Cuộc chiến trên giường bỗng xảy ra biến hóa, Dương Bảo Căn đau đến mức sắp không chịu nổi bắt đầu phản kháng, gã nhanh nhẹn né sang một bên, đá một cước vào chiếc khố của chồng Tề Quốc Tú.
Chồng Tề Quốc Tú đau đến mức mồ hôi lạnh đổ đầy đầu, hiện tại thậm chí gã ta còn hoài nghi hai nữ nhi mà Tề Quốc Tú sinh ra là con ngoài giá thú, khó trách không giống gã ta một chút nào.
Phải, đúng là con hoang, gã còn phải tái hôn sinh con, nhưng Dương Bảo Căn này lại chơi ác đến thế, không ngờ lại muốn gã đoạn tử tuyệt tôn!
Chồng Tề Quốc Tú hận đến đỏ mắt, hiện tại chỉ muốn hung hăng giáo huấn Dương Bảo Căn một trận.
Hai người càng đánh càng tàn nhẫn, đánh từ trên giường xuống mặt đất, những người khác đều không thể nhúng tay vào được.
Kỳ thật bọn họ đánh cũng không lâu lắm, chỉ mới qua bốn, năm phút đồng hồ, Dương Bảo Căn đang đứng ở thế hạ phong, chồng Tề Quốc Tú ra chiêu ác độc, cưỡi ở trên người gã, cho gã một quyền rồi lại một quyền, càng đánh càng giận dữ.
"Đừng đánh... Đau... Đừng đánh nữa..."
Tề Quốc Tú ôm chặt mền, sợ tới mức hồn lìa khỏi xác, đầu óc trống rỗng, chỉ biết ngồi đó khóc, miệng luôn miệng nói đừng đánh.
Lời này lọt vào trong tai chồng cô ta khiến gã tưởng rằng cô ta đau lòng cho tình nhân Dương Bảo Căn của mình, lửa giận bùng phát càng lớn, đúng lúc này khóe mắt gã nhìn thấy có một tiếng ghế dựa ở bên cạnh, chồng Tề Quốc Tú không chút nghĩ ngợi đã cầm chiếc ghế dựa lên, đập xuống người Dương Bảo Căn đang nằm trên mặt đất.
"Con ơi, đừng dọa mẹ, con mau tỉnh lại đi!"
Mẹ Dương lao tới, khóc thảm thiết như thể con bà ta chết rồi.
Chồng Tề Quốc Tú lúc này cũng hoàn toàn tỉnh táo, lạnh lùng đưa mắt nhìn em họ đang nằm hôn mê trên mặt đất, cũng không xem chuyện này ra cái gì, chỉ là đánh lên đầu một cái thôi mà, không phải chuyện lớn gì.
Gã quay đầu nhìn về phía Tề Quốc Tú đang khóc vô cùng thảm thiết ở trên giường, ánh mắt lạnh hơn.
“Em không có... Em thật sự không biết vì sao lại như vậy, em cứ tưởng là anh, thật đấy, em không lừa anh...”
Những gì Tề Quốc Tú nói đều là sự thật, cô ta không hề biết, vì sao cô ta đang ngủ ngon lành trong nhà, lúc tỉnh dậy lại nằm trên giường Dương Bảo Căn?
Cô ta thật sự còn cho rằng mình đang làm chuyện đó với chồng mình, mặc dù có chút nghi ngờ, hình như chồng trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng cô ta cũng không suy nghĩ nhiều.
Lúc này Tề Quốc Tú vô cùng rầu rĩ, cô ta nên mở mắt ra nhìn một cái, lại càng không nên kêu lên thành tiếng, kéo nhiều người tới như vậy.
Việc đã tới nước này, cho dù ruột cô ta có chuyển xanh cũng vô ích.
Hiện tại Tề Quốc Tú chỉ hy vọng, chồng cô ta có thể nể tình hai đứa nhỏ mà tha cho cô ta.
“Vì hai đứa nhỏ, hãy cho em thêm một cơ hội đi, cầu xin anh, em thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì, những gì em nói đều là sự thật, cầu xin anh..”
Tề Quốc Tú đau khổ cầu xin, nhưng chồng cô ta vẫn thờ ơ, một tay nắm tóc cô ta kéo xuống giường, chăn rơi ra, toàn thân cô ta lập tức tr@n trụi.
Nhưng người đàn ông kia không hề để ý, chỉ là một con đi*m hạ tiện, không cần phải giữ mặt mũi.
Là anh họ của Dương Bảo Căn, tính tình của chồng Tề Quốc Tú cũng không tốt lắm, là một người nóng tính, nhẹ thì mắng chửi, nặng thì ra tay đánh người, Tề Quốc Tú đã chạm vào điểm mấu chốt của anh ta, lúc này anh ta còn có cả suy nghĩ giết người.
“Cầu xin anh, để em mặc quần áo vào đã... Cầu xin anh..”
Tề Quốc Tú bị kéo dưới đất giống như một con thú, cơ thể nhanh chóng bị chà xát đến chảy máu.
Cô ta không sợ đau, nhưng cô ta vẫn muốn giữ lại mặt mũi.
Hiện tại cô ta giống như một con gia súc đang đợi bị làm thịt, lột sạch sẽ lông, bị toàn thôn vây xem, không còn chút riêng tư hay thể diện nào.
Trời đã sáng hẳn, động tĩnh trong nhà họ Dương thu hút sự chú ý của mọi người, gần như cả thôn đều chạy tới xem, vây kín như nêm, còn có không ít người bưng bát cơm, vừa ăn vừa hóng chuyện.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Người tới trễ không hiểu chuyện gì, vội vàng hỏi.
“Tề Quốc Tú và Dương Bảo Căn ngoại tình, sáng nay bị bắt ngay tại trận, còn chưa kịp mặc quần áo, trong phòng đều là mùi kia, phải làm cỡ ít nhất bốn hiệp đấy!”
“Ồ... Dương Bảo Căn lợi hại vậy sao?”
“Không kết hôn, cũng không làm việc, toàn bộ sức lực đều dùng trên giường rồi!”
“Chẳng trách Dương Bảo Căn đã từng tuổi này mà vẫn chưa chịu kết hôn, thì ra là không thèm mà, Tề Quốc Tú may mắn đấy, hai anh em cùng nhau hầu hạ cô ta!”
“Mấy người nói xem, hai đứa con của Tề Quốc Tú có phải là?”
Có người đột nhiên nói, mặc dù không nói hết câu tiếp theo nhưng mọi người đều hiểu rõ, vẻ mặt trở nên mờ ám.
“Nói không chừng là thế, hai đứa trẻ kia chẳng giống cha gì cả.”
Lại có người nói thêm, mọi người đều mỉm cười, ánh mắt lộ ra vẻ hả hê khi người khác gặp họa.
Giọng bàn tán của những người đó cũng không nhỏ, rất nhiều lời đều bị chồng của Tề Quốc Tú nghe thấy, vốn dĩ anh ta đã có nghi ngờ, lại còn bị những người thêm vào, lửa giận lập tức lan lên tới đỉnh đầu, mặt cũng tức tới mức biến dạng.
“Đánh chết mày, con khốn không biết xấu hổ, dám cắm sừng ông mày, ông mày giết mày chết!”
Người đàn ông tay đấm chân đá vào Tề Quốc Tú, mỗi một cú đều dồn hết sức lực, lúc đầu Tề Quốc Tú còn kêu lên vài tiếng, nhưng sau đó không thể nào kêu được nữa, ôm đầu, cuộn tròn người lại, giống như búp bê rách bị đánh đập tàn nhẫn.
Không ai tới ngăn cản, mọi người đều thờ ơ theo dõi.
Một chiếc giày rách vô liêm sỉ, đánh chết cũng đáng!
Đường Niệm Niệm ngồi trên cây xem say sưa, âm thầm khen ngợi chồng của Tề Quốc Tú, còn móc một nắm hạt dưa trong túi ra, kịch này quá hay, xứng đáng có một nắm hạt dưa, còn phải là hạt dưa vị ngũ vị hương.
“Bu lại chỗ này làm gì hả? Không cần làm việc nữa à?”
Một người đàn ông độ tuổi ngoài năm mươi bước tới, đen mặt răn dạy một hồi, chắc là đại đội trưởng thôn này.
“Đội trưởng, Tề Quốc Tú và Dương Bảo Căn đang ngoại tình thì bị bắt ngay tại trận!” Có quần chúng nhiệt tình lớn tiếng bẩm báo.