Trợ lý Đỗ đi theo Thẩm Tiêu công tác mấy năm, từ nhận thức trải qua không ít sóng to gió lớn, vốn tưởng rằng trái tim đã bị luyện tới rất cường đại, ít nhất hiện tại có chuyện xảy ra ở thời điểm này đều có thể đối mặt, có thể mặt không đổi sắc, bình tĩnh đối phó.
Nhưng lúc này, trợ lý Đỗ phát hiện, chính mình hoàn toàn bình tĩnh không được, bởi vì Thẩm tổng của hắn, một nam nhân nắm giữ toàn bộ tập đoàn mệnh mạch, lại nói muốn đi gặp bác sĩ tâm lí!!
Đây quả thực quá khủng bố câu chuyện này quá khủng bố!
Trợ lý Đỗ nằm sấp một chút đến trước bàn làm việc, sát vào anh kích động hỏi: "Thẩm tổng ngài làm sao vậy? Như thế nào không rõ lý do liền muốn gặp bác sĩ tâm lí? Nơi nào xảy ra vấn đề sao??"
Thẩm Tiêu ghét bỏ đem ghế lui một điểm,ngoại trừ Thẩm Du anh đối tất cả mọi người vẫn duy trì khoảng cách an toàn nhất định, trợ lý Đỗ một chút kích động, liền đem khoảng cách này quên mất.
"Ta nơi nào cũng không có vấn đề gì, ngươi cho ta liên hệ của một bác sĩ tâm lí chuyên nghiệp danh tiếng lớn một chút."
Trợ lý Đỗ lại bối rối, cẩn thận đánh giá Thẩm Tiêu, phát hiện ánh mắt của anh trừng sáng, sắc mặt như thường, liên phát hình đều sơ thật sự soái khí, thoạt nhìn quả thật không có vấn đề gì, nhưng tbác sĩ tâm lí nhìn thị tâm giống như theo bề ngoài cũng không có gì quan hệ, vì thế hắn nửa tin nửa ngờ: "Thật sự không thành vấn đề? Ngài gần đây như thế nào cũng không phát giận, có phải hay không nghẹn không thoải mái? Muốn đi thật ư, chúng ta liền nhanh chóng thu thập một chút Lê Viễn Huy, tốt cho ngài giảm trừ."
Thẩm Tiêu:...
Anh cũng lười theo trợ lý giải thích quá nhiều, liền nói ra: "Ngươi nhanh chóng đi xem xét cho ta, đến lúc đó lưu lại dãy số tư nhân của ta, để bác sĩ trực tiếp liên hệ ta."
Nghe anh nói như vậy, trợ lý Đỗ lo lắng, nghĩ rằng đừng thật sự có việc gì mới tốt, Thẩm tổng gần đây thoạt nhìn đã bình thường rất nhiều, chẳng lẽ cũng chỉ là giả vờ sao?
Nếu Thẩm Tiêu đã phân phó, trợ lý Đỗ liền thận trọng đem chuyện này ghi lại, đợi lát nữa làm việc xong cho người đi tìm bác sĩ tâm lí tốt nhất, bất kể là có thật muốn trị bệnh hay không đều phải tốt nhất chuẩn không sai.
Sau đó hắn vừa chuẩn bị tiếp tục làm công tác báo cáo, kết quả Thẩm Tiêu lại nhớ tới chuyện gì đó lại đánh gãy hắn: "Ngươi cho người đi thăm dò tra thử xemsau khi lên đại học Tiểu Du vũ đạo ở đâu."
Thẩm Du là diễn viên chính của Vũ Đài Kịch, trợ lý Đỗ cũng có xem, ấn tượng sâu nhất, chính là vũ đạo nhảy của Thẩm Du rất khá, hắn vẫn cho là Thẩm Du là từ nhỏ liền học vũ đạo, không nghĩ đến ngay cả Thẩm Tiêu cũng đều không rõ ràng, còn để cho hắn đi thăm dò?: "Tiểu thư vũ đạo chuyên nghiệp, thoạt nhìn hẳn là nhiều năm tích lũy mới đúng."
Thẩm Tiêu vuốt cằm: "Chú Lý cũng đều không biết cô ấy học khiêu vũ, hẳn là đến trường đại học mới học."
Trợ lý Đỗ nghi ngờ nói: "Cho nên vì cái gì muốn tra cái này ạ?"
Thẩm Tiêu không vui trừng hắn, "Ngươi gần đây có phải hay không càng ngày càng nhiều chuyện? Ta đối với bạn gái muốn hiểu thêm, không thể sao?"
Trợ lý Đỗ gật đầu, suy nghĩ nhiều hiểu thêm người mình yêu thực bình thường, tất cả mọi người đều làm như vậy, được Thẩm tổng tìm hiểu của một người có phải hay không, không đúng lắm a, yêu cô liền muốn tra cô sao? Nhưng nghĩ thì nghĩ, trợ lý Đỗ vẫn là nhớ kỹ, hắn lĩnh lương của thẩm tổng, tự nhiên muốn thay anh làm việc, hơn nữa chỉ là đi tra xét tiểu thư học vũ đạo ở nơi nào, giống như cũng không phải quá phận.
Vũ Đài Kịch biểu diễn lần thứ hai, đã định là nửa tháng sau, địa điểm cũng rất gần, là ở thành phố bên cạnh, lái xe đi tốc độ cao cũng không đến một giờ.
Biết được tin tức này thì Thẩm Du cũng thả lỏng, cô cảm thấy khoảng cách này, hẳn là trong phạm vi Thẩm Tiêu có thể chịu được. Cô hiện tại làm việc nhiều ít cũng sẽ để ý đến cảm nhận của Thẩm Tiêu. Thẩm Tiêu thật sự là đem cô nâng niu trong lòng bàn tay cô tự nhiên cũng muốn đáp lại cho anh. Có đôi khi cô sẽ còn nghĩ, mình yêu Thẩm Tiêu, có phải hay không hề thua xa Thẩm Tiêu yêu của cô nhiều, không thì cô tại sao không có lúc nào là không muốn đem người buộc ở bên cạnh?
Nhưng cô cũng biết, đây chỉ là tính cách cho phép, Thẩm Tiêu từ ban đầu, liền biểu hiện ra thực cường chiếm hữu dục, khống chế dục, đối với anh người bên cạnh hay đồ vật đều là như thế. Thời điểm bắt đầu theo đuổi cô, anh cố khống chế đè xuống, cho nên hai người ở chung vui vẻ, chỉ khi xác nhận quan hệ, Thẩm Tiêu lập tức bắt đầu vẽ vòng tròn, đem nàng để vào bên trong.
Thẩm Du trước kia thực không thích loại tính cách này của anh, cho nên vẫn kháng cự tình cảm của anh, sau này cảm thấy anh có thể chậm rãi thay đổi, mới gật đầu, hiện tại trong lòng cô vẫn là tin tưởng, Thẩm Tiêu có thể thay đổi, chỉ là cần thời gian, cô nguyện ý cho anh thời gian, cùng anh chậm rãi thay đổi.
Thời gian hai tuần, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, Thẩm Du duy trì trạng thái, sau khi tan học đi tập luyện luyện tập, hôm nay cô chạy tới, vừa vặn đụng phải Hứa Kỳ.
Vì việc của Vũ Đài Kịch, Hứa Kỳ gần đây vẫn thường xuyên chạy đi chạy lại sang thành phố bên cạnh, bận rộn đến mức chân không chạm đất, có thể nhìn thấy cơ hội tập luyện của hắn cũng không nhiều, may mắn diễn đã ổn định, mọi người chỉ cần dựa theo trước tình tiết tập luyện cho tốt, không có Hứa Kỳ cũng không có chuyện gì.
Nhìn thấy hắn, Thẩm Du tự nhiên muốn hỏi vài câu về việc vũ đài kịch, Hứa Kỳ đều nhất nhất trả lời.
Nói xong chính sự, hai người liền im lặng, bình thường ngầm không nói chuyện riêng nhiều, đương nhiên câu chuyện để nói tương đối ít.
Lúc Thẩm Du chuẩn bị đi thay quần áo, Hứa Kỳ gọi cô lại, hỏi câu: "Thân thể của anh cô có khỏe không?" Lần trước cùng Thẩm Tiêu nói chuyện, làm cho hắn vẫn canh cánh trong lòng, sợ thật sự xảy ra chuyện gì, tuy rằng đoàn phim có thay thế bổ sung nhân vật chính, nhưng thay thế bổ sung chung quy là thay thế bổ sung, Thẩm Du trong cảm nhận của hắn mới là nữ chính tốt nhất, vở kịch của bọn họ đang nhận được hưởng ứng tốt, hắn thật sự không nguyện ý để bất kỳ chuyện ngoài ý muốn phát sinh.
Thẩm Du nghi ngờ nhìn về phía hắn, không rõ hắn như thế nào đột nhiên hỏi ra vấn đề này, liền dừng bước lại, xoay người nhìn hắn, "Như thế nào hỏi như vậy?"
Hứa Kỳ nhíu mày: "À, không có việc gì, cha tôi gần đây hay lải nhải nhắc đã lâu không gặp đến anh cô tôi mới thuận tiện hỏi thôi."
Thẩm Du gật gật đầu, "Anh tôi vô cùng tốt, tôi đi thay quần áo đây."
Xoay người đi vào phòng thay quần áo thì Thẩm Du mày nhíu chặt.
Hứa Kỳ bình thường cũng sẽ không nói đến Thẩm Tiêu, hôm nay thế nào đột nhiên hỏi đến?
Thẩm Du nghĩ mãi vẫn không hiểu, cũng liền không muốn nghĩ.
Bình thường cô tập luyện, Thẩm Tiêu đều sẽ tới đón cô, nhưng hôm nay Thẩm Tiêu có xã giao, không thể tới đây được, liền gọi điện thoại nói với cô cho người lái xe tới đón.
Trên đường trở về, Thẩm Du không khỏi nghĩ, Thẩm Tiêu gần đây giống như rất bận, thường xuyên tăng ca không nói lại còn luôn có xã giao, anh vốn không quá thích xã giao, nhưng gần đây lại thường xuyên ở bên ngoài, là công ty lại có dự án lớn sao? Nếu không đêm nay chờ anh trở về, hỏi rõ ràng.
Xe vừa ngừng ở sân, Thẩm Du còn chưa kịp xuống xe, cửa lại mở ra một chiếc xe chạy vào, Thẩm Tiêu bình thường thích chạy siêu xe, Thẩm Du cho rằng anh trở về, liền vội vàng đẩy cửa xe ra xuống xe.
Lại gặp chú Lý ở một bên chỉ huy lái xe ngừng.
Thẩm Du không khỏi nghi ngờ tiến lên hỏi: "Chú Lý, trong xe này không phải anh sao?"
Chú Lý xe chỉ huy ngừng, mới quay đầu nói với Thẩm Du: "Đây là xe đi sửa, lần trước tiên sinh lái xe cùng người tông vào đuôi xe, đưa đi sửa chữa, hiện tại sửa được rồi nên họ đưa về."
Thẩm Du giật mình, vội vàng truy vấn: "Cái gì tông vào đuôi xe? Cháu như thế nào chưa nghe nói qua? Là chuyện khi nào?"
Chú Lý không nghĩ đến Thẩm Du sẽ có phản ứng lớn như vậy, mới hậu tri hậu giác nghĩ đến, tiên sinh hẳn là đem chuyện này che giấu, mà chính mình lớn tuổi, đầu óc nghĩ không tốt, một chút liền nói hết ra, nhưng may mắn cũng không phải sự cố thực nghiêm trọng, vì thế liền nói: "Tiểu thư chớ khẩn trương, hình như là hôm cháu diễn vũ đài kịch ngày đầu tiên, tiên sinh lái xe đi công ty, có chút phân tâm đối phương đang đợi đèn đỏ, tiên sinh mở ra ở phía sau, đem đối phương đâm một phát, không nghiêm trọng lắm."
Thẩm Du nghe xong mới thả lỏng, nhưng nghĩ đến là tại cô diễn hôm đó, không khỏi có chút lo lắng, anh thật sự là rất để ý cô, nhưng lại không trực tiếp ngăn cản cô, cuối cùng xảy ra sự cố cũng gạt cô, chỉ nghĩ như vậy, Thẩm Du liền không nhịn được đau lòng.
một người kiêu ngạo như vậy lại bởi vì yêu thương cô liền từng bước thoái nhượng, thậm chí nhường cô leo đến đính đầu anh mà giương oai, đời này có thể gặp được một người như thế, cũng là đáng giá.
Thẩm Du tùy tiện ngẫm lại chỉ là cảm thấy bản thân mình cảm động đến rối tinh rối mù.
Hơn chín giờ đêm, Thẩm Tiêu một thân mùi rượu về nhà, sau khi vào cửa chuyện thứ nhất chính là tìm Thẩm Du, Thẩm Du lúc này đã lên lâu, kết quả lại vội vàng chạy xuống.
"Tiểu Du?" Thẩm Tiêu vùi ở trên sô pha, nhìn đến cô liền vui vẻ cười, "Bảo bối, lại đây ôm ôm."
Thẩm Du chỉ có thể đi qua ngồi vào bên cạnh anh, ôm anh "Được ôm ôm."
Anh đem đầu tựa vào bả vai cô, thì thào nói: "Bảo bối thật thơm."
Chú Lý còn muốn đem người đỡ lên lầu, nhìn thấy tình hình này, chỉ là cười lắc đầu, đi phòng bếp nấu canh giải rượu.
Thẩm Du cũng không ghét bỏ anh là con ma men, vẫn kiên nhẫn cùng anh đối thoại, "Em vừa tắm rửa đương nhiên thơm rồi."
"Anh thật thúi." Anh ghét bỏ bản thân.
Thẩm Du cười trộm, nhẹ giọng dỗ: "Không quan trọng em không chê anh thúi."
"Em thầm mến anh, đương nhiên sẽ không ghét bỏ anh rồi." Anh đắc ý nói.
Thẩm Du nghĩ rằng thầm mến sao, anh lại còn lấy ra nói? Là vì không cam lòng mình không thầm mến anh, cho nên vẫn nhớ kỹ sao?
Nhưng cô làm gì theo con ma men giảng đạo lý làm gì "Là em thầm mến anh, cho nên không ghét bỏ anh."
"Chỉ cần em không bỏ rơi anh, anh liền miễn cưỡng đồng ý em thầm mến anh."
"Vậy thì thật là cám ơn anh rồi!"
Hai người tiến hành đối thoại một hồi không giải thích được, Thẩm Tiêu liền an tĩnh, phảng phất ngủ. Thẩm Du sợ anh ngủ không được thoải mái, liền điều chỉnh tư thế một chút kết quả Thẩm Tiêu đột nhiên cả người hướng trên sô pha đổ, cô kéo đều kéo không được, chính mình cũng bị kéo đi xuống, trực tiếp nằm sấp đến trên người anh.
Thẩm Tiêu ánh mắt không tránh ra, lại trầm thấp cười, ghét bỏ nói: "Em thật là một yêu tinh dính người."
Thẩm Du:...
Đến cùng ai dính ai!!
Bất quá khoảng cách gần như vậy nhìn anh, Thẩm Du chợt phát hiện, trong khoảng thời gian này, Thẩm Tiêu giống như bận rộn đến mức tiều tụy, trước mắt quầng thâm mắt vẫn không có nhạt đi, sắc mặt cũng không quá tốt; cùng cô cười đùa lông mày theo thói quen liền nhăn lại.
Cô xoa xoa mi anh, nhẹ giọng nói: "Mệt mỏi trước hết ngủ một lát đi, anh gần đây quầng thâm mắt vẫn rất nặng."
Qua vài giây, liền nghe Thẩm Tiêu khó chịu kháng nghị, "Anh không ngủ được."
Như thế nào liền trở nên không thể giảng lý, "Vì cái gì không ngủ?" cô hỏi.
Sau đó liền nghe anh nhỏ giọng lẩm bẩm, "Bởi vì sẽ gặp ác mộng."
Thẩm Du:...
Sáng sớm hôm sau,lúc Thẩm Du xuống lầu, Thẩm Tiêu còn say rượu chưa tỉnh, nghĩ để cho anh ngủ thêm một lát, liền không đi gọi.
Chú Lý bưng bữa sáng đi ra, nhìn thấy cô liền nói: "Tiểu thư, sớm nay điện thoại tiên sinh vẫn đang vang, cũng không biết là có việc gấp không, cháu giúp tiên sinh tiếp một chút đi"
Thẩm Tiêu tối qua uống say, điện thoại vẫn đặt ở phòng khách trên bàn trà không lấy đi, Thẩm Du qua xem một chút, quả thật rất nhiều cuộc gọi nhỡ.
Vừa cầm điện thoại, điện thoại lại vang lên, Thẩm Du luống cuống tay chân nhấn nghe, "A? Sáng tốt; "
"Ngài khỏe; xin hỏi đây là số của Thẩm tiên sinh? Thẩm tiên sinh hẹn cố vấn tâm lý sáng nay mười giờ, xin hỏi có thời gian tới không ạ?"