Xuyên Thành Em Gái Vai Ác

Chương 77: Trước hết yêu nhau cái đã



Thẩm Du cảm thấy thời gian gần đây Thẩm Tiêu thật sự làm cô có chút chống đỡ không được, quả thực tán tỉnh đến quên trời quên đất, hệt như tiến vào kỳ động dục.

May mắn là trước ngày sinh nhật, hắn lại phải tranh thủ đi ra nước ngoài công tác, trong một tuần đó, Thẩm Du mới có không gian và thời gian để mà hít thở.

Viên Duyệt nghe nói Thẩm Tiêu lại xuất ngoại liền gọi Thẩm Du đến nhà mình, cô nàng vừa vặn có một vai diễn sắp đóng máy, cũng phải về nhà ở một thời gian.

Nhưng đề nghị này lại bị Thẩm Du quyết đoán cự tuyệt, trước Tết cô đã đến nhà Viên Duyệt một lần, liền xảy loại sự tình ác liệt "tu hú chiếm tổ".

Thẩm Tiêu là một người không biết tự giác, nhưng cô thì không, Thẩm Du không còn mặt mũi để đến đó thêm lần nữa.

Hơn nữa hiện tại cũng không có lý do gì để đi, bởi vì Thẩm Tiêu đã mua hai căn hộ ở một tiểu khu khác trong trung tâm thành phố, đang trong quá trình trang hoàng.

Ý tứ của hắn chính là muốn đem hai căn nhập lại làm một, như vậy mới thoải mái, về sau Thẩm Du có thể tuỳ thời dời vào trung tâm thành phố, cũng không cần phải đến ở nhà người khác.

Mới đầu Thẩm Du còn rất cảm động, đơn giản là do cô thích khu nhà bên kia, Thẩm Tiêu liền vung tiền như rác mua cho cô tận hai căn.

Nhưng về sau ngẫm nghĩ, Thẩm Du lại cảm thấy khẳng định là do tâm lý khống chế của Thẩm Tiêu quá nặng, hắn không thích cô cùng người khác kết giao.

Từ lúc bắt đầu Thẩm Tiêu đã nhìn Viên Duyệt không thuận mắt, cũng không phải bởi vì đó là nữ nhân của Tư Đồ Dật, hắn chỉ đơn thuần không thích cô cùng bất cứ người nào có quan hệ quá thân thiết.

Ý tưởng của Thẩm Tiêu vô cùng đơn giản sáng tỏ: trong thế giới của Thẩm Du chỉ có thể chứa một mình hắn, người khác cho dù ghé mắt nhìn trộm vào cũng là không được.

Hiện tại Thẩm Tiêu chính miệng hứa hẹn rằng sẽ thay đổi, nhưng cô cũng không hoàn toàn tin tưởng một trăm phần trăm, người xưa có một câu rất đúng: Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.

Vẫn là rất có đạo lý.

Thẩm Tiêu muốn hoàn toàn thoát khỏi tính cách thích khống chế thích kiểm soát của chính bản thân hắn, hẳn sẽ rất khó.

Thẩm Du cảm thấy chính mình đã trở nên không quá lý trí, trong lòng có hai thanh âm, một cái nói còn muốn suy xét biểu hiện của Thẩm Tiêu, một cái khác lại luôn gào thét thích hắn, thích hắn, thích hắn!

Cô cảm giác bản thân cũng sắp tâm thần phân liệt.

Nhưng Thẩm Du hiểu rõ cô đã không còn muốn do dự đắn đo, cô thích Thẩm Tiêu, đây là một chuyện cực kỳ rõ ràng minh xác, cho nên không cần thiết phải tiếp tục lừa mình dối người.

Thẩm Tiêu hẳn là cũng đã nhìn ra thái độ của Thẩm Du có chuyển biến, cho nên trong khoảng thời gian này mới vận hết công lực ra mà tán tỉnh câu dẫn, mục đích chính là muốn cô nhanh chóng gật đầu.

Người nam nhân này thật sự đáng sợ, ban đầu cô còn cảm thấy EQ của Thẩm Tiêu quá thấp, nhưng mới qua được bao lâu, cô đã bị đủ loại lời lẽ cợt nhả của hắn trêu chọc đến không có sức đánh trả.

Cũng không biết là do năng lực tiếp thu của hắn quá mạnh hay vẫn là thuộc tính ẩn bị kích phát.

Quả thực xứng với danh hiệu "Tán gái điêu luyện"!

Ban đầu nghe chú Lý nói sinh nhật Thẩm Tiêu sẽ tiến hành ở biệt thự, trong lòng Thẩm Du kỳ thực rất không vui, dù sao cũng đã ở đây một đoạn thời gian, cô thích nơi này, cũng xem đây như là nhà mình, cho nên không muốn mở cửa cho người khác tuỳ ý vào tham quan.

Nhưng mà đợi đến sau khi chú Lý mang Thẩm Du đi giám sát bày trí yến hội, cô mới kinh ngạc phát hiện ra "biệt thự" trong miệng chú Lý cũng không phải ngôi nhà bọn họ đang ở, mà là một căn biệt thự ven hồ ở ngoại ô...

Đó là một cái hồ nhân tạo rất lớn, chung quanh lác đác vài ba căn biệt thự, mỗi hộ đều có sân trước sân sau thật rộng, phong cách kiến trúc cũng bất đồng, thoạt nhìn giống như một nông trang nho nhỏ.

Nếu chú Lý đem trồng rau ở chỗ này, phỏng chừng có thể bán sỉ ra thị trường!

Thẩm Du vừa nhìn đến khu biệt thự bên này đã bị cảnh sắc nơi đây hấp dẫn, nháy mắt liền thấy có cảm tình.

"Chú Lý, chỗ này so với nhà mình bên kia ít nhất là rộng gấp đôi!"

Chú Lý cười gật đầu "Tiên sinh mới mua hai năm trước, tiểu thư còn chưa tới đây bao giờ, có cần chú dẫn đi dạo một vòng không?"

Thẩm Du lắc đầu "Chú cứ làm việc của chú đi, cháu tuỳ tiện đi loanh quanh là được." Nghĩ nghĩ, cô lại hỏi "Nhà ở giống như vầy, anh cháu còn có rất nhiều sao?"

"Tiên sinh có mấy căn bất động sản, vài ba toà nhà trong nội thành, biệt thự cũng chỉ có ba căn, nơi này là một, tiểu khu bên kia có hai căn. Trước đây tiểu thư không quá quan tâm tới những việc này, cháu biết không, lão tiên sinh đã từng nói qua, về sau sẽ lưu lại một căn bên đó cho tiểu thư làm của hồi môn, kỳ thật cả nhà đối với cháu đều rất tốt."

"......"

Bên trong tiểu khu bọn họ đang ở thế nhưng còn có thêm một căn là của Thẩm gia!

Người nhà này mua biệt thự không khỏi cũng quá giống đi chợ mua cải trắng.

Thẩm Du không dám cùng chú Lý nói chuyện trước kia, cho nên vội nói sang đề tài khác "Phong cảnh nơi đây thật sự rất đẹp!"

"Đáng tiếc quá hẻo lánh, ra vào mua sắm phiền toái, trời vừa chập tối liền y hệt như rừng núi âm u, người trẻ tuổi hẳn là không muốn ở lại lâu dài. Chỗ này nhưng thật ra rất thích hợp cho người già dưỡng lão."

Hôm nay chỉ còn cách yến hội có một ngày, bởi vì buổi sáng vừa phải bố trí sân bãi, còn phải chuẩn bị những thứ linh tinh khác, cho nên bọn họ dự định đêm nay sẽ trực tiếp ở lại bên này.

Lúc ra cửa, Nhị Cẩu Tử cùng Tiểu Bạch đều đã được mang theo, bấy giờ Husky đang chạy như điên khắp nhà, xem ra nó cũng rất thích nơi này.

"Cháu dắt Husky đi dạo một chút, phong cảnh ven hồ thật xinh đẹp." Thẩm Du nói.

Chú Lý cũng không ngăn cản "Vậy tiểu thư nhớ cẩn thận, hai tiếng sau là có thể dùng cơm trưa."

Bọn họ mới vừa nói xong, nhân công của đơn vị chịu trách nhiệm bố trí buổi tiệc đã lục tục kéo tới, biệt thự an tĩnh lập tức náo nhiệt lên, chú Lý cũng không còn rảnh rỗi để nói chuyện phiếm cùng với Thẩm Du.

Tiểu Bạch không thích tản bộ, Thẩm Du cũng chỉ mang Husky ra cửa, dọc theo lối nhỏ đi đến bờ hồ.

Cô quay đầu nhìn lại biệt thự phía sau lưng, cảm giác giống hệt như thế ngoại đào viên.

Lúc này ánh nắng chan hoà, không khí ấm áp, ven hồ còn có gió nhẹ thổi qua, Thẩm Du nghĩ, lúc trước Thẩm Tiêu hà tất phải mang cô đến sơn trang nghĩ dưỡng gì đó, trực tiếp tới đây cũng đã rất đẹp.

Tản bộ được một đoạn, Thẩm Du xa xa nhìn thấy có vài người đang nghênh diện đi tới, trong đó có một người trẻ tuổi đẩy cụ ông ngồi trên xe lăn.

Cô lại tiến thêm mấy bước, phát hiện người đẩy xe lăn hoá ra còn rất quen thuộc.

Chờ sau khi những người kia tới gần, cô liền đứng ở một bên, cất tiếng chào "Hứa sư huynh."

Hứa Kỳ vừa rồi vẫn luôn nói chuyện phiếm cùng với gia gia ngồi trên xe lăn, không chú ý có người đi tới, lúc này ngẩng đầu trông thấy cô liền ngạc nhiên vui mừng mà nói "Thẩm Du, sao em lại ở đây? À đúng rồi, căn biệt thự bên kia là của nhà em."

Thẩm Du gật gật đầu.

Husky không thích dừng lại, cứ cọ tới cọ lui bên chân Thẩm Du, giục cô đi tiếp.

"Đây là ông nội của anh." Hứa Kỳ giới thiệu.

Thẩm Du vội vàng nói "Cháu chào ông Hứa."

Sau đó Hứa Kỳ lại nói với ông mình "Đây là em gái của Thẩm Tiêu thúc thúc."

Lão nhân nhận thức Thẩm Tiêu, cho nên liền vui tươi hớn hở mà cùng Thẩm Du chào hỏi.

Tuy rằng là ngẫu nhiên gặp mặt, nhưng hai người dù gì cũng thường xuyên tiếp xúc, căn bản không có gì để nói, Thẩm Du sau khi từ biệt bọn họ lại tiếp tục mang Husky tiến về phía trước.

Cô nghĩ thầm, bối cảnh nhà Hứa Kỳ quả nhiên cực kỳ lợi hại, cùng ông nội ra cửa thôi cũng có một đám tuỳ tùng vây quanh.

Còn dạo chưa được giáp vòng, Thẩm Du đã cảm thấy mệt, liền tuỳ tiện tìm ghế đá ở ven hồ mà ngồi xuống, lúc này Thẩm Tiêu lại vừa vặn gọi điện đến.

Từ sau khi hắn đi công tác, mỗi ngày đều sẽ gọi video cho cô một hồi, thường thường là xong việc ở bên kia, trước khi đi ngủ sẽ gọi về.

Thẩm Du liền ngồi ở nơi phong cảnh hữu tình này mà video call, sau đó còn đặc biệt xoay camera ra quay cho hắn xem, kết quả nhìn chưa tới vài giây, Thẩm Tiêu lại bảo cô xoay lại.

"Không có gì đẹp, anh muốn nhìn em." Hắn nói.

Lúc này Thẩm Tiêu hẳn là vừa tắm rửa xong, tóc còn ướt, toàn thân trên dưới chỉ mặc một cái quần ngủ, khăn lông vắt trên vai, lộ ra nửa người trên, cơ ngực, cùng cơ bụng, trông vừa lười biếng lại gợi cảm.

Thẩm Du nhìn người nam nhân trong màn hình, trộm nuốt nước bọt, sau đó ngoan ngoãn xoay camera lại rồi nói "Nơi này thật đẹp, thích hợp để dưỡng lão về già."

"Không tồi, nghĩ rất thấu đáo, nhưng trước khi dưỡng lão có phải chúng ta nên yêu nhau trước, sau đó kết hôn, cuối cùng tính tới chuyện dưỡng lão cũng không muộn."

"Em có nói sẽ dưỡng lão với anh sao?"

Hắn nhướng mày, đắc ý mà nói "Mấy căn biệt thự ven hồ khác đều bị mua cả rồi, nếu em muốn dưỡng lão ở đây, vậy chỉ có thể là cùng anh."

Thẩm Du:......

"Ồ, vậy thôi đi, em vẫn nên tìm chỗ khác dưỡng lão thì hơn."

"Anh nói này tiểu hài tử, em còn chưa nhận ra sự thật hay sao? Trừ phi anh chết sớm, bằng không cả đời này em cũng chỉ có thể dưỡng lão cùng với anh."

Thẩm Du:......

Có thể đem lời âu yếm nói thành lời đe doạ, cũng coi như là một loại bản lĩnh.

Cô buồn cười mà hỏi "Anh lại bộc lộ bản tính rồi à, cái người ngâm mình trong vại mật hai ngày trước đã đi đâu?"

Thẩm Tiêu cười khẽ "Anh chỉ muốn làm cho em nhận rõ sự thật mà thôi, mấy lời buồn nôn khác, chờ trở về lại nói cho em nghe."

Thẩm Du hỏi "Yến hội buổi tối mai anh trở về kịp không?"

"Ngày mai đi chuyến sớm nhất hẳn là có thể. Quà sinh nhật đã chuẩn bị tốt chưa? Trở về anh sẽ nghiệm thu thành quả." Hắn cười nói.

Thẩm Du nhìn nam nhân soái khí trong màn hình di động, bỗng nhiên có chút ngượng ngùng, hơi đỏ mặt mà gật đầu "Đã sớm chuẩn bị xong, còn có điều bất ngờ khác nữa."

Thẩm Tiêu hỏi "Bất ngờ gì vậy?"

"Bây giờ mà nói cho anh biết thì còn gọi là bất ngờ sao?"

Thẩm Tiêu ngẫm lại, cảm thấy có đạo lý, nên liền nói "Thật chờ mong."

Thốt ra lời này xong, hai người bỗng nhiên đều im lặng, sau đó lại nhìn đối phương mà thấp thấp cười, giống như tâm linh tương thông.

Thẩm Du nghĩ, Thẩm Tiêu nhiều ít cũng đoán được điều bất ngờ mà cô nói là cái gì.

Còn may hắn cũng không truy vấn tiếp, chỉ dặn dò "Danh sách khách mời là do trợ lý Đỗ phụ trách, cụ thể là mời ai anh cũng không rõ ràng lắm, nếu lúc đó cảm thấy không thích xã giao thì cứ về phòng nghỉ, không cần để ý đến bọn họ. Chờ sau khi đám người đó đi về hết, chúng ta lại ăn bánh kem, kỳ thực cũng chỉ muốn trải qua cái sinh nhật này cùng với em thôi."

"Ừm, em biết rồi." Thẩm Du gật đầu đáp lời.

Chờ sau khi cúp máy, Thẩm Du mới dắt Husky quay trở về.

***

Ngày hôm sau là chủ nhật, mới sáng sớm, biệt thự đã chào đón vị khách đầu tiên.

Thẩm Du mới vừa tỉnh ngủ đã nghe được dưới lầu có thanh âm của những người khác, vì thế cô vội vàng chạy đến cửa sổ ghé mắt nhìn xem, phát hiện người tới chính là Viên Duyệt.

Cô kinh hỉ mà la hét om sòm, giày còn chưa kịp mang đã vội mở cửa phòng, chạy xuống dưới lầu.

"Viên Duyệt!"

Viên Duyệt đang trò chuyện cùng chú Lý, nghe được có người kêu tên mình liền nghiêng mặt nhìn xem, ngay sau đó cũng lập tức hét to "Tiểu Du Du, đã lâu không gặp!"

Hai người vui vẻ mà ôm ấp một hồi, Thẩm Du bỗng nhiên cảm thấy có gì đó sai sai, Thẩm Tiêu rõ ràng không thích Tư Đồ Dật cùng Viên Duyệt, nhưng vì cái gì Viên Duyệt vẫn xuất hiện ở đây?

"Là em thu được thiệp mời hay Tư Đồ Dật?"

"Là Tư Đồ Dật, vì em muốn gặp chị trước nên mới tới sớm. Nghe nói lần này khách mời đều là bằng hữu trên thương trường."

"......"

Cư nhiên thật sự cả Tư Đồ Dật mà cũng mời.

Xem ra người lăn lộn trong thương giới đều là thân bất do kỷ.

Rõ ràng không hề có giao tình, thậm chí còn thực chán ghét, nhưng chỉ cần chưa thật sự trở mặt với nhau thì vẫn phải xã giao, không thể tránh né.

Thẩm Du nghĩ thầm: Xem ra, yến hội hôm nay nhất định sẽ thực náo nhiệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.