Phóng viên kinh hãi, vội vàng truy hỏi: "Vậy Lâm Sở Nhu thì sao?"
Chương Thiếu Đằng nói dối như hạ bút thành văn: "Đương nhiên cũng không phải rồi, cứ nghe thông báo chính thức của chúng tôi đi, các người đừng nghe tin vỉa hè nữa!"
[Thú vị thật, vậy ra đạo diễn Chương vốn dĩ không định để Lâm Sở Nhu làm nữ chính sao?]
[Tôi còn nghĩ Lâm Sở Nhu chỉ là một diễn viên trên mạng sao có thể đột nhiên phi thăng thành diễn viên điện ảnh, quả nhiên là chiêu trò quảng cáo]
[Trên lầu đừng nói lung tung được không, Chương Thiếu Đằng rõ ràng là thấy Bùi Hồng Vân xảy ra chuyện nên mới lật lọng!]
[Cười c.h.ế.t tôi rồi, chính miệng đạo diễn nói không nên tin những tin lá cải, nhất định là diễn viên tự biên tự diễn, đến lúc đó cứ chờ xem thông báo chính thức thôi, tôi ngồi đây chờ fan Lâm Sở Nhu mất mặt]
[Có thể đã thật sự chọn Lâm Sở Nhu, nhưng đạo diễn Chương thấy Bùi Hồng Vân sập phòng, vì phủi sạch quan hệ mới trực tiếp đá văng Lâm Sở Nhu, Bùi Hồng Vân còn có thể đổi đổi huống hồ là diễn viên trên mạng Lâm Sở Nhu. ]
[Ha ha ha, Lâm Sở Nhu đây là trộm gà không được còn mất nắm gạo sao? Thật đáng đời ha ha ha ha]...
Trong biệt thự, Lâm Sở Nhu đọc tin tức của Chương Thiếu Đằng, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Mười phút trước, khi cô ta và Bùi Hồng Vân tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên truyền thông, cô ta đã nhận được điện thoại của Chương Thiếu Đằng, đối phương đã tỏ vẻ muốn chấm dứt hợp tác.
Lâm Sở Nhu không cách nào hiểu được nói: "Đạo diễn Chương, Bùi Hồng Vân gặp chuyện không may nên mới phải thay anh ta, tôi không có ý kiến, nhưng tại sao thay tôi chứ!"
" Trong điện thoại, Chương Thiếu Đằng cười lạnh một tiếng: "Lâm tiểu thư, tại sao hôm nay Triệu Viện Viện và Trần Di giẫm lên tà váy của Phương Nguyệt Dao, cô cho rằng tôi không biết sao?"
Lâm Sở Nhu trực tiếp kinh hãi.
Sao Chương Thiếu Đằng lại biết được chứ!
Hơn nữa cũng không phải cô ta bày mưu đặt kế, đó rõ ràng là do Triệu Viện Viện và Trần Di muốn lấy lòng cô ta mà thôi! Sao lại đổ hết tội lên người cô ta chứ!
Lâm Sở Nhu còn muốn cãi lại nhưng Chương Thiếu Đằng đã cúp điện thoại, rồi lập tức nhận phỏng vấn của phóng viên truyền thông, nói cho mọi người biết tuy rằng ông ta đang chuẩn bị một bộ phim điện ảnh, nhưng không có quyết định ai là diễn viên.
Chương Thiếu Đằng cười tủm tỉm nói: "Tôi mời Lâm Trà làm diễn viên cho bộ phim của tôi, đây là diễn viên duy nhất tôi quyết định trước mắt. Mặc dù là diễn viên khách mời, nhưng là một nhân vật rất có trọng lượng, mọi người có thể đón chờ"
[Wow. ]
[Oh, wow! Trà Trà nhận được một dự án điện ảnh khác. ]
[Lâm Trà có thể diễn xuất! Thật đáng mong chờ]
[Cảm ơn đạo diễn Chương đã chọn Trà Trà của chúng tôi! Lần hợp tác của hai người nhất định có thể vang dội nhiều hơn nữa]
[Mong chờ phần 2 của Trà Trà quá đi...]
Lâm Sở Nhu xem cuộc phỏng vấn của Chương Thiếu Đằng trên mạng, còn có màn đạn không ngừng hiện lên trên màn hình, cô ta tức giận đến sắc mặt trắng bệch, móng tay cũng cắm sâu vào da thịt.
"Lâm Trà... Tại sao lại là Lâm Trà"
Cô ta đập mạnh xuống bàn trà, chén trà bị hất đổ theo tiếng vỡ vụn, mảnh vỡ nhỏ cắt đứt ngón tay trắng nõn của cô ta khiến m.á.u tươi hòa lẫn với nước trà không ngừng chảy xuống.
Nhưng Lâm Sở Nhu lại hồn nhiên không nhận ra, trong mắt chỉ còn lại sự lo lắng.
Tinh Quang kết thúc, Lâm Trà theo các nhóm các minh tinh rời đi. Đã hơn mười giờ tối, bên ngoài hội trường đã đứng đầy phóng viên và fan hâm mộ, vì vậy chật như nêm cối.
Xe của Lâm Trà bị chặn ở bên ngoài, không có cách nào vào được.
Xe của Giang Minh Khải và Chu Trạch Hủ đã đến, Giang Minh Khải đề nghị đưa cô về, dù sao hai người cũng ở cùng một tiểu khu như vậy cũng rất tiện đường. Nhưng trên cổ Lâm Trà chính là sợi dây chuyền trị giá gần ngàn vạn, quản lý của Lam Huyết cũng đã tới còn đang ngồi ngay trên xe cô, Lâm Trà cần trả sợi dây chuyền mới có thể về nhà.
Sợi dây chuyền nặng trĩu treo trên cổ Lâm Trà khiến cô không dám động đậy.
Đợi một hồi lâu, đám người trong hội trường dần dần giải tán, xe của Thẩm Túy lại dừng ở trước mặt Lâm Trà.