Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà

Chương 346



Trước khi biểu diễn, người đại diện cũng đã nói đến điều này.

Bởi vậy dù cho đứng trên sân khấu có hồi hộp cách mấy thì ba người vẫn phải cố gắng biểu diễn tốt nhất có thể.

Biểu diễn ở sau Tam Sơn Nguyệt, chính là Tô Triệu.

Trong lòng Hồ Trân Trân biết rõ tuy nói buổi biểu diễn này có sự tham gia của các ngôi sao, nhưng những người mà khán giả ở đây thật sự muốn nghe hát chính là những ca sĩ lâu đời với danh xưng ca vương ca hậu trong giới âm nhạc.

Trước mắt những ca sĩ của Giang Hồ Tiền Tuyến có rất ít tác phẩm, nếu mạo hiểm sếp bọn họ diễn cuối thì sẽ làm rối nhịp mất.

Để những người mới như bọn họ biểu diễn ở đầu tiên, thì khi hát xong khán giả vẫn còn tràn đầy năng lượng để cảm nhận được bài hát của họ.

Và với cách sắp xếp như thế, mới có thể thu hút được những fans hâm mộ thực sự quan tâm đến bài hát của họ hơn.

Đây cũng coi như một hình thức quảng bá trá hình để thu hút fans của những ca sĩ nổi tiếng, nhưng cho dù nói ra thì mấy vị tiền bối lớn đã nổi danh từ lâu cũng không để ý cho lắm đâu.

Chỉ là hát trên sân khấu thôi mà, nếu hậu bối thực sự cướp được fans của bọn họ, thì thực sự năng lực của hậu bối rất tốt.

So với cạnh tranh thì các ca sĩ ở thế hệ trước thích dẫn dắt người mới nhiều hơn.

Hồ Trân Trân có mời một vài người không liên quan tới việc kinh doanh tới đây thưởng thức buổi diễn này, vì họ không mấy để ý đến danh lợi cũng như không quan tâm đến những điều nhỏ nhặt này cho lắm.

Sau khi buổi hòa nhạc kết thúc thì cũng đã là mười một giờ tối rồi

Hồ Trân Trân xem rất vui vẻ còn selfie rồi đăng lên Weibo nữa.

Những người xung quanh cũng nhận ra cô họ xin chụp ảnh cùng rồi đăng lên cả Weibo nữa [Gặp được chị Hồ rồi!]

[A a a! Ca sĩ tôi thích cùng người chị tôi thích! Đêm nay thật viên mãn!]

[Không hổ danh là chị Hồ, ngay cả vệ sĩ đứng phía sau cũng đẹp trai như vậy!]

Sự thành công của buổi diễn hôm nay đã giúp những fans hâm mộ mua vé ở những buổi sau có niềm tin hơn.

Đêm diễn lần này rất chất lượng, chắc chắn buổi sau cũng không kém.

Và với suy nghĩ này, chuyến lưu diễn mang tên Đàn Tinh này đã thành công vang dội, thậm chí còn làm lu mờ đi những chuyến lưu diễn của các ca sĩ nổi tiếng khác.

Suy cho cùng dù có nổi tiếng đến đâu, thì buổi diễn đó cũng chỉ có một mình.

Bên Hồ Trân Trân đã dựa vào số lượng ca sĩ và số lượng đề tài của những ca sĩ đó không ngừng tăng cao.

Lúc này các công ty âm nhạc kia bắt đầu lo lắng thì cũng không còn kịp nữa rồi.

Ở công ty âm nhạc Hoa Điền, giám đốc Hứa Giai nhìn vào số lượng đề tài cứ gia tăng liên tục mà vô cùng nhức đầu.

“Hồ tổng này cũng có vài phần bản lĩnh đấy chứ, buổi biểu diễn kiểu thịt nguội như thế này mà cũng có rất nhiều người mua vé.”

Thư ký rót cho cô ta một tách cà phê: “Có lẽ là do những khách mời của cô ấy mời đến khá nổi tiếng đi”

Những lời thư ký nói ra cũng chính là những lời thật lòng.

Đừng nói đến một khán giả bình thường, ngay cả những người lâu năm trong ngành này còn mua một vé đi xem nữa là.

“Dù có nặng ký đến đâu, thì cũng là đám ca sĩ đó tám trăm năm rồi chưa hoạt động thôi, tôi không tin là có nhiều fans hâm mộ sẵn sàng ủng hộ họ như vậy.”

Hứa Giai càng suy nghĩ sâu sắc hơn: “Vẫn là do thủ đoạn của cô ta khá cao tay, đã dùng dư luận và truyền thông quảng bá trước.”

“Từ đó sẽ tạo ra mọi người rằng nếu không đến xem được buổi biểu diễn đó thì sẽ thua, thì những tấm vé còn lại làm sao mà không bán nhanh được chứ?”

Sau khi phân tích cô ta cũng đã hiểu rõ, nhưng khi vừa nhớ đến buổi biểu diễn của Hoa Điền đã sắp xếp từ lâu, liền nhịn không được mà cảm thấy đau đầu.

“Vé của nhóm Cat Sisters vẫn chưa bán hết à?”

Khi nói đến chuyện này thư ký cũng trở nên khẩn trương hơn.

“Vẫn chưa bán hết, còn một phần ba số ghế vẫn chưa bán được.”

Nơi công ty chọn để tổ chức buổi biểu diễn cho bọn họ không lớn cho lắm, mà vẫn không thể bán hết vé thì dường như chẳng còn hy vọng nào cho nhóm này nữa rồi.

Hứa Giai suy nghĩ trong hai giây rồi dứt khoát được ra quyết định.

“Hủy bỏ kế hoạch cho buổi biểu diễn tiếp theo đi thay vào đó đi bồi dưỡng người mới, nhóm Cat Sisters chẳng còn hy vọng gì nữa rồi chúng ta nên từ bỏ bọn họ thôi, đem toàn bộ tài nguyên đầu tư vào Lý Khải đi.”

Quyết định liên quan đến số phận của nhiều người mà cô ta có thể nói ra một cách bình tĩnh như vậy.

Trong lòng của thư ký cũng đồng cảm cho hai chị em nhóm Cat Sisters vài giây rồi nhanh chóng đáp lại: “Vâng tôi đã nhớ rõ rồi, tôi sẽ lập tức đi thông báo xuống phía dưới.”

Đây chính là những điều thường thấy trong giới này.

Hai chị em nhóm Cat Sisters không có bối cảnh gì, công ty đẩy họ ra mắt cũng chỉ giống như thăm dò thị trường mà thôi.

Theo lý mà nói họ cũng chỉ mới ra mắt một năm thôi số lượng người tham gia buổi diễn như vậy là đã không tồi rồi.

Nhưng đối công ty mà nói, với cái thành tích này thì không bằng đi bồi dưỡng nghệ sĩ khác có tiềm năng và mang lại lợi nhuận nhanh chóng cho họ hơn.

Trên đời này có rất nhiều ca sĩ hát hay nhưng không phải ai cũng có được sự may mắn, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể trở thành ca sĩ nổi tiếng, đối với những ca sĩ không có sự may mắn đó thì không cần lãng phí thời gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.