[Chắc hẳn là không đâu! Làm gì có ai tình nguyện nuôi con của người khác chứ?]
Văn lão gia:???
Có thai?
Ai có thai??
Mục Hi???
Làm sao có thể!!
Mục Hi chính là con gái của Mục gia, từ nhỏ đã được giáo dục vô cùng tốt! Làm sao có thể làm ra loại chuyện này!
Tiếng lòng của Lâm Trà lại vang lên như một lời giải thích -
[Nếu như không phải vì mang thai, mà ba đứa bé lại không thể cưới Mục Hi thì làm sao cô ta lại tìm tới Văn Hiên Minh chứ?]
[Trước kia cô ta không thích Văn Hiên Minh, hiện tại cũng không, cô ta chỉ là muốn tìm một người ba danh chính ngôn thuận cho con mình mà thôi-]
[Thật tội nghiệp cho Văn lão gia, ông ta cứ nghĩ rằng mình một lòng tác hợp cho Mục Hi và Văn Hiên Minh là một lựa chọn đúng đắn, ai ngờ hành động của ông ta lại giúp người khác cắm sừng con trai mình-!
Không thể nào!
Mục Hi rõ ràng là một đứa trẻ ngoan, từ sau khi Hồng Quang xảy ra chuyện, mỗi ngày con bé đều ở bên cạnh mình, nào có tình nhân gì, làm sao có thể mang thai
Liễu Minh Khiêm có thể nhìn ra Văn lão gia không tin, vì vậy đề nghị Mục Hi: "Bị trẹo chân, hẳn là phải uống thuốc tan m.á.u bầm, chẳng hạn như trầm hương?"
Trước kia Liễu Minh Khiêm từng là đạo diễn của một bộ phim về y tế, ông biết thuốc tan m.á.u bầm sẽ gây sảy thai.
Bác sĩ gia đình cũng nói: "Trầm hương quả thực có thể kích hoạt tuần hoàn máu, loại bỏ m.á.u bầm, trị vết bầm tím rất hiệu quả. Nếu cô Mục muốn sử dụng thuốc đông y, tôi có thể kê đơn. Hơn nữa, trầm hương còn có thể điều trị đau bụng kinh, có rất nhiều lợi ích đối với phụ nữ.”
Mục Hi căn bản không hiểu gì về y dược, gật đầu cảm ơn bác sĩ: "Vậy làm phiền bác sĩ Lý rồi."
"Không phiền, đây là việc tôi nên làm."
"Khoan đã, bác sĩ Lý."
Liễu Minh Khiêm lại nói: "Trầm hương có kiêng kị hay tác dụng phụ gì không? Phiên bác Sĩ nói rõ, nếu không lỡ như ăn vào xảy ra chuyện gì thì lại không hay."
"Không có kiêng kỵ gì, chỉ là phụ nữ có thai không được ăn thôi."
Bác sĩ Lý đi kê đơn thuốc, cũng không chú ý tới sắc mặt Mục Hi đột nhiên thay đổi sau khi nghe xong lời này.
Mục Hi vội vàng nói: "Tôi, tôi cảm thấy hay là kê thuốc tây đi, thuốc tây hiệu quả sẽ nhanh hơn một chút!"
Bác sĩ Lý cũng không nghỉ ngờ gì, chỉ đáp "được" một tiếng rồi rời đi.
Mục Hi thở phào nhẹ nhõm, theo bản năng đưa tay che bụng mình lại.
Các khách mời và Văn lão gia đều thấy rõ hành động này của cô ta.
Lồng n.g.ự.c Văn lão gia phập phồng, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Sau khi chứng kiến một màn vừa rồi thì bây giờ ông ta đã thực sự tin lời của Lâm Trà.
Mục Hi thật sự đang mang thai! Hơn nữa cô ta rõ ràng biết mình đang mang thai!
Chẳng trách gần đây cô ta đột nhiên trở nên quan tâm Văn Hiên Minh như vậy!
Cô ta thật sự muốn lấy con trai của ông ta ra làm lá chắn!
Nhìn khuôn mặt lúc xanh lúc trắng của Văn lão gia, các khách mời vô cùng hả hê.
Nhất là Phương Nguyệt Dao, cô chỉ hận không thể lập tức đi mua pháo về đốt ăn mừng.
Lâm Trà quả nhiên chính là phúc tinh của cô!
Mỗi lần gặp Lâm Trà đều có chuyện tốt! Bây giờ Văn lão gia đã biết chân tướng, Mục Hi nên từ bỏ ý định lấy Văn Hiên Minh ra làm lá chắn sớm đi!
Nghĩ tới đứa bé trong bụng Mục Hi, mọi người đều rất tò mò, rốt cuộc là của ai?
Mục gia cũng được coi là một trong số những gia tộc giàu có bậc nhất trong giới hào môn, rốt cuộc Mục Hi mang thai con của ai mà đối phương lại không muốn cưới cô ta?
Chẳng lẽ Mục Hi l.à.m t.ì.n.h nhân của ai đó, đối phương đã kết hôn, cho nên không cưới được?
Phương Nguyệt Hinh chỉ mới gặp mặt Mục Hi vài lần, trong ấn tượng của cô, ngoài trừ Văn gia thì không thấy cô ta thân thiết với ai khác.
Nhưng...
Phương Nguyệt Hinh và các khách mời không biết, không có nghĩa là Lâm Trà không biết!
Lâm Trà cũng tò mò.
[Rốt cuộc người đàn ông không muốn cưới Mục Hi là ai nhỉ?]
[Bà nội của Văn Hiên Minh là người Nga, cho nên trong người Văn Hiên Minh có chảy 1/4 dòng m.á.u của Nga, Mục Hi tìm Văn Hiên Minh làm lá chắn, không sợ sau này sinh con ra sẽ không giống sao?]
[Trừ phi... ]
[Chết tiệt! Quả nhiên là như vậy! Đứa bé trong bụng Mục Hi chính là của Văn đại thiếu gia]
[Vậy thì vấn đề đã được giải quyết rồi! Dù sao cũng là cháu trai mà, sao có thể không giống cho được]