“ Làm sao? Đã sợ rồi? Nếu vậy liền ngoan ngoãn nộp mạng đi”
“ Ngươi định để ta chiến đấu bằng tay không hay sao? Để ta tìm vũ khí đã chứ!” Yuri cười cười nhìn hắn, sau đó chạy về phía Kagura, chìa tay ra nịnh nọt “ Kagura tỷ tỷ, cho ta mượn quạt của ngươi một chút được không?”
Kagura liếc Naraku một cái, thấy hắn không có động tĩnh gì mới ném quạt xuống cho nàng, vẫn là nụ cười bất cần như thường ngày:
“ Hừ, đồ tiểu quỷ chuyên gây họa nhà ngươi, tốt nhất đừng để bản thân bị thương”
“ Cám ơn” Nàng vui vẻ nhận lấy cây quạt giấy thoạt nhìn rất mỏng manh nhưng lại không dễ để phá hỏng, chậm rãi tiến lại đối mặt với Sesshoumaru.
Naraku cùng Inuyasha hoàn toàn bất động, chăm chú nhìn, cũng quên luôn mục đích ban đầu…
Sesshoumaru đấu với một nhân loại, đây là một chuyện rất đáng để xem a!
“ Nếu như có chết thì cũng đừng cầu xin ta dùng Thiên Sinh Nha cứu ngươi!” Sesshoumaru nhận thấy nàng đã sẵn sàng liền ra đòn phủ đầu, rút Nanh Qủy lao tới.
Yuri mỉm cười, nhắm mắt lại, nhẹ nhàng đưa tay, mềm mại uyển chuyển xoay người, ngay lúc kiếm sắp đâm vào lại linh hoạt né đi, ‘soạt’ một tiếng điêu luyện xòe quạt, lướt qua mặt Sesshoumaru như có như không, bộ dáng quyến rũ mỹ lệ như quỷ mị.
Nhân lúc Sesshoumaru hơi dừng lại, nàng lập tức cởi giày ném vào hắn, Sesshoumaru giật mình né đi, không ngờ vừa né được chiếc này thì lại trúng chiếc còn lại của nàng, còn chưa kịp tức giận đã thấy nàng ở ngay trước mặt, nhanh lẹ nhảy lên người hắn, hôn lên má hắn một cái.
Jaken đứng phía xa ngất xỉu.
Inuyasha thất thần làm rớt Thiết Toái Nha.
Kagura cùng Naraku trừng mắt nhìn.
Sesshoumaru hóa đá.
Nữ nhân này… cư nhiên lại dám ném giày vào hắn, sau đó lại … lại chiếm tiện nghi của hắn!!?
Yuri nhận thấy chiêu mỹ nhân kế đã thành công, liền cong môi, ranh mãnh nở nụ cười:
“ Ngươi nha, về sau không nên khinh thường nhân loại, dùng Thiên Sinh Nha mà đánh thì chẳng gây uy hiếp gì cả… Ta sẽ rất khó để hạ ngươi nếu dùng quang tiên, không ngờ ngươi lại dùng Thiên Sinh Nha.Trận này, coi như ta thắng!”
“ Ngươi…” Sesshoumaru trực tiếp dứt khoát đẩy nàng ra, không nghĩ tới nàng lại bám lên cổ hắn, nhất quyết không buông, còn ở bên tai hắn nhẹ giọng uy hiếp “ Luận về né tránh, ngươi căn bản không thể so với ta! Nếu dám dùng kiếm đâm hay đại loại thế đánh lên người ta, thì ngay khi ngươi xuất thủ, ta sẽ nhảy xuống, thế thì người lãnh hậu quả chính là ngươi”
“ Nữ nhân đáng chết!” Sesshoumaru chưa từng bị vũ nhục như thế này, hoàn toàn mất đi lý trí, dứt khoát hiện ra chân thân.
Khi hắn trở về hình dạng thật là một con khuyển màu trắng thật lớn, nàng đương nhiên sẽ chẳng khác gì một con kiến trong mắt hắn!
Yuri dù to gan đến đâu cũng không dám manh động, liền vội vàng chạy về phía Naraku. Đùa giỡn vậy đủ rồi, nàng không muốn đùa nữa! Hắn chỉ cần dùng chân cũng có thể đá nàng bay ra khỏi Trái Đất a!
Inuyasha bĩu môi nhìn nàng, nhún nhún vai:
“ Này cũng do ngươi tự chuốc lấy họa”
“ A.. Naraku! Mau cứu ta! Đừng để hắn lại đây!” Yuri không chút khách khí nhào vào lòng Naraku, hai tay ôm lấy cổ hắn, hai chân cũng bám trên người hắn, hệt như chú gấu Koala.
Naraku nhíu mày nhìn nàng, có chút bực bội hất nàng xuống, thế nhưng nhìn lên lại thấy Sesshoumaru hai mắt đỏ rực, nổi điên đang xông về phía này liền một tay ôm lấy nàng, một tay còn lại giơ lên, tạo ra kết giới màu tím vững chắc.
Kết giới này, Inuyasha có thể chém, nhưng Sesshoumaru thì không thể.
Naraku siết chặt lấy nàng, bình tĩnh lên tiếng:
“ Sesshoumaru, thay vì biến thân và làm trò dư thừa, thì ngươi nên đi cứu cô nhóc kia đi”
Qủa nhiên, một câu của Naraku đã đánh trúng vào tâm lý của Sesshoumaru, cả thân hình to lớn của hắn bỗng khựng lại, sau đó lại hóa trở lại hình người, âm u nhìn Yuri, hận không thể chém nàng ra thành ngàn mảnh.
Naraku lại nhếch miệng cười:
“ Rin đang ở với Kohaku, ngươi hiểu chuyện này đồng nghĩa với cái gì chứ?”
Yuri giật mình, Kohaku sao? Không phải lần trước đã cứu rồi à? Vì sao vẫn ở trong tay Naraku?
“ Nếu ngươi không nhanh đến, e là Rin mà ngươi yêu quý sẽ thành xác chết!”
Nói xong liền biến mất không một tiếng động.
…
Naraku đưa nàng tới một sơn động nhỏ sau núi. Vừa đặt chân xuống đất, nàng đã mạnh mẽ đẩy Naraku ra, hướng hắn hét lớn:
“ Naraku! Ngươi phải nói rõ mọi chuyện cho ta! Vì sao lại bắt cóc Rin? Ngươi có ý đồ gì?”
“ Ha, vừa nãy chẳng phải còn sợ hãi nép sau lưng ta sao? Như thế nào bây giờ lại lớn tiếng?” Naraku một chút cũng không bị khí thế của nàng chèn ép, mặt vẫn bình tĩnh nhìn nàng.
“ Ta… cũng đâu có ai bắt ngươi cứu chứ! Ngươi đừng đánh trống lảng, ta đã biết hết chuyện của ngươi! Ngươi mau nói đi!Rốt cuộc ngươi âm mưu cái gì?”
“ Biết rồi sẽ có ích gì? Ngươi muốn ngăn cản ta sao?” Naraku quay người đi lạnh lùng hỏi.
“ Naraku, ta đã nghe Kikyo nói, năm mươi năm về trước Kikyo đã cứu một tên cướp tên Onigumo, cũng chính là Qủy Nhện. Hắn vì muốn có được nàng nên đã lập giao ước với đám yêu quái, sẽ để họ cắn nuốt thân thể, đổi lại sẽ giúp hắn thực hiện nguyện vọng…”
“…”
“ Sau khi cắn nuốt, mới sinh ra Naraku ngươi. Naraku, ngươi tốn nhiều tâm tư như vậy, rốt cuộc ngươi có ước nguyện gì?”