[Về độ nhanh nhẹn và khả năng phản ứng mà nói thì tuổi vàng của nam giới có thể là 18-24 tuổi, nhưng về sức mạnh thì không nhất định như vậy. Tuổi của mấy đại lực sĩ đỉnh cấp thế giới đều là 35 tuổi]
[Rõ ràng mình không thắng được chứ liên quan gì đến tuổi tác. Thật sự là thua không chấp nhận được!]
Người xung quanh cười mà không nói.
Nếu như thua thì cơ bụng là giả rồi?
Trong giới giải trí rất nhiều người phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng chủ yếu là chỉnh cho đẹp, còn cơ bụng thì có thể tập luyện được. Tôn Thiên Thiên ở trong giới lâu như vậy, thật sự là chưa từng nghe thấy chuyện chỉnh hình cơ bụng này.
Diễn viên hay Idol đều nhận được thù lao đóng phim cao ngất ngưởng, vô số fan yêu thích, nhưng lười biếng không thèm tập luyện giữ dáng?
Ở đâu?
Ở đâu ra chuyện tốt như vậy?
Tôn Thiên Thiên liếc thấy Hà Tinh Tinh vẫn đứng sau Vu Kiêu nhút nhát không dám nói gì. Đuôi mắt cô hiện lên một chút giảo hoạt.
Chuyện này còn chưa xong.
Đúng lúc này, Lâm Trà đột nhiên tiến đến bên tai Tôn Thiên Thiên thì thầm hai câu.
Ánh mắt Tôn Thiên Thiên sáng lên, hướng về phía Vu Kiêu nói to: "Vu lão sư, cứ kết thúc vậy sao?”
Vu Kiêu cảnh giác, trong mắt hiện lên một chút oán giận.
Nhưng rất nhanh anh ta trả lời như thường, cười một cách ấm áp với Tôn Thiên Thiên: "Tôn phó tổng, ngài còn muốn trừng phạt tôi như thế nào?"
Tôn Thiên Thiên mỉm cười nói: "Hình phạt rất nhỏ mà thôi- chẳng qua để dạ tiệc thú vị một chút, tôi sẽ không làm gì quá đáng đâu!" Nói xong, cô vỗ võ tay, hai nhân viên phục vụ nhanh chóng mang một ván giảm áp và một cái dây thừng tới trước mặt Tôn Thiên Thiên.
Tôn Thiên Thiên: "Vu lão sư, hình phạt rất đơn giản: đứng trên ván giảm áp nhảy mười cái là được. Hình phạt này không quá đáng tí nào!"
Quả thật không phải là hình phạt nghiêm trọng gì. Trong giới có rất nhiều chương trình giải trí đều có loại hình phạt này, trông khá thú vị nhưng cũng không nghiêm trọng lắm.
Không ít khách khứa xung quanh cũng xem qua hoạt động này trong chương trình giải trí, cho nên cũng không cảm thấy hình phạt của Tôn Thiên Thiên quá đáng chút nào.
Chỉ có Vu Kiêu cảm thấy có vấn đề, sắc mặt thoáng chốc trắng bệch: "Tôi, tôi chưa từng chơi trò này, tôi sẽ không...
Sắc mặt Vu Kiêu càng thêm trắng bệch: "Tôn phó tổng... Tôn phó tổng... Cô đang làm khó tôi sao..."
"Không ngờ!"
Tôn Thiên Thiên thở dài: "Con rể của Hà đổng lại không chơi nổi trò này!
Lúc nói lời này, ánh mắt Tôn Thiên Thiên chuyển sang Hà đổng vẫn im lặng không nói sau lưng Vu Kiêu.
Từ lúc Lâm Trà thì thầm với cô đến bây giờ, Tôn Thiên Thiên vẫn chú ý đến Hà đổng.
Tuy Hà đổng không nói gì, nhưng sắc mặt lạnh lùng.
Ông ta cũng sĩ diện, nên khi thấy con rể của mình bị mất mặt với người ngoài như vậy cũng đen cả mặt.
Giờ này khắc này, ông ta nhìn về phía Vu Kiêu với ánh mắt lạnh như băng: "Nếu thua thì phải chịu trừng phạt. Chuyện đơn giản như nhảy dây trên ván giảm áp mà cậu cũng không làm được sao?"
Giọng điệu không giận tự uy khiến Vu Kiêu nuốt nước miếng thật sâu. Mặc dù trong lòng vô cùng không tình nguyện, nhưng anh ta vẫn đi tới trước tấm ván giảm áp.
Vu Kiêu khó chịu hơn, nhưng cho dù anh ta dám phản bác Hà Tinh Tinh, phản bác Tôn Thiên Thiên, cũng không dám phản bác phản bác Hà đổng. Anh ta chỉ có thể cởi giày một cách miễn cưỡng, giẫm lên tấm giảm áp.
Ngay khoảnh khắc Vu Kiêu cởi giày ra, chiều cao của anh ta lập tức sụp xuống!
Mọi người sửng sốt hai giây. Nhìn Vu Kiêu đột nhiên thấp đi, rồi lại nhìn đôi giày da bị cởi kia.
"Cái này... Đột nhiên Vu Kiêu thấp đi phải đến năm sáu cm nhỉ?"
"Tôi cảm thấy anh ta cũng không cao hơn tôi mấy, trong khi tôi mới một mét sáu lăm!"
"Mọi người nhanh nhìn chiếc giày mà Vu Kiêu cởi ra kìa! Bên trong nhét rất nhiều đệm tăng chiều cao luôn!"
"Ha ha ha ha, thảo nào vừa rồi không chịu nhảy trên ván giảm áp, hoá ra là nguyên nhân này!"
"Aiz aiz aiz, hoá ra Vu Kiêu cao bao nhiêu đây thôi á? Rốt cuộc là lót bao nhiêu miếng đệm vậy! Khác biệt quá lớn!"
Trong lòng Lâm Trà tính toán rất nhanh...
[Trong giày có 3 miếng đệm tăng chiều cao, 1 miếng 2cm, gót giày cũng 5 cm. Wow, như vậy xem ra anh ta tăng thêm 11cm]