Xuyên Sách Lục Tổng! Đừng Lại Đây

Chương 23: Chương 23




"Mình.

.

Mình không biết, ban nãy để Tiểu Vũ đứng sau lưng còn mình thì mua vé, đến lúc ngó xuống đã không thấy đâu nữa, giờ phải làm sao bây giờ, tớ xin lỗi, đều tại mình! "
Diệp Vi Nhã thở hơi cố lấy lại bình tĩnh, an ủi Cảnh Lan.

"Lan Lan, chuyện sẽ ổn thôi, cậu trở về trước đi, mình biết nó ở đâu"
"Không, mình ở lại cùng cậu"
"Cảnh Lan, nghe lời mình đi"

Trước sự nhất quyết của Diệp Vi Nhã cô cũng không biết làm gì ngoài việc phải nghe theo lời, đến khi lên xe vẫn cố ngoái lại xem tình hình, mong là Tiểu Vũ không việc gì, nếu không cô sẽ hối hận cả đời mất, chỉ là tại sao! Nhã Nhã lại đuổi cô về muốn đi một mình, không lẽ là có chuyện gì sao, càng nghĩ càng cảm thấy bất an.

Diệp Vi Nhã bên này gọi lại cho cho ông ta, cô cũng không dấu diếm thái độ không vui của mình.

"Rốt cuộc ông muốn gì"
"Sao thế, đổi ý rồi sao tiểu cô nương"
"Bớt phí lời đi, ông muốn gì?"
"Không phải tôi đã nói ngay từ ban đầu rồi ư?"
"Được, tôi giúp ông, nhưng với điều kiện là sau khi hoàn thành nhiệm vụ ông phải thả Tiểu Vũ ra và hứa sẽ không dính líu gì đến tôi nữa"
"Ha\~Được thôi, đợi cô tới nơi nhiệm vụ sẽ giao ra"
Người đàn ông tuổi trung niên mặc vest chỉnh chu, trên khuôn mặt là một vết sẹo lồi rõ ràng từ trán xuống dưới môi, Sở Nhật Quân tắt máy, âm hiểm cười trừ.

"Cô gái ngốc, cô thật sự nghĩ rằng mình rời khỏi tổ chức dễ dàng vậy sao"
"Sở tổng, vậy sau khi cô ta hoàn thành nhiệm thì xử lí thế nào?"
"Nếu cô ta đã nhất quyết không muốn ở lại tổ chức, vậy thì cho cô ta xuống chầu diêm vương đi, còn cậu bé đó trông cũng khá thông minh, để lại bồi dưỡng, sau này sẽ có ích"
"Vâng, thưa Sở tổng"
Diệp Vi Nhã bên này sau khi nhận được địa chỉ ngay tập tức gọi taxi tới, đến nơi, người của bọn họ đã chờ ở đó sẵn, đón cô đi tới phòng điều chế độc dược đã được chuẩn bị riêng.

Diệp Vi Nhã được mệnh danh là bàn tay tử thần, một khi bị cô nhắm tới liền không thể thoát khỏi cái chết, cách thức ám sát vô cùng lặng lẽ, dù đã phòng bị rất cẩn thận nhưng rốt cuộc vẫn không thoát khỏi tầm ngắm của cô.


Người ám sát lần này là nữ tỉ phú Kim Kang Dae, chủ tập đoàn lớn của Châu Á có dòng dõi hoàng tộc, sau khi được tin bà ta đang mang thai đã được sáu tháng, thời điểm này quả thực là thời điểm vàng cho việc ra tay.

Nhưng bà ta đương nhiên là có chuẩn bị, tất cả công việc điều được đưa về nhà xử lí, tất cả yến tiệc lớn đều không tham gia tới, các cuộc họp lớn cũng họp online, vốn dĩ không bước ra ngoài nhà một bước.

Xung quanh nơi ở của bà đều được vệ sĩ canh chừng kĩ càng đến từng tấc đấc còn chưa nói đến hệ thống báo trộm trong nhà, đối phương đã đưa ra một số tiền hậu hĩnh, đó chính là tại sao Sở Nhật Quân lại để cô sống đến bây giờ mà không giải quyết ngay từ đầu, hóa ra là chờ đợi còn mồi này.

Diệp Vi Nhã bên này lại không hay biết gì vẫn đang miệt mài chuẩn bị điều chế độc dược cho vụ ám sát tiếp theo với hi vọng có thể cứu được con trai của mình, cô còn ngây thơ cho rằng lời hứa của ông ta đáng tin cậy.

Vài ngày sau cô đi tới dinh thự của Kim Kang Dae xem xét xung quanh quả thực như trên thông tin bọn họ đã cho cô xem, quá mức nghiêm ngặt, muốn vào đây không phải là một chuyện dễ dàng, nhưng dù sao cũng không hề hấn gì.

Lần theo thông tin nữ tỉ phú này vô ưa chuộng mùi trầm hương phương đông, bởi vậy cô đã sớm lén bỏ xạ hương vào mấy cây trầm hương mới nhập vào dinh thự ngày hôm qua, giờ chỉ việc chờ đợi tin nữ tỉ phú sảy thai.

Xạ hương là một chất thơm được tiết ra từ tuyến nội tiết của một số con đực để thu hút con cái như: hươu xạ, cầy hương, cầy giông! Nó là một loại thuốc rất quý dùng cải thiện tuần hoàn não, kháng khuẩn, kháng viêm nhưng ít ai nhớ được, trong hoàng cung vào thời cổ đại những vụ xảy thai điều liên can đến xạ hương này.


Trong dinh thự xa hoa đầy đủ tiện nghi nhưng cô tin rằng sẽ không có máy móc công nghệ y tế, tất nhiên sẽ phải rời nhà đi đến bệnh viện lớn, lúc đó hỗn độn không được nghiêm ngặt, chỉ cần lái một chiếc xe content tông thẳng vào đó sẽ tạo dựng được một tai nạn thảm khốc không may xảy ra.

Nhiệm vụ khi ấy coi như đã hoàn thành, nhớ lại vài năm trước cô túng thiếu phải vay mượn từ người bạn mới thân, cứ ngỡ cô ta tốt bụng cho mình vay tiền trang trải, không ngờ cô ta lại vay nợ xấu từ nhưng đám xã hội đen trên danh nghĩa của Diệp Vi Nhã, đưa cho cô nữa số tiền vay còn nữa số tiền còn lại, cô ta lại ôm lấy bỏ trốn.

Đến khi cô phát hiện ra tiền lãi đã được tính lên tới gần 1 tỷ, cuộc sống lúc ấy liên tục lâm vào bế tắc, trên tay còn có Tiểu Vũ, cô tuyệt đến mức đã nghĩ ra một ý định đưa Tiểu Vũ vào trại mồ côi rồi tự mình kết liễu.

Nhưng ý chí kiên cường không chép cô bỏ cuộc, mỗi ngày đều phải bận rộn đi làm, nhưng số tiền thu lại còn không đủ trả tiền lãi cuối cùng bị họ bán cho Sở Nhật Quân, cô dựa theo sở trường làm việc cho ông ta, cuộc sống sau này mới dần ổn định lại.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.