngữ chuyên dùng trong nấu nướng, chỉ hỗn hợp của nước, tinh bột và lòng trắng trứng.
Đương nhiên rồi, kỹ năng của ta cũng là không quên dùng, cho nên làm xong một đĩa đồ ăn này xong, ta phát ra một cái giám định thuật, nhìn bàn đồ ăn thuộc tính thêm vào kia, ta liền ý chí chiến đấu tràn đầy, tốt ~~~, tiếp theo làm vây cá đỏ hầm.
Trước đem vây cá ướt nước để vào trong bàn, đồng thời thêm vào thịt đông, mỡ gà, sò khô đậy ***g lên hấp mấy tiếng đồng hồ, đem vây cá vớt ra đợi dùng. Dùng hành gừng cho vào nồi, thêm vào canh nguyên chất(canh loãng), gia vị, lại thêm vào vây cá, dùng lửa nhỏ hầm, đợi nước canh đặc thuần thì chuyển sang lửa mạnh, thêm vào nướcbột khô vào canh, khuấy tất cả lên đảo với nồi có dầu đun sôi, cứ thế mà đun thì được vây cá đỏ hầm.
Nấu cái gì thì tốt đây? Người nhiều như vậy, tổng nấu nhiều chút đi, lược đi đám ác lang kia, vậy thì thiếu ăn.
Cứ như vậy, ở dưới ánh mắt rửa tội của chúng đầu bếp, ta lại làm ra món sườn phượng hoàng chua ngọt, trăm hoa tự cẩm dễ tiêu, ngon miệng, kim đường bạch ngọc tươi, non, mềm, cùng dạng hoa mai bạch ngọc thanh đạm, ngon miệng, thịt bò xâu chuỗi vị tươi ngon mà hơi cay, sen phù dung thanh đạm sảng khoái, vị cay, san hô ngư cầu tươi ngon, non mềm, cung đăng ngư ti và cá mực cuộn muối rắc(?) tươi non mềm, … …, tới mười lăm loại thức ăn. Không có biện pháp, sở dĩ đầu bếp toàn bộ tụ lại qua, là bởi vì bọn họ tất cả đều bị từng món đồ ăn hương vị hấp dẫn, còn muốn bái ta làm thầy, học tập trù nghệ của ta đó nha!
0-=-0-=-0-=-0
[1] tể thái: tên một thứ cỏ, hoa trắng, khi còn non ăn được, dùng làm thuốc giải nhiệt, lợi tiểu, cầm máu(QT)
cái này nhìn rõ nhất nè, còn có cả hoa và lá, ko biết có đúng ko, cứ thấy lá của nó sao sao ấy, có cái ảnh thì ko có hoa, có cái thì trơ trụi chỉ có hoa mà ko có lá, cái này coi như đầy đủ đi, ha ha~