Xe đẩy nhỏ của tổ tiết mục đến trước cửa nhà một thôn dân nào đó. Đây là nhà của một hộ nghèo được hưởng bảo hiểm trợ cấp thu nhập thấp. Trong nhà chỉ có một ông lão góa vợ, không có con cái nên rất cần nhận sự giúp đỡ của thôn.
Lâm Sở Nhu đã để nhân viên của Thiên Dự đến hộ dân này để chào hỏi trước. Để khi họ đến thì ông ấy sẽ ca ngợi cô ta trước máy quay của truyền hình trực tiếp. Thông qua sự cảm ơn cũng như lời khen và ca ngợi của các thôn dân, sẽ làm nổi bật hình tượng người đẹp thiện tâm của cô ta.
Chú Chu cũng vô cùng phối hợp. Sau khi nhận được quà, ông ấy không cảm ơn tất cả khách quý mà chỉ tập trung cảm ơn Lâm Sở Nhu.
"Trước kia ở trên TV đã cảm thấy cháu xinh đẹp. Hiện tại xem người thật ở bên ngoài lại càng xinh đẹp hơn!"
Lấy tiền làm việc mà! Chú Chu rất hiểu việc này.
[Nhu Nhu chính là người đẹp lương thiện- các thôn dân đều khen cô ấy như vậy-]
[Nhu Nhu nhà chúng ta chính là ưu tú như thế đấy! Mong đợi Nhu Nhu đi đường hoal]
[Tôi cũng muốn học tập Nhu Nhu làm từ thiện nhiều hơn!]
[Nhu Nhu tốt như vậy, trách không được Hạ tổng thích Nhu Nhu! Ô ô ô ta cũng thích cô ấy]
Khách mời xung quanh cũng không ngừng khen Lâm Sở Nhu, khen đến mức Lâm Sở Nhu cũng ngượng ngùng.
"Cám ơn chú Chu đã thích những vai diễn của cháu trong phim truyền hình. Về sau cháu sẽ càng cố gắng hơn nữa."
Bầu không khí hòa hợp. Tình cảm mọi người cũng rất ấm áp.
Ngoại trừ... tiếng lòng chân thành tha thiết của Lâm Trà mà truyền hình trực tiếp không quay được, cũng không nghe được.
Lâm Trà như thường lệ đứng ở đám người cuối cùng nghiêm túc làm một người qua đường làm nền cho nữ chính. Nhưng tiếng lòng vô cùng sống động của cô đã nhanh chóng truyên đến đám người phía trước.
[Chú Chu có xem TV không?]
[Tôi nhớ chú Chu chưa bao giờ xem phim truyền hình nha!]
[Nhưng mà chú Chu thích động vật nên thường xem thế giới động vật. Chẳng lẽ chú ấy nhìn thấy Lâm Sở Nhu ở chương trình thế giới động vật?]
[Lâm Sở Nhu còn từng diễn qua thế giới động vật?]
[Nhưng đó không phải là một bộ phim tài liệu vê động vật sao?]
Các khách quý sửng sốt.
Chợt, trong lòng phát ra tiếng cười...
Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!
Cứu với! Lâm Sở Nhu và thế giới động vật! Thật là một sự kết hợp kỳ lại
Trong đầu bọn họ bỗng nhiên liên tưởng tượng hình ảnh Lâm Sở Nhu ở thế giới động vật. Các khách quý nhịn không được lại cười ngả nghiêng trong lòng.
Bọn họ đã thấy qua chuyện minh tinh tìm người để khen ngợi tâng bốc mình nhưng cũng chưa gặp ai như Lâm Sở Nhu.
Vẻ mặt Hạ Vân Tề cũng khẽ biến.
Tuy rằng anh ta đoán được đây là tiếng lòng của Lâm Trà. Nhưng khi nhìn về phía Lâm Sở Nhu, anh ta vẫn cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Mà mặt Lâm Sở Nhu trong nháy mắt đỏ lên.
Lâm Trà đang nói lung tung cái gì thết
Cô ta làm sao có thể xuất hiện trong một chương trình thế giới động vật chứ! Cô ta cũng không phải động vật, làm sao có thể tham gia những chương trình đó!
Lâm Sở Nhu tức giận muốn đến che miệng Lâm Trà.
Nhưng Lâm Trà lại trưng ra vẻ mặt "ngây thơ vô tội" nhìn Lâm Sở Nhu, trên mặt hoàn toàn là vẻ mặt tôi không hiểu cô muốn nói gì.
Không, không, không, Lâm Trà không biết cô ta có thể nghe được tiếng lòng của cô. Vì vậy cô ta không thể để bại lộ ral
Có thể nghe được tiếng lòng của Lâm Trà ít nhiều cũng có chỗ tốt. Ít nhất, cô ta có thể âm thầm hiểu rõ hướng đi của Lâm Trà!
Chương trình tiếp tục các hoạt động.
Chỉ là so với lúc bắt đầu không khí đã có chút thay đổi.
Ngay từ đầu bởi vì nhìn thấy Lâm Sở Nhu cùng Hạ Vân Tề thân thiết cùng một chỗ nên Lục Yên Yên hơi tức giận. Những cảm xúc tiêu cực trong lòng cô ấy như cỏ dại ngày xuân điên cuồng sinh trưởng. Nhưng sau khi nghe được tiếng lòng của Lâm Trà, không hiểu sao cô ấy lại không muốn chú ý Hạ Vân Tề cùng Lâm Sở Nhu nữa.
Cô ấy cầm một gói hạt dưa nhỏ tiến về phía Lâm Trà.
Cùng nhau ăn dưa thôi!
Vẻ mặt các khách quý tham gia chương trình cũng bắt đầu buông lỏng. Tuy rằng bọn họ rất chán ghét Lâm Trà- - nhưng tiếng lòng thổ lộ của cô đều là dưa! Dưa thú vị như vậy, bọn họ chỉ muốn gặm thêm vài miếng! Ngay cả khen ngợi Lâm Sở Nhu hay ghét bỏ Lâm Trà cũng quên mất!