Lâm Trà xoa xoa cái đầu đau nhức hỏi: "Tôn tổng, sao cô lại vui vẻ như vậy? Mời được Thẩm Túy đến sao?"
Không có...
Tôn Thiên Thiên không cam lòng bĩu môi: "Nhưng mà tôi cảm thấy rất nhanh sẽ được thôi..."
Cô ấy đột nhiên cầm lấy hai tay Lâm Trà, lấp lánh nhìn chằm chằm cô:
"Lâm Trà, cô có biết người mà Thẩm Túy thích "ăn dưa" cùng là ai không?
Ai?
Lâm Trà nghiêng đầu, vẻ mặt mờ mịt.
[Vì sao Tôn tổng hỏi mình?]
[Làm sao mình biết chứ]
[Nhưng mình thật sự có thể biết... Không phải cô ấy biết mình biết chứ? Hẳn là tùy tiện hỏi một chút thôi?]
"Tôi, tôi không biết."
Lâm Trà ra vẻ vô tội.
Tôn Thiên Thiên trừng mắt nghiêm giọng nói: "Cô cảm thấy đó là ai? Tùy tiện nói là được"
Con ngươi Lâm Trà đảo quanh...
[Vậy mình đây liền tùy tiện nói chút chuyện xem được trên hệ thống ăn dưa cho Tôn tổng nghe sao? ]
"Dù sao cũng là bộ phim đầu tiên của tôi mà, cứ kéo dài mãi cũng không tốt!"
[Người mà Ảnh đế Thẩm Túy thích cùng nhau" ăn dưa", để xem xem. ]
[Sao... Sao lại không có?] Tôn Thiên Thiên trong nháy mắt mở to hai mắt: "Không có? Làm sao có thể?
Lâm Trà mờ mịt: "Hả?"
"À, ý của tôi là..."
Tôn Thiên Thiên ho khan hai tiếng, cố ý thay đổi đề tài chuyển hướng lực chú ý của Lâm Trà:
"Cô nghĩ lâu như vậy cũng không trả lời, là cảm thấy trên đời này không có người này sao?"
Chuyện này...
[Thật sự không có người này!]
[Nếu là cùng nhau ăn dưa, vậy khẳng định đã xảy ra chuyện, sao lại không có chứ?]
Lâm Trà lật xem hệ thống, nhưng cái gì cũng tìm không thấy.
[Thẩm Túy là Ảnh đế phong lưu. Ngoại trừ năm năm trước bởi vì tai nạn xe cộ trở thành người thực vật, hôn mê một năm, những chuyện khác đều rất bình thường! ]
[Nhưng mà sau khi tỉnh lại từ tai nạn xe cộ thì diễn xuất tăng vọt hiện tại trở thành Ảnh đế có thực lực. Nhưng chuyện này hình như cùng chuyện "ăn dưa" không liên quan]
Chẳng lẽ Thẩm Túy đang lừa mình?
Tôn Thiên Thiên mờ mịt.
Nhưng mà anh ấy không cần thiết phải làm như vậy.
Muốn từ chối thì không cho cô ấy hy vọng là được, cần gì cho cô ấy hy vọng giả chứ? Thẩm Túy không phải là một người thích quanh co lòng vòng như vậy.
Với sự hiểu biết của Tôn Thiên Thiên về anh ta, nếu anh ta nói đã cùng ai đó 'ăn dưa" thì nhất định là thật.
Mà hệ thống ăn dưa của Lâm Trà cũng không thể sai lầm.
Vậy thì đã sai sót ở đoạn nào chứ:?...
"Lam Phong Linh nói quảng cáo sản phẩm mới không cần tôi quay?Tôi là một người có lưu lượng, hủy hợp đồng bọn họ sẽ phải trả tiền phí đại diện cao như vậy, bọn họ điên rồi sao?" Trong xe có tiếng chửi âm ĩ của Phó Tinh Hàn.
Bên cậu ta vừa mới nhận được điện thoại của quản lý thương hiệu Lam Phong Linh. Bên kia nói tạm thời chấm dứt quay quảng cáo với Phó Tinh Hàn, nhưng vẫn chưa ngừng hợp tác mà giữ lại danh hiệu người phát ngôn của Phó Tinh Hàn, tất cả chờ bàn bạc.
Người đại diện ngồi đối diện Phó Tinh Hàn, vẻ mặt khó tin nhìn điện thoại.
Người đại diện hỏi:
"Cậu còn đang quen Liễu Linh Nhi. Lam Phong Linh bên kia không đến mức không biết làm người như vậy chứ!"
Người đại diện suy nghĩ một chút, lại hỏi Phó Tinh Hàn:
"Lúc Liễu Linh Nhi giới thiệu Liễu Minh Khiêm cho cậu, mấy nhân viên công tác của chúng tôi vì tránh hiềm nghi đều đi ra ngoài, trong phòng họp rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Phó Tinh Hàn trì trệ cúi đầu, ánh mắt né tránh, không muốn nhắc lại chuyện đã xảy ra trong phòng họp.
"Tôi là người đại diện của cậu đấy! Giấu tôi không có lợi cho cậu đâu!"
Người đại diện trách móc.
"Bọn họ... biết chuyện của tôi và Trần Vĩ Nghiệp." Phó Tinh Hàn vẻ mặt không tình nguyện nói.
Người đại diện cả kinh, cau mày:
"Chỉ là biết cậu có kim chủ, liền ngưng quay quảng cáo?"
Tôi...
Phó Tinh Hàn ấp úng, đầu càng cúi thấp xuống, ngón tay vô thức nắm chặt nhãn hiệu trên bàn nhỏ của xe:
"Ngoại trừ có Trần Vĩ Nghiệp, tôi còn có một người bạn gái..."
Người đại diện:???
Người đại diện tức giận đập bàn dựng lên: "Có kim chủ nhiều lắm là bị cư dân mạng trào phúng, nhưng có bạn gái thì sẽ sập phòng đấy!"