Có tiếng sột soạt từ phòng khách truyền đến, Song Hee Eun vừa mới tỉnh lại lại nghĩ có trộm vào nhà, cô nhanh chóng mặc quần áo tử tế rồi rời giường nhẹ nhàng đi mở của phòng, Song Seung Yeom vừa mới mở tủ lạnh nghe thấy tiếng đồng thì quay lại thế là nhìn thấy chị gái hắn.
Song Seung Yeom hơi sững sờ lại nhanh chóng trấn tĩnh lại lấy một hộp sữa từ trong tủ lạnh ra rồi tiện tay đóng cửa tủ lại rồi nói: "Hôm nay chị không phải đi làm hả?"
"Đi làm... Đi làm!" Hôm qua cô về nhà muộn nên quên mất, Song Hee Eun nhanh chóng về phòng lấy điện thoại di động ra xem thấy có vài cuộc gọi nhỡ còn tin nhắn Kwon Ji Yong gửi đến nữa.
Tin thứ nhất: "Song Hee Eun, chỗ cô sảy ra chuyện gì vậy sao cô không nghe điện thoại?"
Tin nhắn thứ hai: "Song Hee Eun, lúc nào cô nhìn thấy tin nhắn này thì nhớ gọi lại cho tôi!"
Tin nhắn thứ ba: "Song Hee Eun, cô chờ đó mười phút nữa tôi đến nhà cô."
Song Hee Eun nhìn thời gian lúc tin nhắn cuối cùng được gửi đến lầ 9:10, mà bây giờ là 09:19, nói cách khác chỉ một phút nữa là Kwon Ji Yong sẽ đến nơi, Song Hee Eun bắt đầu luống cuống thay áo ngủ bằng một bộ quần áo khác phù hợp để đi làm.
Cô vôi lao ra ngoài chạy đến toilet đánh răng rửa mặt, tiểu tử Song Seung Yeom kia còn đang tập thể dục buổi sáng ở phòng khách thấy cô vội như vậy cò đứng đó xem trò vui còn nói: "Có cần em giúp chị một tay không?"
Song Hee Eun ngẩng mặt lên chỉ thấy khuôn mặt cô đầy bọt kem đánh răng, trừng mắt về phía hắn nói: "Bây giờ đừng có mà nói chuyện với chị, mất vài phút rồi đó lo mà uống sữa của em đi!"
"Leng keng, leng keng! Leng keng, leng keng!"
Xong rồi, khi nghe thấy âm thanh này cô cảm thấy như mình đang nghe khúc ca đoạt mệnh vậy: "Đừng mở cửa, Seung Yeom, đừng có mà mở cửa!"
"Vì sao lại không mở..." Lúc này cánh tay Song Seung Yeom đã chạm vào tay nắm cửa mở cửa ra, khi quay đầu lại hắn thấy kiểu ăn mặc của Kwon Ji Yong thì giật mình.
"Xin chào, cho hỏi Song Hee Eun có ở nhà không?" Kwon Ji-Yong rất lễ phép chào hỏi.
Song Seung Yeom phát ngốc, tay run run chỉ vào bên trong.
"Cảm ơn!" Kwon Ji Yong nói xong liền đi vào nhà.
Song Seung Yeom vẫn ngây ngốc đứng ở cửa, hắn dụi mắt xác định mình không nhìn lầm, hắn nghĩ đây không phải là Kwon Ji Yong sao? Sao hắn(Kwon Ji Yong) lại đến nhà hắn(Song Seung Yeom) rồi!
Kwon Ji Yong đứng trong phòng khách khoanh hai tay trước ngực nói: "Song Hee Eun, đừng có mà trốn nữa tôi nhìn thấy cô rồi."
Song Hee Eun vẫn còn ngậm bàn chải đánh răng bọt kem đánh răng vẫn còn đầy trong miệng, cô ngó ra ngoài nói: "Tôi sẽ ra ngay!"
Song Seung Yeom chậm rãi trở lại phòng khách, hắn cảm thấy không thể tin được chuyện đang diễn ra, đây vẫn là chị của hắn đúng không? Sao chị ấy có thể nghe lời người khác đến như vậy? Phải biết là trước kia ngay mà thầy cô giáo chị ấy cũng không sợ mà, chẳng lẽ là người này là người có thể khác chế chị ấy?
Song Seung Yeom đi đến trước mặt Kwon Ji Yong hỏi: "Anh có muốn uống cái gì hay không?"
Kwon Ji-Yong lịch sự từ chối: "Cảm ơn, không cần đâu."
Cuối cùng Song Hee Eun cũng vệ sinh cá nhân xong rồi đi ra, mái tóc của cô vẫn tùy ý xõa ra: "Ừm... đồng hồ báo thức của tôi bị hỏng, cho nên sáng nay mới không dậy được..." Song Hee Eun nói xong lại cảm thấy hơi chột dạ nuốt nước bọt một cái.
Kwon Ji-Yong nhíu mày: "Hả, có thật không?"
Hắn vừa nói xong thì cô thấy Song Seung Yeom đeo cặp lên rồi nhanh chóng đi ra cửa, Song Hee Eun gọi hắn lại: "Song Seung Yeom em làm cái gì thế!"
"Chị, em phải đến trường hai người cứ từ từ mà nói chuyện ha!" Hắn nói xong lập tức chạy đi còn tiện tay đóng cửa lại, bây giờ trong căn phòng này chỉ còn hai người Song Hee Eun và Kwon Ji Yong.
Kwon Ji-Yong đặt mông ngồi lên trên ghế sa lon nói: "Làm trợ lý của tôi nên cô phải có một cái lý do cho việc đi làm muộn của cô hôm nay."
Song Hee Eun đứng trước mặt hắn như một đứa trẻ làm sai chuyện vậy: "Tôi... Tôi... Vì hôm qua tồi về nhà quá muộn nên không kịp chỉnh đồng hồ báo thức." Song Hee Eun cắn răng đổ hết trách nhiệm lên người Kwon Ji Yong.
"Như thế này là cô đang trách tôi hả, trách tôi để cô tan làm quá muộn?" Kwon Ji-Yong hỏi.
Song Hee Eun nín thở không trả lời hắn.
"Vậy được rồi!" Đột nhiện Kwon Ji Yong vỗ đùi đứng dậy: "Cô đã cảm thấy tôi ngược đãi trợ lý thì hôm nay cho cô nghỉ ngơi một ngày."
"Thật sao?" Song Hee Eun mở to hai mắt hỏi.
Lần này Kwon Ji Yong cũng không trả lời câu hỏi của cô mà quay người đi luôn, làm cho Song Hee Eun không dám chắc chắn là hắn đang nói muốn thả cô thật hay là đã đặt sẵn một cái bẫy chỉ chờ cô nhảy vào mà thôi.
Sau khi Kwon Ji Yong lái xe rời khỏi nhà Song Hee Eun, hắn khẽ mỉm cười nghĩ Song Hee Eun đúng là một cô gái ngốc!
Thật ra hôm qua cha mẹ tìm hắn có việc cả ngày hôm nay hắn sẽ đi cùng cha mẹ hắn, cho nên hôm nay Song Hee Eun không cần phải đi làm, hắn đích thân tới nhắc nhở cô là chỉ muốn gặp mặt rồi trêu chọc cô một chút thôi.
Sau khi Kwon Ji Yong đi khỏi Song Hee Eun ngồi trong phòng khách suy nghĩ, chẳng lẽ mình nói quá nặng lời sao? Như vậy cũng tốt, khi ở trước mặt hắn cô luôn cô gắng thu liễm tính cách của mình, thật không ngờ hắn có thể thả cô một cách dễ dàng như vậy.
Sau khi đấu tranh tư tưởng khoảng mười giây cô nhanh chóng nằm ngả ra ghế salon bắt chéo chân, lấy điện thoại ra mở ra INS, post một trạng thái: "Cuối cùng cũng được nghỉ một ngày, Yoho, nên làm cái gì đây!"
Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi một ngày nếu như cứ ở trong nhà cũng không tốt, nhưng mà hôm nay không phải cuối tuần, nên bạn bè của cô ai đi làm thì đi làm, ai đến trường thì đến trường, chẳng lẽ lại ra ngoài đi dạo một mình sao?
Lúc này có một bình luận: "Hôm nay em được nghỉ hả?" Là Jun Seok oppa, Song Hee Eun cũng hơi ngạc nhiên vì anh ấy có thể bình luận nhanh đến vậy.
Cô nhanh chóng trả lời: “Đúng vậy, hôm nay em được nghỉ.”
Kim Jun Seok trả lời rất nhanh: "Vậy chúng ta đi ra ngoài chơi đi!"
Song Hee Eun chưa kịp trả lời thì Jun Seok oppa đã gọi qua, Song Hee Eun liền ấn nút nghe điện thoại.
"Jun Seok oppa."
"Hee Eun à, bây giờ em có ở nhà không?"
"Em đang ở nhà."
"Vậy thì đợi chút anh đến đón em." Kim Jun Seok nói xong đang chuẩn bị tắt điện thoại.
Song Hee Eun hỏi lại: "Hôm nay Jun Seok oppa không phải đi làm sao?"
Jun Seok hơi do dự nói: "Không cần phải lo lắng, anh xin nghỉ hôm nay là được." Hắn nói xong câu này thì cúp điện thoại.
Xin phép nghỉ.... Song Hee Eun nói thầm nghĩ đến việc nếu anh ấy xin nghỉ một ngày có thể sẽ bị trừ tận mất ngày lương, vừa nghĩ đến đó cô lại cảm thấy không được tự nhiên.....
Nghe thấy Jun Seok oppa muốn tới đây Song Hee Eun hơi sững sờ một chút lúc tỉnh lại cô vội vàng chạy về phòng thay đồ, đi hẹn hò cũng không thể mặc một cách tùy ý như vậy được nếu cứ mặc như vậy người ta sẽ nhìn mình như thế nào chứ, cô mở tủ quần áo ra nhìn qua tất cả bộ quần áo trong đó cuối cùng cô chọn bộ váy liền màu vàng mà gầy đây mẹ mới mua cho cô, cô có cảm giác khi mặc bộ này cũng rất được đó chứ.
Cô lại trang điểm nhẹ, cô vừa làm xong tất cả mọi thứ thì Kim Jun Seok gọi điện đến nói anh ấy đã ở dưới lầu.
Bên này Kwon Ji Yong đi cùng cha mẹ đến nhà của bác là anh trai của cha hắn, vì gần đây bác ấy vừa mới làm phẫu thuật u não còn đang phải nghỉ ngơi ở nhà nên hôm nay cả nhà hắn đến thăm bác.
"Jun Seok oppa!" Song Hee Eun đi giày cao gót ba centimet xuất hiện vẫy tay chào người đang đứng dựa vào cửa xe kia.
Kim Jun Seok quay người lại, khi nhìn thấy cô mặc như vậy có chút giật mình một lúc sau mới cười nói: "Hee Eun à hôm nay em thật xinh đẹp."
"Không phải đâu, chúng ta đi thôi!" Cô nói xong liền mở cửa lên xe.
Kim Jun Seok thấy cô đã lên xe cũng lên theo, đợi hắn cài dây an toàn vào rồi Song Hee Eun mới hỏi: "Bây giờ chúng ta đi đâu đây?"
Kim Jun Seok cười nói: "Thời tiết hôm nay rất tốt, ánh nắng không quá chói trang rất thích hợp để đi biển, chắc hôm nay cũng không có nhiều người lắm."
"Ừm, vậy cũng được!" Song Hee Eun gật đầu, Kim Jun Seok lại nhìn chiếc váy cô đang mặc băn khoăn hỏi: "Em mặc như thế này có lạnh không?"
Song Hee Eun sờ sờ tay: "Em vẫn rất tốt, nhiệt độ ngoài trời hôm nay là hơn hai mươi độ cũng không lạnh lắm, nếu mặc quần dài đi dạo trên bờ biển thì sẽ bị ướt như vậy cũng không tiện lắm."
Mặc dù cô nói như vậy nhưng Kim Jun Seok vẫn cởi áo khoác ra khoác lên người cô: "Đợi lúc nữa xuống xe lại cởi ra."
Mặc dù người khoác áo cho cô là Jun Seok oppa nhưng mà cô lại nghĩ tới một người khác, người đó cũng từng khác áo cho cô giống như vậy, mà chiếc áo khoác đó của Kwon Ji Yong vẫn còn được treo trong tủ quần áo của cô, sáng nay khi hắn đến cô lại quên trả lại cho hắn.
Cho nên nói đối với cô hành động này của Jun Seok oppa là bình thường nhưng nếu là người kia thì cô lại ghi tạc trong lòng.
Lúc cả nhà Kwon Ji Yong đến nhà bác của hắn thì thấy bác ấy đang nằm phơi nắng, nhà của bác hắn gần biển thời tiết hôm nay lại vô cùng tốt ánh nắng ôn hòa rất thích hợp để nằm phơi nắng, sau khi nói chuyện một hồi thì hắn cũng đi ra khỏi phòng, không còn cách nào khác vì hắn cùng các vì trưởng bối cũng không có nhiều chuyện để nói đến thế, vẫn nên để cho cha mẹ hắn đi.
Kwon Ji Yong nằm ở trên lan can lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh, hắn chụp thêm một bức hình có bản thân trong đó định đăng lên INS thì nhìn thấy trạng thái mới nhất của Song Hee Eun.
Cái gây chú ý nhất vẫn là cái luận kia, dù hắn không biết người đàn ông kia là ai nhưng nhất định Song Hee Eun đã đi hẹn hò với hắn rồi.
Có lẽ người đó là người đà ông mà Song Hee Eun muốn hẹn hò?
Kwon Ji Yong nhanh chóng thoát INS, lại mở tin nhắn ra rồi nhắn cho Song Hee Eun một tin: "Cô đang ở đâu?"
Song Hee Eun đang nói chuyện với Jun Seok oppa thì có tiếng báo tin nhắn, lúc cô nhìn thấy người nhắn tin đến là Kwon Ji Yong thì cũng hơi sợ, sợ là hắn lại gọi cô về.