Cha mẹ là người đưa ra ý kiến nên cũng đồng ý, chỉ là họ tới rất nhiều cửa hàng thú cưng nhưng cậu bé vẫn không gặp được mèo mình thích, ai ngờ khi họ ngẫu nhiên xem chương trình lại khiến cậu bé nhìn trúng con mèo nhỏ được cứu ra từ trong căn nhà đổ nát kia.
"Bọn chúng sẽ gặp được gia đình tuyệt vời hơn!" Cậu bé nghiêm túc nói: "Nhưng mèo ta cũng đáng được yêu thích, con muốn cho bọn chúng một mái nhà..."
Người nhận nuôi thứ sáu là ai thì đạo diễn Du không tiết lộ họ tên mà cố ý thừa nước đục thả câu.
Cô ấy ở biệt thự Lâm Ngữ thuộc khu biệt thự Lâm Giang Hải Thị, đây là một khu cao cấp, biệt thự ở đây động một chút là hơn trăm triệu và cũng là khu nhà giàu nổi tiếng của thành phố này.
Khi các khách mời đến biệt thự Lâm Ngữ, Lục Yên Yên hơi kinh ngạc.
"Làm sao vậy?" Chu Trạch Hủ hỏi Lục Yên Yên.
"Không có gì."
Lục Yên Yên nói: "Tôi cũng có một biệt thự ở đây nên có cảm giác sẽ gặp được người quen."
Cửa biệt thự mở ra, Phương Nguyệt Dao vẻ mặt tươi cười đứng ở cửa nói: "Trà Trà! Chúng ta lại gặp mặt rồi..."
Phương Nguyệt Dao - người nhận nuôi đứa con cuối cùng của Quang Tông.
Các khách mời đều rất kinh ngạc lúc nhìn thấy Phương Nguyệt Dao, đạo diễn Du cố ý thừa nước đục thả câu không giới thiệu người nhận nuôi lần này không ngờ lại là Phương Nguyệt Dao.
Phương Nguyệt Dao dẫn các khách mời vào cửa, vừa đi vừa giải thích: "Là một cư dân mạng khác muốn nhận nuôi nhưng trong nhà anh ta xảy ra chuyện nên chỉ có thể từ bỏ cơ hội nhận nuôi.
Cũng do lần trước trước sau khi quay chương trình về nhà tôi đã nghe được tin tức này, tôi vừa cứng vừa mềm mới từ trong tay đạo diễn Du bắt được con mèo nhỏ này!"
"Làm sao cô có thời gian chăm sóc mèo chứ!"
Lâm Trà hỏi: "Hơn nữa tôi nhớ cô không phải người thành phố Hải thị."
Lúc trước hai người ở đoàn làm phim hợp tác quay "Họa Cốt", Lâm Trà và Phương Nguyệt Dao cũng nói chuyện đôi ba câu nên biết rất nhiều chuyện của đối phương.
Phương Nguyệt Dao là người Hàng Thành, công ty ở Bắc Kinh cho nên địa điểm thường trú cũng là Bắc Kinh vì thế mà phần lớn thời gian của cô ấy đều chạy giữa hai địa điểm này.
Sau khi quay xong "Họa Cốt", Phương Nguyệt Dao lập tức muốn vào một đoàn làm phim trinh sát hình sự thế nên có lẽ người này phải bề bộn nhiều việc, không có thời gian chăm sóc mèo con, không có khả năng nằm trong danh sách người nhận nuôi của đạo diễn Du.
"Không phải tôi nhận nuôi, là tôi giúp chị tôi nhận nuôi!"
Phương Nguyệt Dao chớp chớp mắt: "Nơi này cũng là phòng của chị gái và anh rể của tôi, tôi nghĩ mọi người sẽ tới thăm nhà của người nhận nuôi nên mới lấy địa chỉ của bọn họ cho mọi người tới thăm!"
Đoàn người đi vào phòng khách.
Trên sô pha phòng khách là một người phụ nữ hơn họ khoảng mười tuổi, dáng dấp có bảy phần tương tự với Phương Nguyệt Dao.
Người phụ nữ này mặc váy liền áo đơn giản tùy nhìn không ra nhãn hiệu bộ đồ nhưng vẻ mặt cô ấy thong dong, tư thái ưu nhã hào phóng.
Nhìn thấy các khách mời đi vào, cô ấy buông sách vở trong tay xuống rồi bình tĩnh đứng dậy.
"Dao Dao." Phương Nguyệt Hinh nhẹ giọng gọi.
"Chị, những người này đều là bạn của em."
Phương Nguyệt Dao đi lên phía trước, trong n.g.ự.c còn ôm mèo con thuộc về Phương Nguyệt Hinh: "Bọn họ đưa mèo con tới, không phải chị thích mèo con nhất sao? Nhìn xem, thật đáng yêu!" Phương Nguyệt Hinh mang theo chút sầu, khuôn mặt sau khi nhìn thấy mèo nhỏ mới theo bản năng thoải mái hơn chút, đôi mắt cô ấy chuyển động lộ ra vài phần vui mừng.
Chợt cô ấy lại cau mày.
"Dao Dao, ai cho em nhận nuôi mèo thế, em đã quên chồng chị không thích mèo rồi sao."
"Chị, đây cũng là nhà của chị và anh rể, chị quản nhiều làm gì!"
Phương Nguyệt Dao bĩu môi: "Chị thích là được rồi! Trước kia ba mẹ đi làm quá bận rộn nên không cho chúng ta nuôi, chị còn nói đợi công việc ổn định phải nuôi một con mà!
Mèo con kêu meo meo hai tiếng rồi nâng cái đầu tròn trịa lên từ trong n.g.ự.c Phương Nguyệt Dao, nó trông mong nhìn Phương Nguyệt Hinh.
Bộ dáng nhu thuận đáng thương kia khiến trái tim Phương Nguyệt Hinh lập tức tan biến.
Hiển nhiên mèo con đã dựa vào sự đáng yêu của mình, thành công làm sụp đổ tuyến phòng thủ của đối phương!