[Xuyên Sách] Bị Đại Phản Diện Ráo Riết Nhắm Đến!

Chương 120



Vũ Đinh tức giận “oa” lên một tiếng khóc lớn, uất ức chỉ tay vào Hàn Sở: “Minh chủ! Ngươi đã lừa dối tình cảm của bọn ta!!” Hứa hẹn dẫn mấy hắn ta vào cung mưu phản, kết quả… Hoàng thượng lại chính là hắn!! Thật là không có thiên lý!

Hắn ta “oa” một tiếng khóc lên, làm mọi người xung quanh hoảng sợ, vì sự thật quá mức kinh sợ, các đại môn phái vẫn chưa từ cảm xúc ngạc nhiên và phức tạp mà lấy lại tinh thần.

Đối mặt với sự lên án của Vũ Đinh, Hàn Sở phản ứng rất lạnh nhạt: “Ừ, trẫm thừa nhận.”

Vũ Đinh: “…” Khóc càng to hơn, không ai đau khổ bằng hắn ta mà!

Hàn Sở ngồi lên ghế chủ vị, bộ đồ đen không thể nào che giấu được uy nghi và khí thế mạnh mẽ của một vị đứ vương.

“Các vị không cần khách sáo, mời ngồi.” Hắn nhẹ nhàng nói.

Người của các đại môn phái nhìn nhau, không dám từ chối, dù sao tội danh mưu phản của bọn họ đủ để bị diệt môn.

Trong chốc lát, tất cả đều ngồi khép nép trên những chiếc ghế ở hai bên, thậm chí không ai dám ngẩng đầu lên, chuyện này phức tạp, không ai rõ vị đương kim này sẽ xử lý bọn họ ra sao.

Hàn Sở không nói gì, nhẹ nhàng gõ tay lên tay vịn, vdung nhan tuấn mỹ không thể phân biệt được vui buồn.

Lý công công đứng bên cạnh cúi đầu chờ đợi, liếc nhìn Hứa Tiếu đang quỳ trong điện, rồi lại thu hồi ánh mắt không nhìn nữa.

Toàn bộ tòa điện lặng ngắt như tờ, không khí căng thẳng.

“…lách cách... lách cách…” Sơ Tửu Tửu đổi chỗ ngồi, tiếp tục cắn hạt dưa xem kịch, như đang xem trực tiếp, ánh mắt chớp cũng không chớp.

Hàn Sở dừng lại một chút động tác gõ tay, rồi cùng mọi người nhìn về phía đó.

Sơ Tửu Tửu ngồi ở ghế trong, đôi mắt sáng ngời đầy tò mò nhìn về phía này, còn không nỡ bỏ hạt dưa trong tay.

Các đại môn phái: “…” Có thể nhìn ra được, nàng hoàn toàn không sợ Hoàng thượng.

Ánh mắt lạnh lùng của Hàn Sở chứa đựng sự bất đắc dĩ và chiều chuộng dường như sắp tràn ra, sau đó, hắn hướng ánh mắt về phía các đại môn phái, lạnh lùng không có chút d.a.o động.

Sơ Tửu Tửu thấy Vũ Đinh vẫn đang uất ức khóc lóc, trong lòng nhất thời thấy thoải mái hơn.

[Cuối cùng không chỉ mình ta bị hắn lừa như thế.]

Lời trong lòng của nàng khiến Hàn Sở khá bất đắc dĩ, có vẻ như nàng vẫn còn ám ảnh về chuyện đã xảy ra trước đây, đêm nay cần phải dỗ dành nàng.

Trong Dưỡng Tâm điện, các đại môn phái không dám thở mạnh, càng không ai dám lên tiếng.

Vũ Đinh khóc xong mới hồi phục lại tinh thần, vẫn không dám ngẩng đầu, lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh, hắn ta quên mất người ngồi trên ghế chủ vị không chỉ là minh chủ, mà còn là đương kim Thánh thượng, những lời nói ẩu nói tả vừa rồi và trước đó, nói như muốn dâng đầu Hoàng thượng cho hắn…

Dù là chuyện nào cũng đủ khiến bọn họ c.h.ế.t vài trăm lần.

Trong điện, Hàn Sở im lặng, các đại môn phái phía dưới càng nín thở nín hơi.

Khoảng một nén nhang sau, ngoài Dưỡng Tâm điện lại vang lên tiếng vó ngựa gấp gáp, phá vỡ sự tĩnh lặng trong điện.

Kỵ binh mang theo sự kích động và vui sướng, quỳ một chân xuống và chắp tay: “Báo!”

“Nói đi.”

“Khởi bẩm Hoàng thượng, Nguyên tướng quân dẫn quân đội thẳng vào cung điện của Ô triều, hiện đã bắt được hoàng đế Ô triều, một lần đoạt được Ô triều! Toàn bộ quá trình dân chúng Ô triều không có thương vong.”

Kỵ binh nói đến cuối, trong lời nói không thể che giấu được sự phấn khích.

Hàn Sở dường như đã sớm biết kết quả, biểu cảm không có gì bất ngờ: “Ừ, Nguyên tướng quân làm rất tốt.”

Mỗi bước mỗi xa

Lý công công lập tức hiểu ý, gọi người thưởng vàng bạc cho kỵ binh, mọi người đều vui vẻ. Khi Nguyệt triều vẫn còn là giang sơn của hoàng đế trước, khắp nơi đều bị Ô triều khống chế, những công chúa được gửi đi hòa thân lần lượt c.h.ế.t đi.

Giờ đây chỉ mới bao lâu, đương kim Hoàng thượng đã thống nhất giang sơn, ngay cả Ô triều mạnh mẽ và khó công phá nhất cũng đã thành công chiếm được, thật sự là kích động lòng người!

Hàn Sở từ từ mở miệng, nhìn các đại môn phái đang mơ hồ trong điện: “Có thể công hạ Ô triều thuận lợi như vậy, có công lao của các ngươi.”

Giọng nói lạnh lùng của hắn khiến các đại môn phái bên dưới hoảng sợ, đều khẳng định không dám nhận, mặc dù bọn họ đến giờ vẫn không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng hiện tại có thể thoát khỏi một kiếp đã khó, làm sao dám kể công?

Sơ Tửu Tửu đứng bên cạnh ăn hạt dưa lại biết rõ mọi chuyện, lúc đó Hàn Sở đang cần một cơ hội để công hạ Ô triều, có lần Hứa Tiếu nói muốn đoạt lấy ngôi vị Hoàng đế dâng cho võ lâm minh chủ, đúng lúc tạo suy nghĩ cho Hàn Sở nuốt chửng Ô triều.

Cố tình để lộ tin tức võ lâm minh chủ muốn tạo phản, việc này truyền đi huyên náo ầm ĩ, trong khi Ô triều vốn đã nhòm ngó vào Nguyệt triều như hổ rình mồi, đặc biệt là trong thời gian ngắn Nguyệt triều không ngừng mở rộng lãnh thổ, Nguyệt triều càng trở thành “báu vật” mà hoàng đế Ô triều mơ ước.

Mà tên tuổi của võ lâm minh chủ không ai không biết, hoàng đế Ô triều nghe tin này không hành động vội vàng, mà phái người lẻn vào Vô Nguyệt sơn trang, điều tra tính xác thực của chuyện này.

Khi biết đây là sự thật, hoàng đế Ô triều biết đây là một cơ hội ngàn năm có một, lập tức tập hợp toàn bộ quân lực, vào rạng sáng hôm nay đã mai phục ở biên giới Nguyệt triều, với ý định khi võ lâm minh chủ tấn công vào cung điện Nguyệt triều thì sẽ dùng chiêu bọ ngựa bắt ve chim sẽ chực sẵn.

Cũng không ngờ, bọ ngựa không phải là bọ ngựa, ve cũng không phải ve, cả hai không chỉ là một người, mà còn là hổ dữ ăn thịt người không chớp mắt.

Cấm quân Nguyệt triều sớm đã mai phục ở biên cảnh Nguyệt triều, vừa mới tiêu diệt binh tướng Ô triều ẩn nấp, Nguyên tướng quân lấy thế công không kịp bịt tai xông vào cung điện Ô triều, giờ đây đã bắt được hoàng đế Ô triều, Hàn Sở thống nhất giang sơn.

Sơ Tửu Tửu vừa ăn hạt dưa vừa hồi tưởng lại những gì Hàn Sở đã nói đêm trước, không thể không nói, những ý đồ xấu cùng biến thái của hắn thật sự nhiều, đánh c.h.ế.t nàng cũng không nghĩ ra được những âm mưu quỷ kế này.

Shopee Banner

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.