Xuyên Sách Nguyện Làm Lão Bà Bá Tổng

Chương 1: Chương 1




Ở một căn phòng ngủ trăm mét vuông xa hoa, một nữ nhân đang kinh ngạc đứng soi trước một chiếc gương thật to há hốc mồm.
Bên trong gương là một nữ nhân môi hồng răng trắng, mặt mày xinh xắn, dáng người thướt tha đầy đã, thật là như thần tiên hạ phàm.
Chính là giờ phút này nhìn nàng có chút ngốc.
Chỉ thấy nàng nhìn xuyên vào trong áo, bên trong là bộ ng.ực nàng không ngờ đến, nuốt nước miếng, run rẩy thanh âm hưng phấn : "Trời ơi, này là cup D trong truyền thuyết"
Tiếp theo, nàng sờ vào khuôn mặt mềm mại của mình, trong mắt tràn đầy sợ hãi " Này là khuôn mặt trẻ con thân hình người lớn a"
Thân thể này khơi gợi cho người ta cảm giác muốn ăn sạch.
Không sai, nàng đây là xuyên sách
Nàng rõ ràng đi khám bệnh cho người ta, vừa vặn nửa đêm có một đám người đánh nhau, nàng ham náo nhiệt, liền vậy mà bị người ta đánh tới rồi xuyên sách
Người khác xuyên sách thì làm nữ chính, nàng lại là ác độc nữ phụ
Vị nữ phụ này rõ ràng là hào môn thiên kim, tốt nghiệp trường gia giáo, gả cho bá tổng giàu có mà não bị úng nước cố ý nuôi một tiểu bạch kiểm cho bá tổng đội nón xanh, lại còn dã tâm lớn ngày ngày suy nghĩ cách hại chết bá tổng.

Khuôn mặt ngây thơ sau khi lão gia tử chết,lại giúp mấy anh trai tranh đoạt gia sản với bá tổng, sau kết cục là một tờ ly hôn và vé thăm quan bệnh viện Tâm thần.
Tiếp thu hoàn toàn quyển sách, Đường Lệ muốn hét lên : "Tác giả quá độc ác quá đi"
Làm Huyền Môn thứ 99, Đường Lệ từ nhỏ có thiên phú dị bẩm, mười mấy tuổi bắt đầu nhậm chức, đoán mệnh xem phong thủy, trảm yêu trừ ma hay chữa bệnh, nàng đều làm.
Mà nàng lại là siêu cấp học thần, mười lăm tuổi thi được giải nhất học phủ y, quậy tung ngành khoa học cùng thần học, tất cả lĩnh vực tranh đoạt nhân tài,phần nào có người tranh đoạt liền có mặt nàng.
Lợi hại như vậy mà trời sinh mang theo mệnh Thiên Sát Cô Tinh, sinh ra liền hại chết cha mẹ, ngay cả sư phụ cũng không có may mắn thoát khỏi, trước khi lâm chung sư phụ có dặn trước khi 20 tuổi chỉ cần nàng kết hôn, có nhân duyên tuyến, mệnh Thiên Sát Cô Tinh có thể phá.

Chỉ là nàng trời sinh không có duyên với nam nhân,rõ ràng là có dung mạo đẹp như hoa, vậy mà không có một nam giới nào chịu cùng nàng kết giao, chớ nói chi là có ai muốn lấy nàng.
Nghĩ tới đây, Đường Lệ nhìn lên cổ tay, nơi cổ tay như ẩn như hiện lên nhân duyên tuyến.
Nàng mở to hai mắt, đầu tiên là không dám tin, vui tới phát khóc:" Ô ô ô....! Mệnh cách của ta vậy mà lại ở trong quyển sách này!"
Cốc!cốc!cốc!
" Khụ khụ..."
Đột nhiên xuất hiện tiếng đập cửa khiến cho Đường Lệ đang vui mà kém chút bị nước bọt làm nghẹn.
Nàng vuốt ng/ực một cái, lúc này mới đi qua mở cửa.
Đứng ngoài cửa là một nữ hầu
Nữ hầu cung kính nói với nàng:"Phu nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong."
"Biết, ta thay quần áo khác liền xuống"
Đường Lệ đóng cửa hít một hơi đi vào phòng quần áo.
Trong nháy mắt lại bị phòng quần áo làm cho sững sờ
" Mẹ ơi! Quá là đại bá tổng giàu có!"
Nguyên Chủ cùng bá tổng kết hôn ngày đầu tiên đã chia phòng ngủ.
Cái này chỉ là tủ quần áo nếu là phòng ngủ của tổng tài thì thế nào? " Chẳng lẽ bá tổng trong phòng ngủ thật sự có cái giường ba trăm mét vuông trong truyền thuyết?"
Đường Lệ cực kỳ hiếu kỳ, làm Huyền Môn thứ 99, nàng kiếm tiền cũng không thiếu, chỉ là vừa có tiền nàng liền một mạch liền mua cái loại dược liệu cùng với những vật liệu đi cùng.


Những thứ này rất khó tìm nên liền mua đã không còn dư dã bao nhiêu.
Nhanh chóng liếc nhìn một phòng quần áo, bên trong chia thành hai bộ phận
Một bên bảo thủ, một bên là dạ tiệc
Bảo thủ là mặc cho bá tổng xem, vì để cho bá tổng đối với nàng không phát ra d.ục vọng.
Điểm này Đường Lệ muốn làm sáng tỏ, cuộc hôn nhân của nguyên chủ và bá tổng thuộc về hôn nhân thương nghiệp không có tình cảm.

Bá tổng cưới nguyên chủ mới có thể kế thừa công ty, bá tổng kì thật chưa từng nhìn tới nguyên chủ.
Đương nhiên cũng mặc cho nàng nuôi tiểu bạch kiểm.
Đường Lệ trong đầu xuất hiện mặt của bá so sánh tổng cùng tiểu bạch kiểm.
Bá tổng cao lớn, uy mãnh ,anh tuấn, tiêu soái,uy mãnh,lãnh khốc,vô tình và phương diện kia có năng lực kinh người.
Tiểu bạch kiểm mặt thanh tú động lòng người, cùng nguyên chủ mập mờ thanh cao, đối với hắn nguyên chủ quả thực nói gì nghe nấy ngoan ngoãn phục tùng hận không thể móc tim đưa cho hắn.
Trọng yếu là nàng nuôi tiểu bạch kiểm che lấp rất khá, ai cũng biết.
Kỳ thật ngoại trừ lão gia tử, những người khác đều biết, bọn hắn lợi dụng tiểu bạch kiểm để nàng hại bá tổng.
Đường Lệ "........"
Quả nhiên thật ngớ ngẩn.

Bất quá, nàng phải đem cục diện này thay đổi
Đường Lệ thu thập xong tâm tình thay quần áo khác đi ra phòng ngủ, không nghĩ tới vừa tới cầu thang liền gặp một người đàn ông mặc bộ đồ âu phục, bóng lưng cao lớn đứng ở cửa ra vào cùng quản gia và một đám người hầu cung tiễn
Đường Lệ trong lòng thề:"Nhất định phải tốt với người này ôm chặt đùi vàng này, không được cho hắn có tâm tư cùng nàng ly hôn"
Có lẽ nàng đứng đó quá lâu,tiễn người đàn ông đi quản gia quay người định đi liền thấy nàng,dừng lại cung kính hỏi:"Phu nhân, bữa sáng của người đã chuẩn bị tốt, người hiện tại muốn dùng cơm không?"
Đường Lệ thu hồi ánh mắt nhìn về phía quản gia
Quản gia họ Dương,năm nay 36 tuổi, tốt nghiệp học viện thạc sĩ, đã theo Kỳ Ý Hàn tám năm, là người Kỳ Ý Hàn tin tưởng.
Đừng nhìn quản gia đối với nàng cung kính, thực ra xem nàng như một người ngốc
Đường Lệ suy nghĩ một chút về địa vị của mình.
Ngồi tại bàn ăn kiểu Pháp, trước mặt là bữa sáng phong phú,bên cạnh là một đám người hầu.

Loại đãi ngộ này khiến cho Đường Lệ cảm giác mình như nữ vương.
Đang xem xét ăn gì trước, quản gia nói với nàng:"Tối mai nhà chính có yến tiệc, thiếu gia dặn phu nhân dành thời gian trống cùng ngài ấy tham dự"
Đường Lệ nhìn quản gia, đột nhiên nghiêm túc nói một câu:"Dương quản gia,hôm nay ông có hoạ sát thân, coi chừng một điểm"
Dương quản gia mặt không đổi sắc:"Đa tại phu nhân quan tâm,ta sẽ chú ý"
Nội tâm: Haha
Đường Lệ thu hồi ánh mắt, tiếp tục bữa sáng.

Ăn sáng xong, nàng lên lầu nghĩ kế hoạch làm sao vãn hồi hình tượng
Không biết qua bao lâu điện thoại vang lên.Đè xuống suy nghĩ, bắt máy, lập tức truyền đến một loạt âm thanh hốt hoảng:" Phu nhân, không xong! Ngài quản gia bị kéo làm vườn đâm vào đùi, chảy rất nhiều máu, nhưng hôm nay nhóm bác sĩ gia đình đi bồi dưỡng, xe cứu thương nhất thời không tới ngay lập tức được, làm sao bây giờ?"

Đường Lệ bình tĩnh nói:" Đem hộp cứu thương cầm đến, tôi lập tức đến".

Đường Lệ chạy đến, một đoàn người hầu không biết nên làm gì.
"Toàn bộ tránh ra" Đường Lệ trầm giọng hét,đám người hầu vô ý thức tách ra một con đường.
Giờ phút này, quản gia khuôn mặt trắng bệch,cái thanh kéo trực tiếp chui vào trên đùi hắn đâm vào động mạch chủ, quả thực máu chảy ồ ạt.

Phải biết, đâm vào động mạch chủ không cầm máu, ước chừng mười lăm phút liền có thể cạn máu mà chết.

Vây quanh đám người hầu doạ thảm rồi, căn bản không biết làm sao cứu chữa.

Quản gia coi như bình tĩnh, thấy Đường Lệ đến còn có thể nói một câu:"Để phu nhân lo lắng"
Đường Lệ lãnh đạm ừ một tiếng,đi đến trước mặt hắn ngồi xuống.

Quản gia vô ý thức dùng tay cản vết thương: " Phu nhân,hãy tránh xa ra, miệng vết thương ta sẽ hù doạ người." Đường Lệ không nhìn thẳng, nhìn thoáng qua hộp cứu thương,đầu tiên là dùng một băng gạc trói đùi hắn lại, trực tiếp bỏ qua ý ngăn cản của quản gia trực tiếp nói:"Tôi trước tiên đem cái kéo lấy ra,lại giúp ông cầm máu, không phải ông không đợi được xe cứu thương đến sẽ chảy nhiều máu quá mà chết".

Nói xong, bắt lấy hai tay hắn xé quần ra,lộ đùi, nhanh chóng dùng cồn trừ độc tẩm lên vải bông, trực tiếp đem vải bông đặt tại vết thương.

Mọi người mở to hai mắt hít một khí lạnh, chắc là đau chết mất.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.