Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 526



Thỉnh thoảng trên mạng lại xuất hiện một vài tin nhắn bình luận về hành vi của gia đình Husky. Nhưng các khách quý ở hiện trường rất yên tĩnh, lời nói của người nhà khiến người ta thổn thức một trận, tất cả mọi người thở dài.

Nhưng chú chó đã xảy ra chuyện, người nhà nhất định đau buồn hơn ai hết, bọn họ cũng không tiện xen vào.

Cuộc phẫu thuật kéo dài khoảng một giờ.

Trong nháy mắt đèn phẫu thuật tối xuống, tất cả mọi người đứng lên, ngay cả cư dân mạng buồn ngủ trong phòng phát sóng trực tiếp cũng lấy lại tinh thần.

Phẫu thuật kết thúc rồi!

Thấy bác sĩ Khang và bác sĩ Trần từ trong phòng phẫu thuật đi ra, mọi người cũng không dám thở, thậm chí Lâm Trà đã quên lật xem hệ thống ăn dưa, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm hai người.

[Phẫu thuật thành công không?]

[Hay là thất bại?]

[Bầu không khí này có vẻ không ổn lắm!]

Bác sĩ Khang và bác sĩ Trần đi ra khỏi phòng phẫu thuật, hai người nhìn nhau, lại nhìn khách quý và người nhà ở cửa, thở dài.

"Chú chó bị gãy hai cái xương sườn, xuất huyết gan nghiêm trọng. Chúng tôi truyền m.á.u cho nó, cũng cố gắng cứu chữa. Nhưng xin lỗi, trình độ của chúng tôi có hạn... Không thể thông qua thi thử của bác sĩ Trương và viện trưởng..."

Người nhà cảm thấy đầu oanh một tiếng, như cái gì đó nổ tung, hết thảy mọi thứ bên tai đều trở nên mơ hồ.

Phẫu thuật thất bại?

Vậy cục cưng của anh ta thì sao?I

Nhưng giọng nói của bác sĩ Khang và bác sĩ Trần rõ ràng uể oải, nhưng không buồn bã. Một giây sau, bác sĩ Trần nói: "Trình độ của chúng tôi còn chưa đủ để xử lý ca phẫu thuật cấp bậc này. Nhưng cũng may, có bác sĩ Trương! Anh ấy vào phẫu thuật giữa chừng và cứu chú chó thành công!"

Mọi người sửng sốt.

Bác sĩ Trương?

Bác sĩ Trương về rồi à?

Nhất là khách mời, càng bối rối hơn.

Trương Viễn là một tên giả mạo, đã chạy trốn từ lâu, làm sao có thể quay lại?

Huống hồ, cho dù anh ta quay lại cũng không có khả năng hoàn thành phẫu thuật này!

[Quả nhiên cuối cùng vẫn phải dựa vào bác sĩ Trương!

[Bác sĩ Trương giỏi vãi! Thích loại kỹ thuật này!]

[Vậy là ca phẫu thuật thành công rồi à? Chúc mừng]

[Diêm Vương: Nhìn thấy một cái đầu chó ở cửa nhà chợt lóe một cái... Thật quái lạ... ]

[Sau này người nhà vẫn nên chú ý một chút, nhớ buộc dây chó nha]...

Lúc này, một thanh niên hơn ba mươi tuổi từ phòng phẫu thuật đi tới, anh ta đội mũ phẫu thuật và khẩu trang hoa lý hồ tiêu, không nhìn thấy mặt.

Sau khi đi ra khỏi phòng phẫu thuật, anh ta tháo mũ phẫu thuật và khẩu trang xuống, lộ ra một khuôn mặt xa lạ, nhưng lại trẻ trung đẹp trai.

Mọi người:??2

[Anh là ai!]

[Đây không phải bác sĩ Trương, mặc dù thân hình hơi giống bác sĩ Trương]

[Cậu ta trông trẻ hơn bác sĩ Trương một chút! Là bác sĩ thực tập của bệnh viện à?]

[Vậy là bác sĩ này vừa hoàn thành ca phẫu thuật? Điều đó thật tuyệt vời!]

"Bác sĩ Phùng!"

Đột nhiên Lục Yên Yên lên tiếng, mỉm cười đi tới cạnh bác sĩ Phùng: "May mắn anh chạy tới đúng lúc, tôi rất lo lắng anh không tới kịp đấy!" Mọi người:???

Rốt cuộc là sao?

Người xung quanh ngơ ngác nhìn Lục Yên Yên, ngay cả khách quý cũng lộ vẻ khó hiểu.

Lục Yên Yên cũng không giấu giếm:

"Sau khi nhìn thấy Husky xảy ra chuyện, tôi liền liên lạc với đạo diễn Du bảo anh ấy tìm bác sĩ thú y gân nhất đến hỗ trợ phẫu thuật."

"Tuy nhiên, do quanh đây đang sửa đường nên sẽ có một đoạn bị kẹt xe, cho nên những bác sĩ thú y xung quanh đều không tới kíp.

Cũng may, tôi lấy trực thăng của Lục thị đi đón bác sĩ Phùng ở gần nhất để anh ấy có thể kịp thời chạy tới làm phẫu thuật!"

[Trực thăng? Tôi không nghe lầm chứ?!]

[Trách không được ở giữa nghe được có một thanh âm rất ồn ào, tôi còn tưởng rằng gần đó đang sửa chữa, hóa ra trực thăng của đại tiểu thư đã tới! ]

[Quả nhiên, ở chỗ người khác là kẹt xe thì các bác sĩ thú y không kịp đến hiện trường, nhưng ở đây đại tiểu thư lại có siêu năng lực]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.