Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 330



Cách đó không xa, Lâm Trà cũng sửng sốt, đôi mắt to lộ vẻ hoang mang.

[A? Không có Bạch nguyệt quang sao?]

[Không phải, thái độ vừa rồi của Hạ Vân Tề với Lâm Sở Nhu quá lạnh lùng đi!]

Không phải bọn họ là nhân vật nam nữ chính trong tiểu thuyết sao?

Chẳng phải chân ái là ở bên nhau bất chấp muôn vàn khó khăn sao?

[Hay là đã xảy ra chuyện gì mà tôi không biết?]

Lâm Trà không chịu thua, nhanh chóng lật xem hệ thống ăn dưa.

Chẳng bao lâu, cô đã tìm thấy thông tin trước bữa tiệc đính hôn...

[Ôi trời ơi]

[Đại tiểu thư ơi, cô đã làm gì vậy?!!]

[Trước khi đính hôn, Hạ Vân Tề và đại tiểu thư đã nói rằng dù chỉ là hôn ước hợp đồng, anh ta cũng sẽ có trách nhiệm với đại tiểu thư. Đại tiểu thư không tin nên hai người đã ký thỏa thuận, chỉ cần một trong hai người ngoại tình, bên ngoại tình sẽ giao toàn bộ cổ phần trong công ty dưới danh nghĩa của mình cho bên kia!]

[Hai người không chỉ ký thỏa thuận mà còn tìm luật sư công chứng!]

[Chết tiệt! Chiêu này của đại tiểu thư thật tuyệt vời! Lục Đổng vẫn chưa giao hết cổ phần của mình cho đại tiểu thư, nhưng Hạ Vân Tề đã đứng tên 51% cổ phần của nhà họ Hạ]

[Nếu đêm nay Hạ Vân Tề chọn Lâm Sở Nhu thì sau này tập đoàn Hạ thị sẽ không còn họ Hạ nữa mà sẽ đổi thành họ Lục]

"Thật đáng tiếc nha!"

Lục Yên Yên lắc đầu, tiện tay cắn hạt dưa trong tay.

"Còn tưởng rằng, ta đêm nay liền có thể trở thành chủ nhân của Lục thị, ngày mai có thể trở thành phú hào đệ nhất Hải Thị đây! Đều do Lâm Sở Nhu cả!

"Tôi còn tưởng rằng đêm nay mình sẽ trở thành chủ nhân của Lục gia, ngày mai, tôi sẽ trở thành người giàu nhất của Hải Thành! Tất cả đều do Lâm Sở Nhu! Thủ đoạn câu dẫn đàn ông của cô ta quá kém! Khiến giấc mơ của tôi vỡ vụn rồi!"

Lục Ngôn Triệt: "..."

Thẩm Túy: "..."

Cho nên nguyên nhân hôm nay đại tiểu thư không trở thành người giàu nhất Hải Thị?

Là bởi vì Lâm Sở Nhu không đủ cố gắng!?...

Bên bờ hồ, Lâm Sở Nhu không thể nghe thấy tiếng lòng của Lâm Trà mà chỉ cảm thấy ánh mắt sắc bén của đám người Lục Yên Yên.

Cô ta vội vàng nắm lấy tay áo của Hạ Vân Tề: "Hạ Vân Tề, có phải anh không nhớ rõ chuyện lúc đó chứ? Sao anh có thể không nhớ rõ chứ! Cô gái năm đó chính là em, là em!"

Hạ Vân Tề: "..."

Sao anh ta có thể không nhớ người và những chuyện quan trọng đã làm với mình khi anh ta tám tuổi chứ?

Nhưng mặc dù mấy câu nói đó đã giúp đỡ anh ta rất nhiều, bạch nguyệt quang cũng rất xinh đẹp...

Nhưng giá trị thị trường của tập đoàn Hạ thị là mấy chục tỷ!

Làm sao một người phụ nữ có thể quan trọng bằng hàng chục tỷ của anh ta được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.