Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 499



Việt Thức Lâm tiếp tục tận hết sức lực đề cử Khổng Nhất Nam, Lâm Trà đối với việc này không hề có hứng thú, lúc chán đến chết, lại mở hệ thống ăn dưa ra.

[Oa oa oa oa]

[Quả nhiên nơi nào có nhiều người, nơi đó chắc chắn có giang hồ. Các đại biểu công ty quản lý mới nghỉ ngơi có một giờ, ký túc xá bên cạnh đã có thực tập sinh ẩu đả nhau]

[Đáng tiếc nhà hàng cách ký túc xá tận một đoạn đường đi, không thể đến hiện trường xem náo nhiệt, thật đáng tiếc!]

Hả?

Ký túc xá có náo nhiệt?

Chỉ vài câu nói đã khiến cho Lục Yên Yên và Tôn Thiên Thiên chú ý.

Lỗ tai hai người dựng thẳng lên, thân thể xích lại gần Lâm Trà, chuyên tâm nghe dưa của Lâm Trà, về phần Việt Thức Lâm và Khổng Nhất Nam đang nói cái gì, đã không còn ai chú ý tới.

[Nguyên nhân hai người đánh nhau... lại là vì cướp đoạt một cô gái?!J

Ánh mắt Lâm Trà sáng ngời, lòng hiếu kỳ bị gợi lên.

[Đây là kiểu trường hợp yêu hận tình thù gì vậy? Hai nam đoạt một nữ sao? Đánh nhau luôn! Oa oa oa! Thật kích thích, muốn xem nhiều hơn]

Lục Yên Yên và Tôn Thiên Thiên cũng dùng sức gật đầu.

Muốn xem

Trường hợp như này là thú vị nhất! Hehe-

Nhưng mà... Đây không phải trại huấn luyện nhóm nhạc nam sao, họ đều là nam mà?

Như vậy, phụ nữ ở đâu ra?

Tiếng lòng của Lâm Trà nhanh chóng đưa ra lời giải thích cho việc này-

[Cô gái bị tranh đoạt là một chị gái quản gia của tổ chương trình... Là người chăm lo cho việc ăn uống sinh hoạt hằng ngày của các thực tập sinh trong trại huấn luyện, nhân tiện còn là người đánh thức bọn họ dậy mỗi ngày!]

[Nhìn qua... Hệ thống nói cô ấy siêu cấp đẹp, da trắng mặt xinh chân dài, vẻ ngoài có thể sánh được với minh tinh]

[Mà hai chàng trai đang đánh nhau, một người là Từ Cẩn Ngôn, một người là... lại là Diêu Mộc Dương?! Đậu má đậu má! Tuyển thủ hạt giống vị trí C Diêu Mộc Dương! Cậu ta cũng tham gia vào loại chuyện này-!]

Tôn Thiên Thiên nhớ rõ Diêu Mộc Dương.

Tuổi cậu bé đó không lớn lắm, năm nay 16 tuổi, dậy thì rất tốt, tuổi này đã cao tới 185 cm, chân dài, bụng sáu múi, bộ dáng anh tuấn đẹp trai.

Quan trọng hơn là năng lực hát nhảy của cậu ta rất tốt, đứng trên sân khấu giống như bước từ truyện tranh ra.

Vừa rồi còn chưa đến lượt Diêu Mộc Dương biểu diễn mà cậu ta đã nhận được lời đề nghị từ bảy, tám công ty quản lý, giống như bánh trái thơm ngon trong trại huấn luyện vậy, Tôn Thiên Thiên cũng có ý định ký hợp đồng với Diêu Mộc Dương. Cô cảm thấy một đứa nhỏ như vậy sẽ không có dưa, có thể yên tâm ký hợp đồng.

Kết quả là bây giờ cậu ta vì một đứa con gái mà đánh nhau với một thực tập sinh khác?

Cậu ta chỉ là vị thành niên thôi mà! Chỉ mới 16 tuổi thôi!!!

Trẻ con bây giờ đều phát triển sớm như vậy sao?

Tôn Thiên Thiên theo bản năng gãi gãi tóc, lộ ra vẻ nghi hoặc.

Về phần Từ Cẩn Ngôn, Tôn Thiên Thiên cũng có ấn tượng, thực tập sinh đứng ngoài top 10, gần như không có khả năng ra mắt, nhận được rất ít lời đề nghị.

[Oa oa oa]

[Diêu Mộc Dương đánh nhau với Từ Cẩn Ngôn từ giường ký túc xá tới ban công ký túc xá, lại từ ban công ký túc xá đánh về trong ký túc xá! Hai người càng đánh càng hăng!]

[Tình yêu mà Diêu Mộc Dương dành cho chị gái quản gia là tình yêu đích thực đúng không? Từng đ.ấ.m đánh vào thịt luôn! Đấm một quyền này xong sợ là sẽ làm gãy răng của Từ Cẩn Ngôn luôn! [Từ Cẩn Ngôn cũng không cam lòng yếu thế! Đấm lại]

[Ôi trời! Ôi trời!]

[Một quyền này dùng sức lớn ghê, cửa ký túc xá bị Diêu Mộc Dương đ.ấ.m bay luôn rồi]

[Diêu Mộc Dương ngã xuống đất!]

[Diêu Mộc Dương K. O!]

[Quả nhiên người trẻ tuổi vẫn đánh không lại người lớn tuổi, năng lực đánh người của Diêu Mộc Dương cần luyện tập thêm]

*

Diêu Mộc Dương cũng cảm thấy như vậy.

Về sau có cơ hội nhất định phải đến võ đường luyện tập, như vậy thì lần sau người bị đè trên mặt đất ăn đánh chính là Từ Cẩn Ngôn, mà không phải cậu.

Lúc này, Diêu Mộc Dương ngã trên mặt đất, trong miệng tràn đầy mùi rỉ sắt.

Ngẩng đầu lên, trước mặt là một người quay phim đang phát sóng trực tiếp hoàn cảnh ở trại huấn luyện, khiêng một cái máy quay phim, kinh ngạc nhìn cậu.

Người quay phim: "..."

Diêu Mộc Dương: "..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.