Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 614



Lâm Trà cố ý nói: "Cậu đừng tưởng rằng tôi không biết, cậu nói "Trở về" lôi kéo tôi làm việc cho cậu, đây không phải trách nhiệm của tôi. "

Hệ thống: "..."

Xong rồi, sao cậu cảm giác người xuyên qua này trở nên thông minh thế nhỉ, không thể lừa được.

Lâm Trà lại nói: "Huống hồ, trong quyển tiểu thuyết này, nhân vật của tôi chỉ là nhân vật phản diện nhỏ xíu thôi, phản diện xuyên suốt là đại tiểu thư Lâm Sơ Nhu kia kìa, muốn tôi giúp đỡ thì có ích gì chứ?"

Hệ thống cẩn thận ngẫm lại, quả thật là như thế.

"Chỉ có thuyết phục được Lục Yên Yên, Lâm Sở Nhu mới có thể thành công hoàn toàn!" Quả cầu hệ thống mọc ra một cái nắm tay nhỏ, dùng sức nắm chặt.

"Bất quá," Lâm Trà nâng cằm, nghiêm túc suy nghĩ một lát, rồi nói: "Một nữ chính cần người ngoài giúp đỡ mới có thể thành công thật sự là nữ chính sao?"

Hệ thống sửng sốt, không nói được gì.

"Chẳng phải nữ chính là tự mình cố gắng, vượt qua được khó khăn à?Lâm Trà đã diễn rất nhiều vai nữ chính, nên đối với cô như thế mới gọi là nữ chính thật sự.

Hệ thống sắp xếp lại câu chữ, cố gắng khen nữ chính trong thế giới này: "Cô ấy thiếu chút nữa là thành công rồi!"

"Quá khứ của cô ấy thành công như thế không phải là dựa vào nguyên chủ tiền nhiệm giúp đỡ hay sao?”

Hệ thống: "... "

Hệ thống đang rất bối rối. Cậu thật sự không biết nên nói như thế nào. Một quả cầu như cậu sao có thể giải thích hết mấy cái này được, cấp trên giao nhiệm gì thì cậu làm thôi, bị Lâm Trà hỏi vặn lại như thế, hệ thống cảm thấy mơ hồ.

Lâm Trà nhìn quả cầu phát sáng kia đang bất ổn, thần sắc hoảng hốt, cảm thấy có chút thú vị. Cô đưa tay xoa quả cầu, cười híp mắt nói: "Tôi chỉ hỏi thế thôi! Đừng suy nghĩ sâu xa gì cho phức tạp. "

Về phần Lâm Sơ Nhu có thành công hay không, Lâm Trà cũng không để ý lắm. Theo cô, tất cả nhân vật chính trên thế giới này không thành công hoàn toàn, nên mới có thứ gọi là lệch cốt truyện hay ngoài ý muốn gì đó sao.

*

Ngày hôm sau, Lâm Trà đến thôn Tỉnh Xuyên.

Hôm ghi hình cuối cùng, có bắt đầu thì sẽ có kết thúc.

Vừa bước chân vào chỗ nghỉ ngơi, Lâm Trà đã cảm nhận được không khí rất kì quái.

Không như lúc trước, bây giờ Giang Minh Khải và Chu Trạch Hủ không hoan nghênh cô, Trần Tiện Tri và Liễu Minh Khiêm cũng không nhiệt tình mời cô uống trà cùng nhau, lúc mọi người thấy Lâm Trà đều lộ ra vẻ mặt phức tạp.

Lâm Trà là diễn viên chuyên nghiệp, cô có thể phát hiện ra rõ ràng nhất, nhưng dù vậy, cô vẫn như mọi ngày, khi nhìn thấy Giang Minh Khải đang xào rau sắp hết, cô đi lên muốn giúp đỡ.

"Anh Khải, để em giúp anh. "

Cô mặc tạp dề vào, nhận lấy muôi xào rau của Gianh Minh Khải.

Chưa đụng đến nồi niêu, Giang Minh Khải tỏ vẻ chán ghén né tránh cô, lạnh giọng: "Tự tôi làm được. "

Anh ta cố ý làm vậy, tạo ra khoảng cách lớn.

Lâm Trà nhướng mày.

Giang Minh Khải uống nhầm thuốc rồi hả?

Lâm Trà lại đi tìm Chu Trạch Hủ.

Thường thì lúc này, Chu Trạch Hủ đang hấp dầu, chuẩn bị nước trà để mọc tóc.

Thấy Lâm Trà đến gần thì anh ta tránh đi, trong mắt chứa sự ghét bỏ.

[Hì hì hì]

Quả cầu phát sáng bay ra, emoji dương dương tự đắc: "Đây là đạo cụ mà tôi vất vả lắm mới chế tạo ra, làm gia tăng hào quang nữ chính, để thế giới này và cốt truyện dung hòa vào nhau. "

"Hơn nữa, tôi làm như thế không phải là nhằm vào cô đâu, vì trong khoảng thời gian này... "

"Hạ Vân Tề thích Lâm Sở Nhu. " Lâm Trà tiếp lời.

Hệ thống tỏ vẻ kinh ngạc: "Sao cô biết!"

"Đừng làm khó tôi." Lâm Trà nói chậm rãi: "Cậu thật sự muốn dung hòa là tình cảm của Hạ Vân Tề, làm anh ta thích Lâm Sở Nhu đúng không? Tại vì đạo cụ này sẽ không dung hòa được tình cảm của một hai người. "

Hệ thống đồng ý vỗ tay: "Chỉ cần để hai người họ yêu nhau, cốt truyện sẽ trở về đúng quỹ đạo vốn có! Thế giới này sẽ không sụp đổ, mà cô có thể trở về thế giới của cô rồi. "

"Vậy nếu... " Lâm Trà híp mắt, đuôi mắt lộ tia giảo hoạt: "Dù làm như thế thì Lâm Sở Nhu vẫn không thành công đâu. "

Hệ thống: II!

"Cô không được nói bậy. " Hệ thống khẩn trương đến nỗi quả cầu run lên.

Chuông gió trong ngôi nhà nhỏ vang lên âm thanh.

Lâm Trà theo đó nhìn qua, thấy cửa tiểu viện mở ra, một nam một nữ kéo vali đi vào trong.

Khách mời kì 8: Hạ Vân Tề, Lâm Sở Nhu.

Lâm Trà lại híp mắt: "Là cậu dẫn hai người này đến đúng không?"

Hệ thống vui sướng: "Gần đây chương trình này đang hot, tôi muốn cho Lâm Sở Nhu nổi tiếng ngay lập tức, đương nhiên phải đến đây rồi. "

Lâm Trà cười như có như không: "Cậu chắc chưa?"

Cô không cho rằng làm như thế thì có tác dụng, mặc dù hệ thống đã dung hòa tình cảm của hai người này rồi, nhưng năng lực này không kéo dài lâu đâu.

"Đương nhiên rồi, chỉ là làm dung hòa tình cảm cả hai thì không đủ đâu, nó chỉ duy trì được 24 giờ thôi. " Hệ thông nói nghiêm túc: "Nhưng mà tôi đã cho Hạ Vân Tề và Lục Yên Yên biết được cốt truyện rồi, khi bọn họ biết mình là nhân vật trong truyện, lại cảm nhận được tình cảm có trước đó, bọ họ sẽ làm gì?

Lâm Trà nhíu mày.

Cho họ biết cốt truyện rồi sao?

Cô nhìn qua Hạ Vân Tề, anh ta đã biết thì chắc chắn ý thức được mình đã từng yêu Lâm Sở Nhu, thêm yếu tố tình cảm nữa nên lúc vào nơi này, anh ta che chở cô ấy từ đầu đến chân. Đôi mắt đó nhìn ai cũng lạnh lẽo, nhưng chỉ khi nhìn về Lâm Sở Nhu, lại mang theo †âm tình.

Còn Lục Yên Yên trong tiểu thuyết, cô ấy yêu Hạ Vân Tề đến điên cuồng, nhưng lại bại dưới Lâm Sở Nhu, lúc này mà thêm cả tình cảm trong cốt truyện thì...

Không nghi ngờ gì, Lục Yên Yên sẽ chán ghét Lâm Sở Nhu, yêu Hạ Vân Tề mù quáng...

Cô cảm thán: "Cậu thật ác độc!

"Hì hì hì, chẳng lẽ cô không khen tôi vì tôi đã ngăn cơn sóng dữ và cứu vót cốt truyện sao?

Hệ thống tự đắc: "Nữ phụ luôn làm điều ác, nam chính thì bảo vệ nữ chính, cứ duy trì trạng thái tình cảm như thế, chắc chắn cốt truyện sẽ về đúng quỹ đạo mà thôi. "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.