Giữa ba phòng truyền hình trực tiếp có ngăn cách cho nên không thấy rõ tình huống của nhau nhưng đạo diễn Du đặc biệt làm một bản đồ so sánh lượng tiêu thụ giữa các nhóm khác nhau để mọi người có thể nhìn thấy tình huống lượng tiêu thụ của hai nhóm khác.
Vốn dĩ tổ A còn dẫn đầu, hiện giờ đang bị tổ B dễ dàng vượt qua.
Chết tiệt, bọn họ làm sao có thể vượt qua Trần lão sư thế!
Thành viên nhóm A trăm mối vẫn không hiểu.
Không có lý này, người dân chương trình Trần Tiện Tri năng lực cao như vậy, dù sao tổ B cũng không thể vượt qua nhanh tới thế. Nếu không phải bên đó mời người dẫn chương trình chân chính chứ tới thì làm sao có thể thắng?
Nhưng đúng lúc này, Ôn Vãn Ngưng và Trần Tiện Tri của tổ A lại nghe được tiếng lòng vô cùng rõ ràng của Lâm Trà từ bên cạnh truyền đến.
[Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó]
[Liễu lão sư lại bán chạy như vậy?]
[Chuyện này thật sự không phạm quy sao?]
Rốt cuộc là cái gì cơ chứ!
Ôn Vãn Ngưng và Trần Tiện Tri vểnh tai lên.
Lâm Trà cô mau nói điI
Tiếng lòng Lâm Trà càng kích động, thậm chí mang theo chút... Ngượng ngùng.
[Aaaaaaa!l
[Liễu lão sư vậy mà... Ông ấy vậy mà... ]
[Vậy mà lại để cho Giang Minh Khải cởi sạch!]
[Còn đang ở trong phòng truyền hình khoe cơ bụng! Còn dội nước lên cơ bắp của Giang Minh Khải cho anh ấy hít đất!]
Tiếp theo, sát vách lại truyền đến tiếng lòng xấu hổ của Lâm Trà.
[Nhưng làm sao bây giờ? Tôi cũng muốn xem!]
Ôn Vãn Ngưng, Trần Tiện Tri:!!
Không chỉ cô muốn xem, chúng tôi cũng muốn xem!!!...
Lâm Trà đối với hành vi đê tiện của Liễu Minh Khiêm thán phục không thôi nhưng cũng chỉ là thán phục mà thôi.
Tổ C bọn họ vẫn lót đáy như cũ, không có bất kỳ ưu thế vượt qua nào.
Nhưng trong nháy mắt này, Lục Yên Yên nghe được tiếng lòng của Lâm Trà. Cô ấy không chút do dự quay sang Chu Trạch Hủ bên cạnh, ánh mắt sáng quắc.
Không phải là đàn ông sao? Không phải là cơ bụng sao? Chúng tôi cũng có đây này!
Chu Trạch Hủ chú ý tới ánh mắt Lục Yên Yên nhìn mình, đầu tiên là khó hiểu sau đó chậm rãi trừng to mắt.
"Không phải cô muốn..."
"Muốn thua Ôn Vãn Ngưng sao?"
"Muốn thua Ôn Vãn Ngưng rồi bị chị ấy yêu cầu nhảy t.h.o.á.t y sao?!"
"Ặc... Không muốn..."
"Vậy cởi ra! Đừng ép tôi động thủ!"
Chu Trạch Hủ:???
Cứu với! Tại sao người bị thương luôn là tôi?
[Oa oa oa oa oa oa!]
[Chu Trạch Hủ cũng có sáu múi!]
[Mặc dù không nhìn thấy anh Khải bên cạnh nhưng Hủ Hủ của chúng ta cũng có! Gầy quá lại trắng nữa! Còn trẻ nên năng lượng nhiều quá! Chúng ta nhất định sẽ thắng!
[Chậc chậc, hiện tại số liệu truyền hình trực tiếp đã tăng lên, nếu Chu Trạch Hủ cởi thêm vài món thì phòng truyền hình trực tiếp của chúng ta chẳng phải là nổ tung sao... ]
Chu Trạch Hủ: khóc không thành tiếng.
Lâm Trà cô mau dừng lại đừng nói nữa, đại tiểu thư rõ ràng đã nóng lòng muốn thử lắm rồi...
Các vị khách khác đều bối rối.
Các tổ không nhìn thấy tình huống của các phòng truyền hình trực tiếp khác nhưng có thể nghe được tiếng lòng của Lâm Trà
Lại có thể cởi áo khoe cơ bắp trong lúc phát sóng trực tiếp?
Bọn họ cũng không sợ phòng truyền hình trực tiếp bị phong tỏa sao?
Bọn họ thật đúng là không sợ.
Nhất là Liễu Minh Khiêm và Lục Yên Yên.
Đùa gì vậy, thắng mới là số một!
Quỷ mới biết đến lúc đó tổ thắng lợi sẽ nghĩ ra hình thức xử phạt kỳ quái gì? Hơn nữa cởi cũng không phải bọn họ!
Ánh mắt Ôn Vãn Ngưng sáng rực, tầm mắt đảo qua Trần Tiện Tri và Trần Khải Văn, rơi vào trên người Mạc Tinh Dập.
Mạc Tinh Dập sửng sốt.
Anh không ăn dưa nên không nghe thấy bên cạnh xảy ra chuyện gì mà chỉ cảm thấy ánh mắt Ôn Vãn Ngưng vô cùng nóng bỏng, so với ánh mắt hai người lăn lộn trên giường tối hôm qua càng thêm mị hoặc.
Mạc Tinh Dập: "??"
Trần Tiện Tri cười híp mắt, lại tốt bụng nhắc nhở: "Nếu không sử dụng chiêu khác thì chúng ta sẽ xếp chót!"
Ôn Vãn Ngưng quay đầu nhìn Mạc Tinh Dập, không chút do dự nói: "Không phải cậu cũng có cơ bụng sao? Cởi!"