Ở thời đại mà tình yêu khác giới chiếm đa số, bà ta có thể tìm một nam minh tinh có sự nghiệp thành công làm chồng, vốn dĩ là chuyện khiến người người ngưỡng mộ, nhưng sau khi kết hôn bà ta lại không được như ý, ngay cả chuyện l.à.m t.ì.n.h cũng cảm thấy rất thống khổ, khó chịu vô cùng!]
[Có thể là... Khi nhìn thấy Lương Hoằng Thâm, bà ta chỉ cảm thấy mất hết tinh lực?]
Lương Hoằng Thâm: "!"
Lâm Trà nhất định là đang nói bậy!
Ông ta, cho dù ông ta bị cắm sừng, Lâm Trà cũng không thể nghi ngờ năng lực của ông ta!
Mất hết gì đó, nhất định là do bà ta không tự mình làm được!
Không liên quan đến ông ta
[Nhưng không sao!]
[Mười năm trước, Lương phu nhân biết Lương Hoằng Thâm ngoại tình với đối tác Diệp Thư Hương, lúc đang chuẩn bị bắt gian để mượn việc này ly hôn với Lương Hoằng Thâm]
[Lại không ngờ tới, bà ta phát hiện Diệp Thư Hương vậy mà lại là đàn em thời cao trung của mình, sau khi ở chung cũng nảy sinh chút tình cảm đối với Diệp Thư Hương!]
[Mà thời trung học Diệp Thư Hương từng nhận sự giúp đỡ của Lương phu nhân, đã sớm thích Lương phu nhân từ lâu. Sau đó bà ta phát hiện Lương Hoằng Thâm bao nuôi tình nhân, cố ý tiếp cận Lương Hoằng Thâm, chính là muốn giúp Lương phu nhân vạch trần bộ mặt thật của ông ta]
[A! Lúc trước Diệp Thư Hương vẫn luôn yên lặng ở bên cạnh Lương phu nhân! Thật sự rất yêu bà ta]
Hai vai Lương Hoằng Thâm run rẩy.
Đầu óc ông ta trở nên hỗn loạn, thiếu chút nữa đứng không vững, vẫn là Lương Diệc Bác nhanh chóng đỡ lấy ông ta. "Ba, ba không sao chứ?”
"Không, không sao hết... Là giả, nhất định đều là giả..."
Lương Hoằng lẩm bẩm nói, không ngừng lặp lại những lời này trấn an bản thân.
Chỉ là trong lúc hốt hoảng, ông ta lại nghĩ tới, tất cả những bạn bè bao nuôi tình nhân bên cạnh ông ta, không nhiều thì ít đều sẽ gặp cùng một vấn đề, đó là tình nhân muốn thượng vị.
[Khi nào thì anh mới ly hôn với người vợ lớn tuổi kia? Không phải anh đã nói khi em ở với anh thì anh sẽ ly hôn sao]
[Em đã mang thai thai con của anh rồi, anh không thể không cho em một danh phận rõ ràng được]
[Rốt cuộc anh yêu em hơn hay yêu người vợ lớn tuổi kia hơn? Rốt cuộc khi nào anh mới ly hôn?]
Mọi người đều vì vậy mà khổ não, thường xuyên oán giận Lương Hoằng Thâm.
Lương Hoằng Thâm một mặt an ủi, một mặt lại đắc ý không thôi, bởi vì Diệp Thư Hương chưa bao giờ khiến cho ông ta cảm thấy bị làm phiền, ngược lại còn rất bình yên.
Thậm chí bà ta còn quan tâm đ ến vợ của Lương Hoằng Thâm hơn cả ông ta.
[Đã trễ như vậy anh không cần tới chỗ chị ấy nữa, cứ ngủ ở chỗ của em là được rồi, quấy rầy giấc ngủ của vợ anh không tốt đâu!]
[Những trang sức này chỉ có em có thôi sao? Em cảm thấy anh vẫn nên mua tặng cho phu nhân một bộ đi! Không thể nặng bên này nhẹ bên kia được!"
[Vợ anh đối xử với anh tốt như vậy, chúng ta thật rất không xứng với chị ấy, những lúc anh ở nhà nhất định phải đối với chị ấy tốt hơn!]
Đều là vấn đề tương tự, nhà người khác thì mệt mỏi giữa chính thất và tiểu tam.
Không ngừng xảy ra mâu thuẫn, thậm chí các bà vợ còn kiểm các loại, không cho đối phương chút cơ hội thư thả nào.
Nhưng vợ ông ta lại luôn dịu dàng.
[Ông xã, anh cũng cần có chút riêng tư của mình, sao em có thể xem điện thoại của anh được?] [Ông xã, em đưa anh đồ ăn đương nhiên là hy vọng lúc làm việc anh đừng để cơ thể đừng suy nhược nha]
[Ông xã, tối nay anh không về chắc chắn là vì công việc, em sẽ không tức giận, nhưng trời đã muộn chắc anh cũng mệt rồi, hay là thuê khách sạn xung quanh nghỉ ngơi luôn đi?]
[Ông xã, ông xã, ông xã... ]
Những chuyện cũ cứ hiện lên rõ mồn một trước mắt.
Những thứ hiền lương thục đức an phận giữ mình kia, đột nhiên xâu chuỗi lại chung với nhau.
Lương Hoằng Thâm cẩn thận cân nhắc, rốt cục cảm thấy có chút không đúng.
[Hay lắm! Hay lắm]
[Quả nhiên tất cả đều có mục đích!
Hai con đàn bà khốn nạn]
Lương Hoằng Thâm hai mắt đỏ ngầu, bất chấp việc bản thân còn đang ở trong chương trình giải trí, thở gấp quay lại tiểu viện lái xe hiên ngang rời đi.