Lâm Trà thấy Triệu Tân Nam không có trả lời lại nên liền hỏi một câu.
Triệu Tân Nam không muốn nhìn Lâm Trà chút nào, ngoài mặt thì gật đầu hưởng ứng nhưng trong lòng vẫn nhịn không được "hừ” một tiếng thật to.
Hừ! Tất cả là lỗi của cô
Lâm Trà cảm thấy có chút bối rối.
[Mình chọc giận đạo diễn Triệu lúc nào vậy?]
[Mình xinh đẹp ngoan ngoãn và dễ thương như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa gây ra chuyện gì, làm sao có thể chọc giận đạo diễn Triệu được chứ?]
Chưa bao giờ gây chuyện sao?
Mấy ngôi sao ăn dưa ở hiện trường đều lắc đầu, nhất là Chu Trạch Hủ và Bao Văn Hãn là bạn thân của thương hiệu càng lắc đầu mạnh hơn.
Không gây chuyện mới là lạ!
Người có hệ thống phản lại trời đất như Lâm Trà chắc chắn là một người chuyên gây chuyện mới đúng!
Ngay cả Ôn Vãn Ngưng đi cùng Hoắc Yến Từ cũng mỉm cười.
Vốn dĩ cảm thấy đây chỉ là một bữa tiệc tối nhàm chán, Hoắc Yến Từ làm thành viên trong hội đồng quản trị của Lam Huyết, Ôn Vãn Ngưng là vị hôn thê của Hoắc Yến Từ nên cũng đến bữa tiệc này.
Nhưng khi nhìn thấy Lâm Trà... Ôn Vãn Ngưng liền nhướng mày, có lẽ đêm nay sẽ vô cùng thú vị đây.
Lâm Trà không phụ sự mong đợi của mọi người.
Đối với câu hỏi "Tại sao thái độ của Triệu Tân Nam lại không tốt như vậy", Lâm Trà đã không phụ sự mong đợi của mọi người mà mở hệ thống ăn dưa ra và thành công biết được quả dưa này của Triệu Tân Nam. [Ô hô!]
[Hoá ra để dỗ dành Hứa Kỳ Yên mà đạo diễn Triệu đã cai rượu cai thuốc luôn sao, mỗi ngày đều uống thuốc Đông Y để điều trị, còn thường xuyên ngâm mình trong phòng tập thể thao nữa, làm vậy là vì để tăng thêm thời gian của mình sao!]
[Quả thật không dễ dàng với đạo diễn Triệu chút nào!]
[Còn không phải hay sao]
Triệu Tân Nam vừa trò chuyện với những lãnh đạo cấp cao khác, vừa yên lặng lau đi giọt nước mắt chua xót trong lòng!
[Nhưng tại sao đã dỗ dành được Hứa Kỳ Yên rồi mà đạo diễn Triệu vẫn còn không vui chứ?]
Lâm Trà bối rối nhìn về phía Triệu Tân Nam.
Triệu Tân Nam thầm nói tôi đây là thấy cô nên mới không vui đấy, người ngu ngốc như cô đừng có mà nhìn dưa của tôi nữa! Không nhìn thấy được sự thật đâu!
Nhưng Lâm Trà không tin, tiếp tục lật xem dưa của Triệu Tân Nam, bỗng nhiên thấy được điều gì đó liền cười điên cuồng.
[Tôi nói chứ tại sao đạo diễn Triệu lại không vui như vậy, hoá ra mỗi lần ra ngoài ông ta đều bị con ch.ó vàng to lớn trong tiểu khu đuổi theo. Con chó đó cứ liên tục đuổi theo rượt ông ta chạy thụt mạng! Còn Nhiều lần bị cắn đứt quần nữa]
Mọi người âm thầm nhìn về phía Triệu Tân Nam.
Có chuyện gì vậy?
Bị một con ch.ó đuổi theo cắn sao?
"Chẳng lẽ đạo diễn Triệu cướp thức ăn cho chó của Đại Hoàng sao?"
Chu Trạch Hủ nhỏ giọng chế nhạo: "Nếu không vì sao con ch.ó Đại Hoàng kia lại đuổi theo đạo diễn Triệu?"
Lâm Trà cũng rất tò mò, con ch.ó này rốt cuộc có thù oán gì với Triệu Tân Nam, tại sao mỗi ngày đều đứng trước nhà của Triệu Tân Nam sủa to như vậy, mỗi khi nhìn thấy anh ta liền xông lên hận không thể cắn một cái?
Lâm Trà tiếp tục xem hệ thống ăn dưa, càng âm thầm cười điên cuồng hơn. [Cứu mạng]
[Ha ha ha ha ha ha ha]
[Thì ra là nguyên nhân này sao! Hình như đạo diễn Triệu có độc đúng không]
Cái gì, cái gì, cái gì, cái gì?
Nguyên nhân là gì?
Cô đừng chỉ hừ hừ ở trong lòng, mau nói cho chúng tôi nghe một chút nào!
Các khách mời ở hiện trường đều vểnh tai lên nhịn không được mà đến gần Lâm Trà.
Giữa Triệu Tân Nam và một con ch.ó thì có câu chuyện yêu hận tình thù gì đây?
Mau nói ra nhanh đi, đừng có ăn dưa một mình!
Lâm Trà cười rất lâu rồi mới bình tĩnh trở lại, tiếng lòng bên trong tiếp tục vang lên.
[Nguyên nhân con ch.ó Đại Hoàng kia đuổi theo đạo diễn Triệu rồi cắn... Vậy mà lại là vì khoảng thời gian đó Hứa Kỳ Yên không đồng ý quay lại, đạo diễn Triệu rất buồn bã và khổ sở nên khi trở về tiểu khu vừa nhìn thấy con ch.ó Đại Hoàng mà bảo vệ nuôi lại thấy nó giống con Teddy của một người nào đó trong tiểu khu hay rải "cẩu lương" cho ông ta xem]