Xuyên Thành Cục Cưng Của Nam Phụ

Chương 65



Editor: Nozomi

06/10/2020

🌲🌲🌲🌲🌲

Bởi vì không có một chút dấu hiệu nào nên ngay cả Minh Thiếu Diễm cũng không hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thật ra đi rồi cũng không có gì, nhưng không phải hôm nay đã hẹn cùng đi làm giám định huyết thống sao, không phải chuyện này rất quan trọng sao?

Điều gì có thể khiến Đường Đường vứt bỏ một chuyện quan trọng như vậy để vội vã vào đoàn phim?

Nghĩ đến những người sẽ gặp trong đoàn, đôi mắt Minh Thiếu Diễm nheo lại một cách nguy hiểm.

Chẳng lẽ là vì cái cậu Mễ Việt kia?

Ngày hôm qua vừa mới thi đại học xong, đoàn phim 《 Kẹo Kim Cương 》, cũng chính là bộ phim truyền hình mà Đường Đường và Mễ Việt cùng quay cuối cùng đã chính thức công bố hai nhân vật chính.

Trên thực tế, việc Mễ Việt đóng vai chính không phải là một bí mật lớn, fans lâu năm của Mễ Việt ít nhiều đều biết một chút, cho đến ngày hôm qua cuối cùng chính thức xác định.

Nhưng điều khiến fans hưng phấn nhất không phải Mễ Việt đóng vai nam chính mà là Đường Đường cũng đảm nhận vai nữ chính.

Đây chính là hiệu ứng 1+1>2 mà đạo diễn muốn.

Vô luận ai trong hai người nếu đơn độc diễn xuất thì độ hot chỉ ở mức trung bình, nhưng sau khi chính thức tuyên bố diễn chung cũng đủ khiến mọi người phấn khích.

Vì 《 Hoa du ký 》sắp kết thúc, cp "Mễ Đường" ngọt từ đầu đến cuối, tương tác tự nhiên không hề giả tạo, dù không phải fans cũng cảm thấy hai người ở cùng khung hình rất mãn nhãn, bây giờ sau khi chính thức công bố, fans CP vui như mở hội và fans tiểu thuyết cũng khá hài lòng.

Chủ yếu là hình tượng của Đường Đường và Mễ Việt rất phù hợp với vai nam nữ chính của bộ tiểu thuyết này.

Thời niên thiếu, nam chính là một học bá đẹp trai tỏa nắng, nữ chính xinh đẹp nhưng là một tay anh chị có tính cách u ám, sau khi cùng nhau vui đùa ầm ĩ thì cuối cùng chia tay do hiểu lầm. Nhiều năm sau gặp lại, hai người lại sống thành bộ dáng của đối phương, nam chính trở nên lầm lì ít nói còn nữ chính thì trở nên vui vẻ.

Đây thực sự là một câu chuyện rất ấm áp, khi còn thiếu niên nam chính cứu rỗi nữ chính, khi lớn lên thì nữ chính lại biến thành hình dáng trước kia của nam chính và kéo anh ta ra ánh sáng lần nữa.

Không cần biết kỹ thuật diễn của Đường Đường thế nào, chỉ cần diện mạo xinh đẹp là đủ rồi

Nếu Đường Đường còn chưa đủ đẹp thì trong vòng này còn có ai có thể đẹp hơn?

Trên mạng bàn tán sôi nổi, không cần mua hot search đã đủ độ hot, các fans cắt ra rất nhiều hình bọn họ cùng khung, phấn khích hoan hô lại có đường để ăn.

Minh Thiếu Diễm cũng thấy.

Gần đây bị lời thổ lộ của Đường Đường làm choáng váng đầu óc, lúc này Minh Thiếu Diễm mới nhớ tới Đường Đường đã xài hơn một ngàn vạn, tất cả đều có liên quan đến cái cậu Mễ Việt này, Minh Thiếu Diễm còn nhớ mình từng xem một mẩu tin tức, tiêu đề là [chín bằng chứng Đường Đường thích Mễ Việt]

Trước nay Minh Thiếu Diễm không thèm xem nhưng tin tức lộn xộn này, nhưng giờ nhìn thấy lại không nhịn được click mở.

Người biên tập đã cắt tất cả ảnh tĩnh và ảnh động từ 《 Hoa du ký 》, những tình tiết lúc trước Minh Thiếu Diễm thoạt nhìn rất bình thường nhưng sau khi cắt ra thì bây giờ nhìn thế nào cũng cảm thấy có vấn đề.

Ngẫm lại, Đường Đường đối với Mễ Việt có vẻ khác với những người khác, rõ ràng Mễ Việt lớn hơn Đường Đường một tuổi nhưng Đường Đường lại thường xuyên chăm sóc Mễ Việt.

Minh Thiếu Diễm không cảm thấy Đường Đường nói thích hắn là nói dối, nhưng tựa như hắn đã nghĩ, nếu Đường Đường không phân rõ cái gì là thích thì sao?

Có lẽ người cô ấy thật sự thích chính là Mễ Việt, chỉ là không phát hiện ra, cho nên bây giờ đột ngột rời đi có lẽ bởi vì một cuộc gọi hay một tin nhắn của Mễ Việt.

Cho nên mới bỏ cả chuyện quan trọng như giám định huyết thống.

Ỷ lại và thích quả thực không dễ dàng phân biệt rõ ràng, nhưng cuối cùng vẫn có thể phân biệt rõ ràng.

Kẻ trong cuộc thì mê, người bên ngoài thì tỉnh, chỉ là bản thân Đường Đường không phát hiện mà thôi.

Muốn gọi đi nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại, chỉ cần cô ấy không xảy ra chuyện gì, không cần chủ động làm phiền cô ấy.

Tâm trạng của Đường Đường lúc này có chút vi diệu.

Vội vàng rời đi để thử xem Minh Thiếu Diễm đang nghĩ gì, nhưng nếu chính mình lại là người nghĩ nhiều thì sao, vậy không phải lại làm Minh Thiếu Diễm chán ghét thêm sao. Trong trường hợp không nghĩ nhiều, thành thật mà nói Đường Đường lại cảm thấy đau lòng cho Minh Thiếu Diễm.

Lúc trước đi cũng là mình, bây giờ đau lòng cũng là mình.

Yêu đương thật rắc rối và khó chịu.

Không đúng, còn chưa có yêu đương đâu.

Khi đến khách sạn do đoàn phim đặt, Đường Đường gọi điện cho bác sĩ tâm lý.

Từ khi bác sĩ Trần trở thành bác sĩ riêng của hai chú cháu đã nhận được rất nhiều cuộc gọi từ Minh Thiếu Diễm, đây là lần đầu tiên nhận được điện thoại của Đường Đường.

Nhưng đối mặt với cô gái chỉ mới mười tám tuổi này còn khó hơn ứng phó với Minh Thiếu Diễm.

Quả nhiên Đường Đường vừa mở miệng, bác sĩ Trần liền khẩn trương.

Đường Đường hỏi hắn, "Hình như bác sĩ Trần có quan hệ thân thiết với chú của tôi, không biết bác sĩ Trần làm sao lại quen với chú ấy?"

Bởi vì chú của cô cảm thấy tâm lý của mình biến thái nên mới cố ý tìm tôi.

Nhưng là lời này làm sao có thể nói được, bác sĩ Trần bình tĩnh nói dối, "Tôi và Jason là bạn thời đại học, lúc tìm Jason vừa lúc gặp được Minh tiên sinh, tình cờ thấy nói chuyện rất hợp nên dần dần quen thân."

"Ồ, phải không?" Đường Đường trầm ngâm gật gật đầu, câu nói kinh người tiếp theo thiếu chút nữa hù chết bác sĩ Trần.

"Không phải vì chú ấy cảm thấy thích cháu gái là phạm tội nên nhờ Jason tìm bác sĩ tâm lý, vừa lúc bác sĩ Trần và Jason là bạn thời đại học, Jason liền giới thiệu ngài cho chú ấy sao?"

Bác sĩ Trần:???!!!

Cô là ma quỷ sao?

Làm sao có thể nghĩ ra một suy luận kinh khủng như vậy?

Mặc dù suy luận này hoàn toàn đúng.

Đương nhiên bác sĩ Trần không thể nhận, nhận rồi thì làm sao giải thích với Minh Thiếu Diễm? cho dù trong lòng đã loạn thành một đoàn nhưng giọng nói vẫn ổn định như cũ, "Đương nhiên không phải, sao Đường tiểu thư lại nghĩ như vậy?"

"Cái này a", Đường Đường tạm ngừng một chút mới chậm rãi nói, " Nhờ bác sĩ Trần tôi mới phát hiện."

Nhờ tôi sao?

Cô đừng làm tôi sợ, tôi đã bị dọa từ nhỏ đến lớn đó.

"Ha ha, nói đùa rồi"

"Không đùa, bác sĩ Trần đã nói rất nhiều lý do tôi và chú không thể ở bên nhau nhưng hình như quên mất lý do quan trọng nhất."

Bác sĩ Trần cảm thấy một linh cảm xấu, "...Lý do gì?"

"Đương nhiên là chú ấy căn bản không thích tôi, chỉ cần chú ấy không thích, tôi cũng không thể làm gì, tình cảm là thứ không thể ép buộc, nhưng ngài dường như không hề đề cập đến điểm này."

Bác sĩ Trần:......

"Vậy nên, bác sĩ Trần a, ngài đã điều trị cho chú tôi bao lâu rồi?"

Bác sĩ Trần:......

Tôi không muốn nói chuyện nữa.

Là một bác sĩ có chuyên môn cao, bây giờ bác sĩ Trần lại muốn chửi thề.

Này cmn là chỉ số thông minh và tầm nhìn sâu sắc mà một người 18 tuổi nên có sao? Người chú 28 tuổi của cô hoàn toàn không có!

Bây giờ tôi thật sự tin các người không phải là chú cháu ruột rồi.

Ở điểm này, Minh Thiếu Diễm và Đường Đường chính là một trời một vực.

"Ba tháng"

Cuối cùng bác sĩ Trần đành yếu ớt đầu hàng.

Cư nhiên...đã ba tháng sao?

Đường Đường thật kinh ngạc, sau khi kinh ngạc qua đi chỉ còn lại ẩn ẩn đau lòng.

Minh Thiếu Diễm là người trầm mặc nhất, có một số việc cho dù nghẹn chết trong lòng cũng không bao giờ nói ra, trong lòng phải kìm nén đến mức nào, cuối cùng mới không thể không mời bác sĩ tâm lý.

Ngay cả khi cô nói thẳng với hắn là cô thích hắn, Minh Thiếu Diễm vẫn cố gắng chịu đựng.

Sao hắn có thể tốt như vậy?

Chính là sao hắn lại ngay thẳng như vậy chứ?

Bây giờ bác sĩ Trần đã lộ tẩy nên cũng không có quá nhiều kiêng kị, thở dài nói với Đường Đường, "Minh tiên sinh cũng muốn tốt cho Đường tiểu thư thôi, dù sao cô vẫn còn nhỏ, ngài ấy sợ sau này cô sẽ hối hận."

Cô không đáng tin cậy đến vậy sao?

"Kỳ thật Minh tiên sinh vẫn luôn rất vất vả."

Cô biết a, tại sao phải làm khó mình như vậy, ích kỷ một chút cũng không được sao?

"Bác sĩ Trần", Đường Đường nói, "Chuyện tôi đã biết việc này ngài đừng nói trước với chú ấy."

"... Đã biết."

"Cảm ơn bác sĩ Trần."

Sau khi cúp điện thoại, bác sĩ Trần trầm mặc một lúc sau đó gọi cho Minh Thiếu Diễm.

"Minh đổng", bác sĩ Trần cẩn thận mở miệng, "Đường tiểu thư vừa gọi điện hỏi tôi một số việc."

Ánh mắt Minh Thiếu Diễm sắc bén lên, im lặng một lúc nói, "Cô ấy nói gì?"

"Chuyện này tôi không thể nói, nhưng có một vài lời tôi thấy cần phải nói với ngài."

"Anh nói đi."

"Minh tiên sinh, ngài luôn nói Đường tiểu thư quá nhỏ nên không thể chịu trách nhiệm với tình cảm hiện tại, còn lo sau này cô ấy sẽ hối hận. Về điểm này, tôi muốn nói rằng Đường tiểu thư không non nớt như ngài tưởng tượng. Cô ấy có thể phân biệt rõ ràng mình thích gì và không thích gì, thậm chí còn có kế hoạch chi tiết cho cuộc sống sau này của mình. Khi giao tiếp với Đường tiểu thư, tôi sẽ thường xuyên quên rằng cô ấy thực tế chỉ là cô gái 18 tuổi."

Minh Thiếu Diễm cau mày, Đường Đường đã nói gì với bác sĩ Trần? Bác sĩ Trần trước đây không nói như vậy.

"Thay vì suy đoán Đường tiểu thư nghĩ gì, tôi kiến nghị ngài hãy thử tìm hiểu để hiểu suy nghĩ của cô ấy, cô ấy có thể đang rất nghiêm túc với phần tình cảm này, chứ không phải mơ mơ màng màng nói giỡn với ngài. Tuy rằng đây cũng là sự quan tâm của ngài đối với Đường tiểu thư nhưng đối với cô ấy mà nói thì đây là không tin tưởng cô ấy."

Minh Thiếu Diễm kinh ngạc.

Hắn chưa bao giờ nghĩ đến điều này.

Khi bác sĩ Trần nói như vậy, Minh Thiếu Diễm không thể tìm ra lý do để bác bỏ.

Tại sao lại không tin?

"Minh tiên sinh, Đường tiểu thư mới 18 tuổi, nhưng một cô gái mới 18 tuổi đã thu hút sự chú ý của ngài, xem ra ở cô ấy có rất nhiều điều làm ngài thích. Nói khó nghe thì dù cho ngài thật sự không tin Đường tiểu thư thì cũng nên tin tưởng ánh mắt của mình, Đường tiểu thư là người ngài thích, là người đủ để ngài động tâm, chẳng lẽ không đáng để ngài tin tưởng sao? Tất cả các giả thiết của ngài đều là Đường tiểu thư quá nhỏ, không phân biệt được cái gì là thích, sau này sẽ hối hận, nhưng nếu cô ấy phân biệt được rõ ràng thì sau này cũng sẽ không hối hận đâu. Vậy ngài sẽ mất cái gì, tôi cảm thấy không cần nói với ngài nữa."

Hắn sẽ mất đi cái gì, đương nhiên hắn là người rõ ràng nhất.

Sống gần 28 năm, lần duy nhất động tâm, có thể là lần đầu tiên cũng có thể là lần cuối cùng.

"Nhưng mà bác sĩ, anh đã quên việc quan trọng nhất, chúng tôi là chú cháu."

Bác sĩ Trần sửng sốt, "Chính là Đường tiểu thư nói cô ấy và ngài kỳ thật không có quan hệ huyết thống."

"Tôi cũng không biết tại sao cô ấy lại kết luận như vậy, nhưng lúc trước là tôi đích thân cho người đi lấy mẫu máu của cô ấy, kết quả giám định là có quan hệ huyết thống."

Bác sĩ Trần:......

"Cho nên tôi mới nói cô ấy còn trẻ, trẻ đến mức có thể vì tình cảm mà phủ nhận mối quan hệ này."

Sao có thể to gan như vậy?

Sao có thể không cố kỵ gì như vậy?

Ác ý của thế giới này vĩnh viễn đối với nữ giới nhiều hơn nam giới, nếu bọn họ thật sự ở bên nhau, có lẽ sẽ không ai nói gì đến hắn nhưng còn Đường Đường thì sao?

Cô ấy thậm chí còn là nghệ sĩ.

Minh Thiếu Diễm cuối cùng cũng bắt đầu tin Đường Đường thích hắn, nhưng mà thích thì sao, huyết thống vĩnh viễn là một hào nước giữa họ.

Hắn không thể bước qua, Đường Đường cũng không thể.

Tác giả có lời muốn nói: Lập tức sẽ ngọt ngọt ngọt, không cần gấp không cần gấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.