Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực]

Chương 44: Chương 44




Khi có sinh viên bước vào nhà ăn số một, lập tức phát hiện hai nữ sinh ăn cơm ngon lành, không khỏi cảm thán quả nhiên mình đến chưa đủ sớm.

Có điều sau khi phát hiện ô cửa số bảy đã mang lên cá kho, sinh viên tiến vào thoáng chốc không rảnh nghĩ tới những việc này, mà là mau mau chạy nhanh tới múc cơm.

Cá kho vốn là một món ăn rất ngon, đặc biệt là cá kho do Lâm Sở Trì nấu càng là mỹ vị nhân gian, thậm chí người bình thường không có hứng thú với cá cũng đều thèm nhỏ dãi.

Chính vì như thế, rõ ràng Lâm Sở Trì cố ý bảo người ta đưa không ít cá đến, kết quả trong một buổi chiều rất nhanh đã dùng hết nguyên liệu nấu ăn.

Hết cách rồi, ai bảo bắt đầu từ buổi trưa, hầu hết người lại đây xếp hàng đều muốn ăn cá kho, chỉ có người thực sự không thích ăn cá mới do dự một lát sau đó chọn món khác thôi.

"Cái gì, thế mà không còn cá kho à?"Lúc này trong đội ngũ không chỉ có sinh viên cũ, còn có sinh viên mới đã huấn luyện quân sự xong.


Biết món cá kho đã bán hết, sinh viên cũ chỉ hơi thất vọng, sinh viên mới mới là đau lòng.

"Tôi vất vả tới xếp hàng, kết quả hết rồi, hu hu hu tôi khổ quá!"Lâm Sở Trì không nghĩ tới chỉ là không được ăn cá kho thôi mà thậm chí có người muốn khóc, vội vàng an ủi: "Ngày mai chị bảo người ta đưa nhiều cá đến hơn, ngày mai chắc chắn đủ cá kho.

"Người khóc đỏ cả vành mắt chính là nữ sinh, không phải bởi vì không ăn được cá kho mà cô ấy muốn khóc, chủ yếu là lần đầu rời nhà đến nơi khác đi học, vốn dễ nhớ nhà, kết quả huấn luyện quân huấn mệt mỏi thì thôi đi, còn phải biết vì bảo đảm không gián đoạn kỳ quân sự mà trung thu không được nghỉ.

Vì thế nói thật, cá kho bán hết chỉ là một mồi lửa, dẫn ra mọi cảm xúc khó chịu trong lòng cô ấy.

Nữ sinh mua được món cá kho cuối cùng do dự hai giây, cuối cùng vẫn nhịn đau nói: "Nếu như em muốn ăn, chị chia cho em một nửa.

" Còn nhường cả một chén thì cô ấy không nỡ, chủ yếu là thật sự quá thơm.

Nữ sinh đỏ vành mắt nghe vậy, cũng không thể không biết xấu hổ, vội vàng khoát tay nói: "Không cần không cần, thực ra cũng không phải bởi vì không ăn được cá, chủ yếu là em nghĩ đến trung thu không được nghỉ, có chút khó chịu.

"Cô ấy vừa dứt lời, sinh viên mới gần đó đều cùng oán giận.

"Trung thu không được nghỉ quả thực rất thảm, mẹ của tớ ở nhà mua rất nhiều món ăn ngon, còn nói chờ tớ trở về ăn, ôi…""Rõ ràng là ngày lễ theo luật pháp, trường học dựa vào cái gì không cho nghỉ.

""Đúng thế, một năm chỉ có một ngày trung thu, tết lớn còn bảo người ta huấn luyện quân sự, cũng không biết nghĩ như thế nào.


"Học sinh cũ nghe vậy, dồn dập mở miệng an ủi: "Đều là như vậy, anh chị đâu chỉ mất trung thu mà còn không có kỳ nghỉ hè đây này.

""Đúng vậy, cũng không phải chỉ các em không được nghỉ, tất cả mọi người đều như thế.

""Hôm trung thu hẳn là sẽ được nghỉ sớm một chút, may mắn thì có thể nghỉ nửa ngày.

""Nghĩ tích cực thì bọn anh nghĩ không phải các em có thể độc chiếm nhà ăn số một à.

"Lâm Sở Trì nghe thấy lời của bọn họ, lúc này mới nhớ tới mấy ngày nữa chính là trung thu.

Trung thu là tết đoàn viên, nghĩ đến những sinh viên mới còn phải khổ cực huấn luyện, cô quả thật hơi thấu hiểu cho tâm tình khó chịu của bọn họ.

Chờ nữ sinh khóc đỏ vành mắt bình tĩnh lại, Lâm Sở Trì nhẹ giọng hỏi: "Em còn muốn ăn cơm gì?""Thịt thái sợi sốt vị cá đi.

" Tuy rằng trong thịt thái sợi sốt vị cá không có cá, nhưng dù sao trong cái tên cũng có chữ cá.


So với cá kho, rõ ràng tốc độ Lâm Sở Trì nấu thịt thái sợi sốt vị cá nhanh hơn.

"Cảm ơn Thất Thất.

"Sau khi nữ sinh nhận được cơm thịt thái sợi sốt vị cá đang chuẩn bị rời đi, trên chén bỗng nhiên có thêm miếng cá kho.

Hóa ra là người vừa nãy mua được phần cá kho cuối cùng chưa đi, cố ý đợi cô ấy mua cơm xong thì chia cho cô ấy một miếng cá.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.