Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù Nương

Chương 217



Tiểu tử này không hoảng loạn chút nào, hơn nữa thói quen sạch sẽ khi nấu ăn quả thật rất tốt, cũng không biết mùi vị này ra sao......

Lý Hà Hoa cầm đũa nếm một ngụm, mặn ngọt vừa phải, hương vị tươi ngon, mì sợi cũng coi như ngon miệng, tổng thể mà nói hương vị cùng độ lửa đều nắm chắc, không tồi, nếu muốn chấm điểm thì có thể cho bảy điểm, trình độ này đối với người bình thường mà nói đã rất không tồi rồi.

Nhưng mà Lý Hà Hoa cũng không vội tỏ thái độ mà nhìn về phía nữ hài: "Đến phiên ngươi, bắt đầu đi."

Tiểu nữ hài có chút e lệ, nhẹ nhàng gật đầu đến bên bếp lò, cũng dùng cách như nam hài làm một phần mì Dương Xuân, Lý Hà Hoa nếm nếm, hương vị cũng không tồi nhưng kém hơn người ca ca một chút.

Lý Hà Hoa ở trong lòng cân nhắc một chút, hỏi nữ hài: "Ngươi biết làm điểm tâm không?"


Nữ hài mở to mắt, do dự một chút mới nhẹ nhàng gật đầu: "Ta biết, nhưng mà ta chỉ biết làm mấy loại do phụ thân ta dạy, những thứ khác thì không."

"Vậy ngươi biết làm cái gì?"

"Ta biết làm bánh đậu đỏ."

Lý Hà Hoa cười cười, bánh đậu đỏ à, vừa hay là loại điểm tâm đầu tiên nàng bán, cũng không biết nữ hài này làm thế nào, cũng không biết có ngộ tính làm điểm tâm hay không.

Nhưng mà hiện tại không có dụng cụ cùng nguyên kiệu làm điểm tâm, muốn nữ hài làm thử là không có khả năng, chỉ có thể chờ sau khi thu quán rồi lại nói.

Vì thế Lý Hà Hoa mở miệng: "Ta còn muốn nhìn tay nghề làm điểm tâm của ngươi một chút xem thế nào, nhưng bây giờ không tiện, không cách nào làm, chỉ chờ đến khi thu quán theo ta về nhà làm thử, các ngươi có đồng ý không?"

Hai huynh muội liếc nhau, không tiếng động trao đổi, một lát sau nam hài gật đầu: "Có thể, chúng ta chờ người dọn quán."


Lý Hà Hoa gật đầu: "Vậy được, hiện tại cách thời gian thu quán còn lâu, các ngươi có thể về trước chờ qua buổi trưa lại đến." Nam hài nghe vậy không lập tức rời đi mà nhìn về sạp, nói với Lý Hà Hoa: "Chúng ta có thể không đi được không? Ta cùng muội muội có thể giúp người, chúng ta cái gì cũng làm được."

Lúc phụ thân còn sống thường nói làm đồ đệ người ta cần phải cần mẫn, mắt phải biết nhìn việc, không thể chuyện gì cũng chờ sư phụ phân phó, bằng không là không có tiền đồ. Bây giờ hắn muốn cùng muội muội có được cơ hội này thì phải chăm chỉ làm việc, không thể lười biếng.

Tuy rằng sau cùng bà chủ có thể không nhận bọn họ, nhưng làm nhiều một chút cũng không sao.

Lý Hà Hoa không nghĩ tới hai hài tử chủ động yêu cầu ở lại hỗ trợ, hiện tại bọn họ còn chưa xác định có thể ở lại đâu, nếu cuối cùng nàng không nhận bọn họ thì việc này là làm không công rồi.


Hai hài tử này cũng thật nỗ lực và cũng chịu được khổ ....

Trong lòng Lý Hà Hoa suy tư một lát, cuối cùng vẫn đáp ứng: "Được, có thể, vậy các người giúp ta thu dọn bàn, các khách nhân ăn xong trước hết cần thu dọn bàn sạch sẽ để cho khách mới đến ngồi."

Hai đứa nhỏ gật đầu, sau đó học bộ dáng Đại Hà cùng Tiểu Viễn mà thu dọn bàn, tay chân lanh lẹ, nghiêm túc cẩn thận.

Lý Hà Hoa nhìn bộ dáng bọn họ khẽ nở nụ cười.

Hai người vẫn luôn theo sau Lý Hà Hoa bận rộn đến sau giờ ngọ thu quán, trong lúc đó cũng không vì mình không phải tiểu nhị hay học đồ mà nghỉ ngơi ngồi không, thậm chí hai huynh muội nhà này còn làm việc chuyên tâm nghiêm túc hơn cả Đại Hà và Tiểu Viễn. Lý Hà Hoa cảm thấy mặc kệ trù nghệ như thế nào, trước mắt xem ra phẩm tính hai đứa nhỏ này thật không tồi, người cũng cần mãn.
Nếu tiểu cô nương có ngộ tính đối với việc làm điểm tâm thì cả hai đều có thể nhận, tính ra thì hai huynh muội này là người tốt khó có được.

Chờ đến lúc các khách nhân đều đi, Lý Hà Hoa làm cho mọi người một phần cơm, bao gồm hai đứa nhỏ kia: "Tới đây tới đây, ăn cơm, hẳn là các ngươi đều đói bụng rồi đi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.