Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?

Chương 84: Phiên ngoại 3



Lâm Sơ Dương xem xong kịch bản, cả người đều 囧囧.

Bộ phim này tên là « tiên loan », nội dung rất đơn giản, nội dung chính là nhân vật chính Nam Cung Phi thăng cấp đánh quái xoát boss, nội dung phụ chính là không ngừng ám muội với mỗi một em gái, thuận tiện thu thu tiểu đệ đùa đùa tri kỷ…

Quả thực chính là khắc họa chân thực đời trước của Mạc Trạch mà, ngựa giống chết tiệt cũng không cần kỹ năng diễn xuất trực tiếp biểu diễn ra bản sắc là được rồi.

Mạc Trạch thu hồi kịch bản đã xem xong: “Sư huynh cảm thấy thế nào?”

Lâm Sơ Dương suy nghĩ một chút: “Có thể thử một lần.”

Mạc Trạch sâu xa nói: “Nhưng nếu nhận liền có một đoạn thời gian không gặp được sư huynh.”

Lâm Sơ Dương trực tiếp lườm một cái.

Đừng tưởng rằng ông đây không biết dù nơi đóng phim có là rừng rậm Amazon, thì anh qua lại cũng bất quá chỉ mười phút, thật đúng là rất xa nha ha ha.

Ngại xa thì ngược lại anh đừng có đi.

Mạc Trạch ai oán nhìn cậu: “Sư huynh…”

Được rồi anh thắng.

Lâm Sơ Dương ở trên môi hắn hôn một cái, “Đi sớm về sớm.”

Mạc Trạch duỗi đầu lưỡi ra liếm liếm vị trí được chạm vào, không quá thỏa mãn, thẳng thắn vươn tay đẩy một cái, đè lên hôn cho đủ, thuận tiện đến mấy phát…

Cứ như vậy lăn qua lộn lại đảo tới đảo lui vài ngày, Mạc Trạch hài lòng đến đoàn phim báo danh, mà Lâm Sơ Dương cũng từ trên giường leo xuống bắt đầu phát triển sự nghiệp mới.

Cậu quyết định thành lập một công ty sản phẩm bảo vệ sức khỏe.

Hiệu quả của đan dược tu tiên giới đặt ở thế giới này chung quy là vô cùng thần kỳ, một viên kiện thể hoàn hạ phẩm là đủ để giúp người bình thường tăng thêm tám mười năm tuổi thọ, một viên nạp nguyên đan thì lại có thể tăng cường tám mươi một trăm năm tuổi thọ, một viên bồi nguyên đan thì quả thực chính là cải tử hồi sinh bao trị bách bệnh.

Hơn nữa nguyên liệu những đan dược này cần đều là linh thảo bình thường nhất, tùy tiện tìm một chỗ bày một cái tụ linh trận mấy ngày là có thể đào tạo ra một đống lớn, chi phí rẻ tiền, hoàn toàn chính là lãi kếch sù.

Ngoài ra còn có thể bán chút công pháp linh bảo linh tinh…

Lâm Sơ Dương rất khẳng định, chỉ cần có hiệu quả, sẽ không sợ không bán được, về phần nguồn tiêu thụ lúc đầu, có Mạc Trạch cung cấp khách hàng, đem Lữ Mông lôi xuống nước chạy tiêu thụ liền hoàn toàn không thành vấn đề.

Lại nói mấy ngày nay vẫn không có tin tức của bạn tốt, cũng không biết hắn đang làm cái gì.

Nghĩ đi nghĩ lại, cậu dứt khoát bấm số điện thoại Lữ Mông.

Đầu kia điện thoại âm thanh suy yếu tựa như chỉ còn một hơi của Lữ Mông truyền tới: “Dương Dương?”

Lâm Sơ Dương: “… Manh Manh, cậu túng dục quá độ hả?” Mùi vị này nghe thế nào cũng giống bộ dạng của cậu lúc bị ngựa giống chết tiệt làm n ngày.

Lữ Mông lập tức tạc mao, có điều âm thanh vẫn là mềm nhũn: “Cậu mới túng dục quá độ, cả nhà cậu đều túng dục quá độ, ông chỉ là đúng lúc đi tả mà thôi, nhắc tới cũng kỳ quái, bệnh lần này đặc biệt thông minh, đi bệnh viện liền tốt, trở về tiếp tục tả, lại đi bệnh viện lại tốt, làm cho ánh mắt bác sĩ nhìn tớ đều không thích hợp, còn tưởng rằng tớ đùa giỡn hắn…”

Lâm Sơ Dương: sao có cảm giác giống như thuốc xổ Vân Lạc phát minh ra quá vậy?

Lữ Mông: “Lấy kinh nghiệm nhiều năm chạy nghiệp vụ của tớ đến xem, trong này tuyệt đối có vấn đề! Lại nói cậu gọi điện thoại cho tớ đến tột cùng có chuyện gì?”

Lâm Sơ Dương ngẩn người, vội vàng nói chuyện mở công ty.

Lữ Mông cân nhắc nửa ngày, cũng cảm thấy việc này đáng tin, thẳng thắn đồng ý, còn địa điểm làm việc, hai người nghiên cứu trước hết thuê một cái phòng đơn ở cao ốc văn phòng phụ cận.

Sự tình quyết định xong, hai người cũng bắt đầu bận bịu…

Lúc Lâm Sơ Dương bận rộn không thể tách ra, Mạc Trạch bên này cũng chính thức khởi động máy, trận đầu chính là những cảnh chiến đấu, còn là cái loại một đối mười nữa.

Trước đó đã nói mặc kệ là tốc độ thành danh hay là gương mặt đẹp trai đạp ngã tất cả mọi người của Mạc Trạch đều là cực kỳ kéo cừu hận, giống như ở thế giới tu tiên, thường xuyên có mấy pháo hôi không nhìn rõ vị trí từ các góc độ lao ra xoát kinh nghiệm cho nhân vật chính.

Trong đoàn phim cũng có một người như thế, tên Phương Trần, tiểu thịt tươi đang “hot”, một gương mặt ở trong giới ngoài giới đều là đẹp trai nhất cao cấp nhất, hơn nữa cha là mở công ty, mẹ là mở công ty giải trí, điển hình phú nhị đại, ở trong phim này diễn vai nam số hai.

Nghe đồn, trước khi Mạc Trạch tới, Phương Trần vốn là nam số một.

Thế nên thù hận cứ như vậy kết.

Trước khi quay, Phương Trần chuyển một vòng trước mười diễn viên che mặt kia, lúc đi ra phải gọi là mặt mày hớn hở, ánh mắt nhìn Mạc Trạch tất cả đều là xem thường.

—— dám cướp nhân vật của ông còn đẹp trai hơn ông ha ha, đại diện xx trừng phạt mi!

Mạc Trạch ngay cả nhìn cũng lười liếc hắn một cái.

Một con giun dế vọng tưởng muốn khiêu khích thần lẽ nào thần liền nhất định phải khiêu khích lại sao?

Xin lỗi, thời gian của hắn cũng rất khẩn trương rất bận rộn, mỗi ngày không chỉ phải nói chuyện yêu đương bẹp bẹp bẹp với áo lót nhà hắn, còn phải làm cơm xoa bóp giặt quần áo dọn dẹp phòng cho áo lót nhà hắn vân vân, nếu không phải cái nhiệm vụ hệ thống kia rất có tình thú hơn nữa bộ dạng áo lót nhà hắn rất hứng thú, hắn căn bản sẽ không rút thời gian này ra đi đóng phim.

Cho dù muốn phát triển sự nghiệp nuôi gia đình, thì phương pháp cũng rất nhiều mà, chẳng hạn như hiện tại ở bề ngoài là hắn đang đóng phim, nhưng sau lưng đã an bài rất nhiều con rối sống thành lập công ty ở các phương diện thực phẩm, châu báu, ô tô, bất động sản vân vân, có vài nơi đã có lợi nhuận ban đầu.

Mặc kệ làm người hay là làm thần, chính là bá đạo như vậy!

Mạc Trạch nhắm ngay ống kính bày xong tư thế, rất nhanh, nhóm người áo đen cầm đao đạo cụ cũng đi tới đồng dạng bày xong tư thế.

Nội dung chủ yếu của màn diễn này là kể nhân vật chính Nam Cung Phi bị sát thủ bao vây bị thương, lúc hôn mê, được em gái thần y cũng chính là nữ chính Mộ Tam Nương trùng hợp đi qua cứu, tiến tới phát triển ra đoạn jq thứ nhất.

Nhóm sát thủ áo đen đã được đánh tiếng cùng nhau hướng về chỗ mềm mại nhất đau nhất trên người Mạc Trạch, làm diễn viên đánh võ kiêm tay đấm nhiều năm như vậy, luận về bắt nạt người bọn họ đều rất lành nghề rất chuyên nghiệp, đối với yêu cầu của lão đại đảm bảo vượt mức hoàn thành hai trăm phần trăm!

Mạc Trạch toàn thân áo trắng như tuyết, ở nơi ống kính không thấy được khẽ mỉm cười với nhóm người áo đen.

Động tác của nhóm người áo đen cùng nhau khựng lại, tập thể rùng mình một cái.

Thật, thật khủng bố!

Một giây sau, bọn họ toàn bộ bay ra ngoài.

Mạc Trạch bình tĩnh phủi phủi tro bụi không tồn tại trên quần áo, môi mỏng khẽ mở: “Trượt tay”

Đạo diễn: “…”

Mọi người: “…”

Tốt thôi, làm lại.

Nhóm người áo đen ngoan cường bò lên, Mạc Trạch mỉm cười gật đầu.

Lần này, hắn không đem người đạp bay ra ngoài, mà là vung một trận bột phấn màu trắng.

Chú thích: phát minh mới nhất của Vân Lạc phấn ngứa, đúng giờ xác định địa điểm phát tác, lợi khí đánh lén chỉnh người.

Đêm đó, toàn bộ những người này được đưa vào bệnh viện…

Sau đó, bất luận Phương Trần âm mưu khiêu khích như thế nào lại bị Mạc Trạch bốp bốp bốp làm mất mặt trở lại như thế nào, cũng bất luận nhóm nữ chính nữ phụ ái mộ thông đồng với Mạc Trạch linh tinh lại hoàn toàn không có hồi âm, nói chung, tất cả nội dung phim đều tiến triển vô cùng thuận lợi, bất quá chỉ hai tháng liền quay xong hơn một nửa.

Ở trong đó Mạc Trạch cũng ẩn giấu một phần hành trình, chẳng hạn mỗi buổi trưa hắn đều dùng mấy phút ngự kiếm ngang qua n cái thành phố trở lại chuẩn bị cơm trưa cho áo lót nhà hắn thuận tiện ăn cùng xong rồi ngủ trưa, sau đó dùng mấy phút bay trở về; lại chẳng hạn như buổi tối, nếu như không có loại chuyện tăng ca diễn đêm thì hắn sẽ bay về chuẩn bị bữa tối, lại lưu lại ngủ cùng áo lót nhà hắn thuận tiện đến một phát, sáng ngày hôm sau ăn sáng xong lại bay trở về, thời gian đúng giờ có thể so với tộc đi làm đi chín về năm.

Lâm Sơ Dương cảm thấy Mạc Trạch làm được đến mức này nói không cảm động đó là gạt người, vừa vặn công ty trong tay cũng đến mức độ ổn định phát triển, có Manh Manh chống đỡ liền không có vấn đề lớn gì, vì vậy trở nên nhàn hạ liền muốn cho Mạc Trạch một niềm vui bất ngờ.

Cậu quyết định muốn đi tham ban.

Sự thực chứng minh cậu đến vô cùng đúng lúc, bởi vì ngày đó, Mạc Trạch đang quay cảnh giường chiếu.

Trong một căn phòng giả cổ đại, một cái giường king size cực lớn, lúc Lâm Sơ Dương chạy đến, Mạc Trạch đang cởi quần áo em gái, em gái đỏ bừng mặt, mắt lộ ái mộ, ý tứ kia hoàn toàn là rất rõ ràng, mà Mạc Trạch cười cũng thật ôn nhu, sau đó hai người càng dán càng gần, mắt thấy sắp thật sự chạm vào.

Một nhân viên công tác bên cạnh dường như còn ngại không đủ, than thở một câu: “Nam nữ chính thực sự là trai tài gái sắc mà, hiện thực nếu không cùng một chỗ vậy thật sự là đáng tiếc.”

Một nhân viên công tác khác phối hợp gật đầu: “Đúng đấy đúng đấy, tôi nghe nói nữ chính đã từng thổ lộ đó… palapalapala…”

Nói chuyện không chỉ hai vị này, chỗ xa một chút còn có rất nhiều rất nhiều, mà những âm thanh này không thể nghi ngờ toàn bộ rơi vào tai Lâm Sơ Dương.

Cho nên đây là tình tiết ngựa giống chết tiệt muốn mở lại hậu cung à?

Không không không, hai người cùng nhau đi tới cũng không dễ dàng, cần phải cho ngựa giống chết tiệt một chút tin tưởng, đặc biệt là mấy ngày nay cũng không giống…

Đột nhiên rất không thoải mái rất muốn ngược quái rất muốn hủy diệt thế giới phải làm sao giờ?

Cậu vừa do dự như thế, lúc nhìn lại liền phát hiện cơ thể Mạc Trạch hơi vặn vẹo một chút, sau đó từ một cái biến thành hai cái, một cái trong đó vẫn còn tiếp tục khanh khanh ta ta với nữ chính, một cái khác thì lại bổ nhào trên người cậu.

Mạc Trạch giống như con cún cỡ lớn treo ở trên người Lâm Sơ Dương, hai mắt tràn đầy mừng rỡ: “Sư huynh có thể tới nhìn ta, ta rất vui vẻ.”

Lâm Sơ Dương không dám động, cậu có thể nhìn thấy hàng này không có nghĩa là người khác nhìn thấy, bằng không một người sống sờ sờ lớn như thế chia ra làm hai cần phải hù chết một đám người, vì vậy chỉ có thể duy trì tư thế thẳng tắp thẳng tắp nhỏ giọng hỏi: “Đó là chuyện gì xảy ra?”

Mạc Trạch hôn hôn môi cậu, nhẹ giọng nói: “Chỉ là một loại bí pháp, ở đây mới là bản thể, bên kia bất quá chỉ là một cái hư ảnh thôi. Sớm nghe đạo diễn nói hôm nay phải quay loại cảnh diễn này, nhưng ngoại trừ sư huynh, ta chính là không muốn thân cận với người khác, liền nghĩ ra biện pháp này, chỉ là phát động phương pháp này có rất nhiều hạn chế, thử nhiều lần mới được.”

Trên thực tế từ lúc Lâm Sơ Dương vừa xuất hiện hắn liền chú ý tới, chỉ là vẫn luôn đọc thầm pháp quyết không thể dừng lại, mới nhịn xuống nội tâm hưng phấn không có lập tức nhào tới mà thôi.

Nghe thế trong lòng Lâm Sơ Dương cuối cùng cũng coi như thư thái một ít, cậu đã nói mà, ngựa giống chết tiệt cong cũng cong rồi làm sao có khả năng thẳng trở lại chứ, gái gì đó thật lòng có thể không cần quan tâm.

Ngay lúc cậu triệt để yên tâm, Mạc Trạch dùng một loại giọng điệu trầm thấp mà lại nguy hiểm ghé vào lỗ tai cậu hỏi: “Sư huynh cảm thấy nữ tử kia dễ nhìn sao?”

Hết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.