Trong ánh nhìn sùng bái đến điên cuồng của đám quân nhân và dị năng giả, Phó Thần sắc mặt không mấy tốt đẹp ngay lập tức hạ lệnh cho cấp dưới, kéo theo nam nhân "bán thành phẩm" kia và ôm vợ đẹp nhà hắn lên trực thăng trở về khu Một.
Nơi này sau khi được đội tác chiến thu thập tịch thu tài sản và vũ khí thì sẽ được quân đội chính phủ gài bom cho nổ tung, phe đối địch cũng đã bị diệt trừ gần hết, hắn cũng không muốn lưu lại thêm.
Hà Ý Nhiên đưa mắt nhìn qua cửa kính trực thăng, nhìn xuống khung cảnh dần đi xa phía bên dưới.
Miệng nhỏ cười đến vui vẻ.
Lần này, y không có kéo chân sau lão chồng mình ha!
Đội nghiên cứu sau khi tiếp nhận nam nhân "bán thành phẩm" kia từ tay đội đặc nhiệm vừa trở về, rồi lại nghe bọn họ truyền đạt lại lời của lão Tổng.
"Phải điều chế ra thuốc giải, cứu sống tên ngu xuẩn này!". Một đội viên bắt chước theo biểu tình lạnh lùng và giọng điệu nghiêm túc của Phó tổng nói với mỹ nữ đội nghiên cứu tầng mười của công ty.
Đội nghiên cứu: "....".
Ai cũng căng cơ mặt nghiêm túc lắng nghe, nhưng trong đầu lại hiện lên đồng loạt một câu hỏi "Đầu Boss bị bom nổ cho giảm chỉ số IQ xuống à?".
Nếu không sao tự nhiên lại muốn chúng ta cứu sống tên "bán thành phẩm" mất khống chế này chứ?
Mỹ nữ trưởng phòng tổ nghiên cứu cười tươi như hoa, gật gật đầu.
Sau đó, trong ánh mắt khó hiểu của những người bên cạnh nàng từ từ cúi người xuống.
Ngay lập tức, một cái giày cao gót tám phân hung tàn bay tới trước mặt đội viên đội hành động kia, kèm theo câu nói vang dội cả tầng lầu. "Đờ mờ! Lớn lên đã xấu còn bày đặt bày ra tư thế Tổng tài bá đạo!".
Đội nghiên cứu: "....".
Đội viên kia oan ức không chịu nổi, sao trưởng phòng Hàn lại có thể công kích diện mạo của người khác như vậy chứ?
Ánh mắt hắn sau khi chạm vào chiếc giày cao gót thứ hai đang giơ lên của Hàn mỹ nữ thì rụt cổ lại, vừa chạy khỏi tầng mười vừa tru họng lên. "Boss nói, tên này về sau có thể kiếm một khoản lớn về cho chúng ta. Vì thế, phải cứu sống hắn!".
Đội nghiên cứu sắc mặt như đã hiểu ra.
Hèn chi!
Chúng ta còn tưởng Boss bị bom dội cho mất não, khi không lại cứu một "sản phẩm lỗi", nguyên lai là đã tính toán xong xuôi cả rồi.
Người còn chưa cứu xong mà đã tính đến khoản lợi sau này thu về.
Tiềm chất gian thương của Boss vẫn cứ phát triển lớn rộng theo từng ngày!
Phó Thần và Hà Ý Nhiên trở về nhà, việc đầu tiên Hà Ý Nhiên làm là ôm con trai út nhà mình từ không gian ra, sau đó mới đi tắm rửa sạch sẽ từ trong ra ngoài. Lại vừa săn sóc vừa đức hạnh đến mức, vừa bận rộn nấu cơm vừa mát xa vai cho lão chồng nhà mình đang ngâm bồn trong bồn tắm mát xa.
Sau khi nghe Phó Thần nhắc đến thân phận của tên khốn dị năng giả cấp Tám hệ Thổ kia, biết đối phương là mật thám nằm vùng của chính phủ, y nhíu chặt mày thầm nghĩ, nếu vậy —— việc Trác phu nhân bị thương thật do lần ám sát thất bại trước đó là do quyết định của Hà tổng thống sao?
Hà tổng thống là người đưa ra quyết định này?
Vậy Hà Ý Nguyện có biết không?
Cho dù Hà tổng thống làm vậy có nắm chắc tính mạng cho Trác phu nhân nhưng cũng không thay đổi sự thật là ông ấy rất máu lạnh a!
Y lại liên tưởng đến mấy người Kỳ đế, thật sự càng ở vị trí trên cao là người đứng đầu một quốc thì suy nghĩ và hành động càng có chút —— đánh mất tam quan.
Không thể hiểu được, địa vị quan trọng đến như vậy thật sao? Quan trọng đến mức người thân, thân tình cũng bị mang ra làm bàn đạp, chuẩn bị cho bước tiến hiện tại và sau này?
Phó Thần biết rõ tức phụ hắn đang suy nghĩ gì nhưng hắn chính là không muốn dùng lời hay giải thích cho một nhà Hà thị kia, tốt hơn hết là để tức phụ hắn tránh xa đám người đó càng xa càng tốt.
Em ấy chỉ cần nghĩ đến hắn mỗi ngày là được!
Chiến dịch kết thúc, tội ác của ba gia tộc cũng được lập tức phơi bày trước dân chúng, để tránh xảy ra việc dân chúng không biết mà có suy nghĩ không mấy hay ho về chính phủ dưới quyền điều hành của Hà tổng thống, chuyên quyền hay lạm sát lương dân linh tinh gì đó.
Hội nghị của chính phủ có mặt đầy đủ các thành viên quốc hội, đại diện của các tổ chức lớn, gia tộc thế gia của toàn nước C tham dự.
Hà Ý Nhiên cũng theo lão chồng nhà mình đến tham gia buổi tiệc được tổ chức ngay sau đó, nhàm chán y như dự kiến, theo lệ người đại diện của chính phủ sẽ lên phát biểu một vài lời thì bữa tiệc mới chính thức bắt đầu.
Bộ trưởng Cục An ninh chính phủ oai phong hùng dũng đứng trước micro, vẻ mặt vô cùng đắc ý, ý trí bảo vệ cái thiện bùng phát, đứng phát biểu đến gần một tiếng chưa xong.
Hà Ý Nhiên rất muốn đứng lên dập cầu dao điện của hội trường.
Dù suốt buổi tiệc diễn ra vô cùng nhàm chán nhưng đổi lại việc Trác phu nhân vẫn phong nhã cao quý như thường ngày, bà đi bên Hà tổng thống mỉm cười chiêu đãi khách nhân, chỉ thi thoảng đưa ánh mắt nhìn về phía Hà Ý Nhiên y và Phó Thần với vẻ mặt nuối tiếc chứ không có ý định đi đến gần bọn họ hay trao đổi riêng tư gì đó.
Khi vô tình gặp Thạch Từng, vẻ mặt gã dù khó coi nhưng cũng không mở miệng nói mấy câu như mọi lần "Phó phu nhân, chúng ta lại gặp mặt rồi!", nếu không chỉ nghe thôi đã thấy đau đầu.
Không biết chừng, hắn thật sự còn bị Hà Ý Nhiên méc nam nhân của y, rồi vợ chồng hai người hợp sức treo hắn lên cây, cầm roi da quất cho vài cái thật.
Qua một thời gian bộ luật chính phủ thông qua điều luật, đối với mọi hành động tàn ác, gây ra nguy hiểm uy hiếp đến hòa bình và an nguy của thế giới mới đều sẽ bị trừng phạt thích đáng. Nếu bất cứ cá nhân hay bất cứ tổ chức nào vi phạm, sẽ bị quân đội tử hình không cần thông qua tòa án.
Dạo gần đây Phó tổng ngày càng bận rộn và trở lên khó chịu thấy rõ, hắn chính là đang khó chịu với thằng con út nhà mình. Trước kia nhóc con Màn Thầu còn ở trường học thì còn đỡ, dạo gần đây thằng bé đã bắt đầu sinh hoạt tại nhà với tần suất 24/24h, ảnh hưởng rất lớn đến mấy kịch bản Cosplay tình thú giữa hắn và tức phụ mình. Hắn đang suy nghĩ tìm một trường quân đội nào đó tống cổ thằng con mình đi, Hà Ý Nhiên khi biết chuyện thì lập tức nổi giận rồi chỉ trích hắn, hai hài tử trước của bọn họ đều phải ở bên cạnh y đến năm mười năm tuổi, sao đến lượt con trai út, nam nhân nhà mình lại không nói lý như vậy.
Phó Thần hiểu rõ tức phụ hắn lắm, y đây là sợ hắn có ý nghĩ gì biến thái phải không?
Hà Ý Nhiên sau khi biết hắn đoán được "nỗi sợ" thật sự của y, y rất hả hê mà tuyên bố. "Nếu chàng còn kì kèo muốn chia cắt ta và con trai thì ta sẽ —— câu dẫn chàng rồi liên tiếp sinh thêm vài hài tử, cho đến khi đủ một đội bóng thì thôi!"
Phó Thần: "....".
Thế giới mới ngày càng phát triển, các quốc gia cũng đang bận rộn mỗi ngày để đẩy nhanh tốc độ hồi phục thời kì huy hoàng của mấy thập kỉ trước, nói đúng hơn là khoa học hiện tại phải đã phát triển lên một tầm cao hơn mấy chục năm trước rất nhiều. Ngoại trừ vài quốc gia nhỏ đôi khi có xung đột thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến thị trường phát triển của toàn cầu. Phó Thần sinh ra đã có chỉ số thông minh cao mà còn rất nhạy bén, cho nên dù đổi nơi sinh hoạt giữa một thời đại hoàn toàn khác biệt thì thiên phú làm người lãnh đạo toàn diện của hắn vẫn được bộc lộ rất rõ ràng, vì thế sau chiến dịch hắn liền nhân cơ hội bắt lấy mọi thời cơ, nhanh chóng làm mưa làm gió tại nước C.
Trải qua vài năm phát triển, việc làm ăn của Thần Nhiên SR cũng được mở rộng mấy lần, dù bận rộn đến đâu, mỗi ngày nhân viên cấp dưới của SR vẫn thấy lão Tổng nhà mình đúng bốn giờ đứng dậy tan làm.
Hà Ý Nhiên cũng bận rộn với chương trình bốn năm Đại Học Y Khoa, không có tiết học thì ở nhà ôm con, nấu cơm đưa đến công ty cho lão chồng nhà mình.
Hàng ngày, con trai út Phó Thần Vân vẫn được bảo mẫu và vệ sĩ chăm nom nhưng bé con từ nhỏ đã tự lập, bảo mẫu và vệ sĩ của bé nhàn đến rảnh rỗi. Ngoài việc học online thì bé đều không ra khỏi phòng, cắm cúi trên mấy thiết bị điện tử. Chỉ khi cuối tuần cùng lão ba và mama bé ra ngoài ăn uống và đi dạo.
Đến khi Màn Thầu lên mười tuổi, Phó Thần quyết định hạ lệnh cho hai hài tử của mình, để Phó Thần Hi và Phó Ý Ngưng đến thế giới hiện đại.
Với mỹ từ —— học tập và làm quen với thế giới hiện đại.
Năm hai mươi năm tuổi, Phó Thần Hi và Cát Hữu Na Nghê Thường đã sinh một đôi long phượng thai, chẳng có gì ngạc nhiên khi diện mạo của hai bé con đều giống với Phó Thần, trước đó cả ba hài tử của hai người đều có diện mạo giống hắn y đúc.
Gen Phó tổng vẫn luôn mạnh mẽ như vậy!
Mạnh đến nỗi Hà Ý Nhiên tự hoài nghi, không biết sau này đứa con tiếp theo của hai người —— liệu có giống y điểm nào đó không?
Phó Ý Ngưng cũng cùng Kỳ Lăng Xuyên đến nơi này, bắt đầu làm quen với cuộc sống mới và con trai của hai người không thể theo đến nơi này, mà đã bị "mời" lên đế vị, là hoàng đế đời thứ tám của Đại Hạ quốc.
Phó Thần Vân nhanh chóng bị ném ra ngoài ở cùng Anh hai và chị Ba bé.
Phó Thần rất hài lòng khi thấy cảnh ba hài tử vui vẻ ở chung.
Hà Ý Nhiên lại thầm khinh bỉ cái đức hạnh của lão chồng nhà mình.
Thành phố S về đêm, khắp nơi đều là ánh đèn nê ông lấp lánh, mật độ dân số cũng tăng triển theo từng ngày. Đã sớm nhìn lại sự tấp lập, hơi thở bận rộn, phồn hoa ngày nào.
Phó Thần ôm lấy tức phụ hắn vào lòng, đưa mắt nhìn xuống người trong lòng mình. "Tức phụ, hài tử đã trưởng thành cả rồi!".
Hắn sẽ không để tức phụ hắn sinh thêm bất cứ nhóc con nào nữa!
Hà Ý Nhiên cười tít mắt.
"Cũng đến lúc hai chúng ta cùng nhau đi du lịch khắp nơi, tận hưởng thế giới chỉ có hai người chúng ta. Được không?". Phó Thần dịu dàng nhìn người trong lòng.
"Hảo!". Hà Ý Nhiên ôm chặt hông nam nhân nhà mình, y cọ cọ trong lòng hắn.
Cũng đến lúc y thực hiện lời hứa của mình rồi!
Nắm tay nam nhân nhà mình đi khắp nơi, thưởng thức tất cả cảnh đẹp trên thế giới, cùng nhau nếm những món đặc sản từng nơi đi qua.
Phó Thần ôm chặt y trong vòng tay.
Ngày hôm sau.
"Ta và lão ba các con đi du lịch, sẽ sớm trở về! Có chuyện gì hãy gọi điện cho chúng ta nha~!".
Phó Thần Hi và Phó Ý Ngưng dở khóc dở cười.
Sao cảnh này quen quá vậy!
"Thật hâm mộ ba mẹ nha!". Cát Hữu Na Nghê Thường thầm cảm thán.
Phó Thần Vân thì càng vui hơn, rốt cuộc có thể soán cái ghế của lão ba nhà mình, dù công ty hiện tại đa phần vẫn là do Anh hai Phó Thần Hi quyết sách nhưng Phó Thần Vân lại tự tin chẳng mấy mình sẽ nắm được cả SR vào trong tay.
Phó Thần Hi tính cách rất giống lão ba Phó Thần, biết được tính toán của em trai nhà mình, hắn chỉ nhướn mày mỉm cười.
Phó Thần và Hà Ý Nhiên tay trong tay cùng nhau thể nghiệm các loại phương tiện giao thông khác nhau trong nước, ngồi xe bus công cộng, đến nhà ga ngồi tàu điện ngầm, mua vé tàu, đi tàu thủy đến các nơi có phong cảnh đẹp trong lãnh thổ nước C đầu tiên, sau đó là lên mục tiêu xuất cảnh ra nước ngoài.
Tuần trăng mật thứ N của hai người lại diễn ra.
Hai người đi không biết mệt mỏi, vừa chậm rãi đi ngao du thưởng cảnh vừa tìm hiểu tất cả những nơi sẽ đặt chân tới tiếp theo.
Từ núi lửa Dallol tại A quốc, tắm suối nước nóng và ngắm nhìn phong cảnh như cầu vồng hòa quyện lại, đến H quốc ngắm những cánh đồng rộng lớn rất đặc sắc với những đường cong quyến rũ của dải hoa tulip, thủy tiên, dạ hương lan... tuyệt đẹp. Hay chỉ đơn giản đi ngắm nhìn cực quang nơi phương Bắc, tận mắt chứng kiến toàn bộ những ánh hào quang huyền ảo, lung linh trong bầu trời ban đêm khi chúng kết hợp với những luồng ánh sáng của ngọn núi lửa phun trào gần đó tạo nên cảnh tượng màu sắc vô cùng độc đáo. Trầm trồ trước những cồn cát xếp chồng lên nhau cùng sự lắng đọng của muối canxi, tạo nên những đường cong, uốn lượn độc đáo và quyến rũ ở sa mạc.
Nụ cười trên môi Hà Ý Nhiên chưa bao giờ dừng lại, chỉ cần luôn có đối phương bên cạnh, mỗi một ngày của hai người đều là một ngày hạnh phúc.
Gần bốn mươi năm trải qua sinh hoạt thế giới hai người, điểm cuối cùng hai người dừng chân là Hi Hòa điền viên.
Lẽ ra cũng không nên quay trở lại sớm như vậy!
Nhưng không thể không trở về vì —— hai người đã ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá!
Trải qua tầng thượng cảnh giới, dù muốn hay không thì mỗi một tu chân giả đều phải trải qua một cửa quan cuối cùng là độ kiếp kỳ, qua được tầng này thì sẽ thọ ngang trời đất, chính thức bước vào tầng Chân Tiên cảnh.
Phó Thần nắm tay tức phụ hắn đến ngọn núi cao nhất cách xa Hi Hòa điền viên.
Độ kiếp dù nguy hiểm vạn phần, khi lôi kiếp giáng xuống, không chỉ người muốn độ kiếp phải hứng chịu mà không gian cũng bị ảnh hưởng theo, vặn vẹo, nứt vỡ, nguy hiểm hơn còn bị xé rách.
Nếu không gian mà bị xé rách thì —— xin chúc mừng, không biết ngươi sẽ trôi lạc đến thế giới nào, có khi còn là thời nguyên thủy cũng không biết chừng!
Hà Ý Nhiên đứng trong kết giới, bên cạnh tất nhiên là nam nhân nhà y.
Y không cảm thấy sợ hãi, còn có thời gian vu vơ mà nghĩ, cho dù độ kiếp thất bại cũng không sao, nguyên thể của hai người sẽ được linh đan phát huy tác dụng mà giữ lại nơi này, nằm trong kết giới sẽ không ai tìm ra hay nhìn thấy được, chỉ là khi đó linh hồn sẽ chịu thiệt thòi xuất hiện ở một thời không nào đó, tiếp tục tiến hành tu luyện, chờ một ngày khi đủ năng lực lại có thể quay trở về.
Nhưng —— có Phó Thần ở bên cạnh, dù cho linh hồn có xuyên đến thời nguyên thủy ăn lông ở lỗ y cũng cảm thấy không sao cả!
"Dù thành công hay thất bại dẫn đến việc chúng ta đến nơi nào, ta đều ở ngay cạnh em, tức phụ!". Phó Thần thâm tình nắm tay y.
Hà Ý Nhiên cười cong mặt mày.
Thời điểm bầu trời trong xanh nơi này bắt đầu trở lên âm u, ngăn cản hết ánh mặt trời phủ chiếu xuống vạn vật núi Thanh Tuyền, động vật, chim chóc thi nhau nhìn lên bầu trời, đến thảm thực vật cũng có chút lo lắng.
Mây đen bắt đầu ngưng tụ trên không, chớp giật lòe lòe.
Vạn vật đã hơi lo lắng.
"Oành!". Lôi kiếp bắt đầu lập tức bổ xuống.
Vạn vật: "....".
Muôn loài có thể chạy thì rối rít chạy trốn không ngừng, muốn thoát khỏi núi Thanh Tuyền đáng sợ này.
Chỉ có cỏ cây hoa lá là trơ mắt nhìn "tận thế" giáng xuống, muốn chửi má nó!
Vùi hoa dập liễu!
Vạn vật xanh tươi bị hai người Phó Thần và Hà Ý Nhiên vạ lây, bao tiếng oán giận, mắng chửi mà nhân loại nghe không hiểu tranh nhau tuôn ra không ngừng.
Thiên Đạo ngó đầu xuống sau đám mây, chậc lưỡi hai cái, oán giận này phải bao lớn a?
Đạo lôi kiếp tiếp theo bổ xuống, bổ đến Thiên Đạo suýt ăn nguyên miệng sấm chớp.
Thiên Đạo rụt cổ lại: "....".
Hai tên ngốc, lại dám cùng nhau độ kiếp một lúc —— đáng đời!