Tôi xuyên thành một bia đỡ đạn đoản mệnh trong tiểu thuyết sảng văn cổ đại.
Vốn muốn ôm đùi nam chính để sống thêm mấy ngày, nhưng trời xui đất khiến tôi lại lỡ ngủ với nhân vật phản diện lớn nhất trong sách.
Vì để bảo vệ mạng nhỏ, tôi bèn trốn đi.
Đến khi nhân vật phản diện tìm thấy tôi, hắn ta nghiến răng nói: “Hiện giờ còn cảm thấy ta không được nữa không?”
Hắn ta kéo cổ áo ra, để lộ vết đỏ trên cổ. “Ai dạy nàng ngủ với người ta xong rồi chạy hả?”
Bình luận truyện