Phó Hoài Yến căn bản không có biện pháp coi nhẹ cái văn tự khung chat ở trên đầu Tô Vãn Kiều a, nó hiện ra hết sức rõ ràng.
Mà trong cái văn tự khung chat này chữ vừa to lại còn rất nổi bật, hiện lên rõ rõ ràng ràng thế kia, chỉ cần không phải mù lòa đều có thể thấy rõ mồn một.
Lần này hắn nhìn chằm chằm Tô Vãn Kiều, ánh mắt nhìn thật lâu không có dời đi, tựa như đang suy tư chuyện này rốt cuộc là như thế nào, những văn tự này đều là từ trên đỉnh đầu Tô Vãn Kiều hiển hiện ra, mình trong hiện thực cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh gì, rất có thể là nội tâm ý tưởng chân thật của nàng.
Phó Hoài Yến nghĩ đến khả năng này, nhịn không được lần nữa nhìn chằm chằm Tô Vãn Kiều, thấy được nàng trên mặt không biểu lộ chút gợn sóng thần sắc nào, lại một trận hồ nghi.
Nữ nhân này sắc mặt phi thường chững chạc đàng hoàng, nếu như không phải thấy được văn tự trên đỉnh đầu nàng, thật rất khó có thể tưởng tượng ra nội tâm ý tưởng chân thật của đối phương thế mà lại là như thế này.
Phó Hoài Yến lần nữa nhìn thật sâu Tô Vãn Kiều một chút, tranh thủ thời gian lại phủ thêm cái khăn tắm, che khuất cơ bắp săn chắc trên thân, nhanh chóng tiến vào phòng thay quần áo, giống như sợ chậm mất một giây sẽ mất đi một khối thịt vậy.
Tô Vãn Kiều cũng có chút kỳ quái, gấp gáp như vậy sao? Mình còn chưa có nhìn đủ đâu.
【 Cơ bụng thật là đẹp mắt a, nếu có thể sờ sờ một chút liền tốt rồi.】
"..."
"Ta đã biết, ngươi đi ra ngoài trước đi."
"Được thôi, Hoài Yến, ngươi nhớ kỹ uống nha ~"
Tô Vãn Kiều nhu nhu thanh âm vang lên.
Nam nhân đóng lại phòng thay quần áo, đốt ngón tay lại hiện lên rõ ràng, bàn tay lại dừng lại, giống như cố gắng trốn đi vậy.
Tô Vãn Kiều đặt xuống chén canh, phát hiện Phó Hoài Yến giống như có chút không giống trước đây, trước đây lúc nguyên chủ đưa canh Phó Hoài Yến lúc nào cũng có chút khó chịu, không kiên nhẫn với nàng.
Vội lắc lắc đầu, nhìn không thấu tính cách nhân vật phản diện, bất quá đã hoàn thành nhiệm vụ, liền đứng dậy rời đi.
Phó Hoài Yến đổi sang một thân tây trang, cả người nhìn thanh lãnh anh tuấn, mỏng phát hơi triều, hình dáng tinh xảo, khuôn mặt đẹp trai, trên người có hương gỗ điều nhàn nhạt, lại thêm cách ăn mặc càng thêm tuấn mỹ mê người.
Đặc biệt là nam nhân trước mắt này, mặc kệ là body thân thể, hay khuôn mặt không góc c.h.ế.t này, đều là tỉ lệ hoàn mỹ nhất, phảng phất là kiệt tác xuất sắc nhất mà Thượng Đế tạo ra.
Tô Vãn Kiều lúc dưới lầu nhìn thấy nam nhân này, ánh mắt lóe lên một tia tiếc hận nồng đậm, thế mà còn có mấy phần đồng tình.
【 Bộ dạng đẹp trai như thế cũng vô dụng, còn không phải đều là c.h.ế.t sớm sao, không bao lâu cũng sẽ bỏ mạng.】
【 Để ta đếm xem còn bao nhiêu thời gian thì Phó gia phá sản, ta không thể mình không rời đi được, không được rồi một hồi ta phải đi cửa hàng mua đồ, châu báu, đồ trang sức cao cấp xa xỉ hàng hiệu ta tới đây.】
"....."
Phó Hoài Yến vừa xuống lầu nhìn thấy nội dung trên đầu Tô Vãn Kiều, trong nháy mắt mặt liền biến sắc.
Nàng sẽ không là đang nói mình đi?
Chẳng lẽ mình sau đó không lâu liền sẽ c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng, Phó gia sẽ bị phá sản, cái này sao có thể, hắn căn bản không tin tưởng.
Bởi vì hào môn Phó gia có được công ty bảo an cao cấp nhất, lấy hắn Phó gia gia chủ thân phận, mỗi giờ mỗi khắc đều có bảo vệ nghiêm mật bên cạnh, không có bất luận cái gì mà người tiếp xúc lai lịch không rõ tiếp cận được.
Còn có thân thể của mình cũng cực kì khỏe mạnh, không có bất kỳ vấn đề sức khỏe cái gì.
Phó gia càng là một gia tộc lớn có sự nghiệp thành công vô cùng, trong bảng xếp hạng phú hào quốc tế đều đứng top đầu, trong nước là hào môn siêu cấp nổi danh, một cái quái vật khổng lồ, tài lực phong phú như thế, báo số liệu hiện tại một mực rất tốt, không có khả năng hay nguy cơ sẽ phá sản, nữ nhân này căn bản là ăn nói hồ đồ mà!
Cho nên hắn căn bản nghĩ không ra, sẽ có nguyên nhân gì để dẫn đến việc mình c.h.ế.t sớm, đột ngột bỏ mạng. Dưới sự bảo vệ của công ty bảo an cao cấp nhất, cho dù là thuê g.i.ế.c người g.i.ế.c hắn cũng không có khả năng phát sinh sự tình.
Phó Hoài Yến nhíu mày nhìn xem Tô Vãn Kiều, cảm thấy nữ nhân này càng ngày càng ăn nói ngông cuồng, luôn cảm giác tính cách của nàng cùng trước đó có chút không giống nhau, giống như biến thành người khác vậy, không nghĩ tới lời nói cùng suy nghĩ lại không đồng nhất với nhau như thế.
Nếu không phải đột nhiên có thể đọc được ý nghĩ của nàng, hắn còn có thể bị nàng lừa đến bao giờ, bị nàng làm mơ mơ màng màng đến khi nào nữa a.
Bỗng nhiên, lúc này lại nhìn thấy văn tự trên đỉnh đầu Tô Vãn Kiều biến đổi.
Tô Vãn Kiều đột nhiên lại nhìn thấy phó Hoài Yến đi xuống lầum trên tay chính là cầm một cái cặp màu lam văn kiện, sau đó đặt ở trên bàn trà, tại vị trí này nàngvừa vặn có thể nhìn thấy chữ in trên túi văn kiện.
《 Bản kế hoạch đấu thầu khu thổ địa Diên Nam》
【 Khu Diên Nam, danh tự này làm sao nhìn quen mắt như thế, ân... Ta nhớ rồi, mảnh đất này không phải là miếng đất mà nam nữ chủ nhặt được chỗ tốt sao. Lúc đầu Phó Hoài Yến rất có hi vọng sẽ đấu thầu thành công, kết quả Phó thị đấu thầu giá cả bị Phó Diệc Sơ vụng trộm tiết lộ cho nam nữ chủ, sau đó mảnh đất này bị nam nữ chủ triệt để khai phát, sau đó kiếm được món lời lớn, lúc này mới có sơ bộ vốn liếng để cạnh tranh, nếu không nhờ thế thì làm gì có nhiều câu chuyện phía sau như vậy.】
【 Nói đến đây, Phó Hoài Yến cũng thật là đáng thương, thân là một cái vương giả nhưng không mang nổi vỏ ốc trên người, mặc dù bản thân hắn năng lực rất ưu tú, nhưng cũng không thể chịu nổi Phó thị có nội ứng, không ngừng gây cản trở cho hắn, hắn c.h.ế.t cũng là do Phó Diệc Sơ hợp tác cùng nam nữ chủ một tay thúc đẩy, ai có thể nghĩ tới người hại c.h.ế.t anh mình lại là đệ đệ ruột của mình cơ chứ, nếu mà hắn biết chân tướng sao có thể tiếp nhận a.】
"...."
Phó Hoài Yến nhìn thấy văn tự trên đỉnh đầu Tô Vãn Kiều, nội tâm đã sớm kinh hãi không dứt, những tin tức này thật sự là làm cho người ta khó lòng mà tiếp nhận.
Hắn làm sao có thể tin tưởng, đệ đệ ruột thịt của mình Phó Diệc Sơ, cuối cùng vậy mà lại liên hợp ngoại nhân hại c.h.ế.t mình. Trong ấn tượng của hắn, mặc dù bọn hắn cùng là người nhà Phó gia, tình cảm không sâu nhưng dù sao đều ruột thịt trong nhà, ở chung cũng coi là hòa hợp, mình thân làm đại ca cho tới bây giờ đều chưa hề bạc đãi bọn hắn, mặc kệ là tài phú hay là quyền kế thừa đều chia cắt cực kỳ công bằng, mình đã từng thề son sắt cho rằng sự tình huynh đệ tương tàn tuyệt đối sẽ không rơi vào trên thân người nhà họ Phó.
Hiện tại văn tự trên đầu Tô Vãn Kiều truyền đến tin tức, để hắn toàn thân chấn động cùng khó tin, bước chân cũng có chút hoảng loạn, tin tức này thật rất sự làm hắn rất thống khổ.
Bất kể như thế nào đi nữa, lão tam là đứa em mình xem từ lúc nhỏ cho đến khi lớn lên, mặc dù tính cách có chút ngang bướng, nhưng thực chất tính cách bên trong không phải là loại người ác đọc, bản tính vẫn là tốt. Làm sao cũng không thể trở thành xấu xa đến mức ngay cả ca ca ruột cũng muốn sát hại. Vô luận chuyện này đúng sai như thế nào, mình cũng muốn đích thân chứng nhận.
Huống chi Phó Hoài Yến khó mà tiếp nhận chính là, nếu như lão tam thật sự có thể sẽ biến thành dạng này, hắn rất khó tưởng tượng được thân đệ đệ của mình là bắt đầu từ lúc nào đối với hắn có dị tâm, làm sao bắt đầu chuyển biến từ giúp hắn sang bán hắn, đây hết thảy vấn đề đều rất cấp thiết phải biết a.
Phó Hoài Yến nghĩ đến điều này, lại nhìn Tô Vãn Kiều một chút, nếu như có thể đọc tâm ý nghĩ của đối phương, nói không chừng có thể nói cho mình hết thảy đáp án.
Hắn không phải là không có nghĩ tới việc trực tiếp hỏi Tô Vãn Kiều, nhưng lời nói ngoài miệng cùng suy nghĩ trong lòng nàng hoàn toàn không giống nhau, trực tiếp hỏi nàng, nàng cũng sẽ không nói ra toàn bộ.
Phó Hoài Yến nhìn một chút nữ nhân trước mắt, suy nghĩ một chút, vẫn là lần đầu tiên từ trước tới nay chủ động mở miệng dò hỏi:
"Phu nhân, hôm nay ngươi có công việc gì cần an bài sao?"
Tô Vãn Kiều nghe được nhân vật phản diện chủ động hỏi nàng, hoài nghi nhân sinh, nhìn quanh xem có phải là nàng nghe nhầm hay không, nhân vật phản diện đối với nguyên chủ luôn luôn là thờ ơ cùng lạnh nhạt, hỏi thăm nàng vẫn là lần đầu.
Nàng bỗng nhiên một mặt mừng rỡ không thôi bộ dáng: "Hoài Yến ngươi là đang quan tâm ta sao, ta hôm nay muốn ra ngoài dạo phố, dự định mua một chút lễ phục tham gia thương yến cuối tuần của Phó gia, nếu có thời gian ngươi có thể giúp ta chọn lựa một chút a."
"..."
Phó Hoài Yến nếu không phải nhìn thấy văn tự trên đầu Tô Vãn Kiều, thật đúng là tưởng rằng Tô Vãn Kiều muốn mình đi cùng nàng, bởi vì nữ nhân này trong lòng hoàn toàn không phải nghĩ như vậy.
【 Phó Hoài Yến hôm nay là uống lộn thuốc rồi sao, thế mà lại còn chú ý đến ta, bất quá hắn tuyệt đối không nên đáp ứng, nhanh cự tuyệt, nhanh cự tuyệt a. 】
Phó Hoài Yến nhìn xem hàng chữ này nhịn không được cười, nhìn thật sâu mắt Tô Vãn Kiều, tại đối phương kinh ngạc trên mặt trả lời: "Được a, ta cũng đang có ý này, bất quá phu nhân trước cùng ta đi tới công ty giải quyết một ít chuyện, được không?"
Tô Vãn Kiều biểu hiện trên mặt kém chút không khống chế được, hoàn toàn không nghĩ tới, Phó Hoài Yến vậy mà lại đáp ứng nàng, hắn không phải là ghét nàng nhất sao, bây giờ lại đồng ý là như nào, nam nhân này là đổi tính rồi à, thật sự là nhìn không thấu nha.
Nàng khóe môi cứng ngắc cười cười, giả bộ như rất cao hứng bộ dáng: "Ngươi có thể cùng ta đi thật sao? Thật sự quá tốt rồi!"
Trong lòng vẫn đang suy nghĩ:
【 Nhân vật phản diện đây là xảy ra chuyện gì, không phải hắn đối với lão bà của mình không có chút quan tâm nào sao, hai người đều sắp phải ly hôn, làm sao đột nhiên lại nhiệt tình như thế? Thời điểm này ngươi không đi đề phòng đệ đệ cùng bọn muội muội nhà mình, ở đây giả bộ quan tâm ta làm gì.....】
Phó Hoài Yến nhìn thấy hàng chữ này, không khỏi có chút nhíu mày, mình lúc nào nói muốn ly hôn, hắn hoàn toàn không có dự định ly hôn cùng Tô Vãn Kiều a, vì cái gì nàng lại nghĩ như thế nhỉ.
Mặc dù hai người là hôn nhân chính trị, không có tồn tại tình yêu, nhưng là đoạn hôn nhân này vẫn rất vững chắc, cơ bản không có khả năng ly hôn a. Còn có Tô Vãn Kiều hay gọi hắn là "Nhân vật phản diện", cái này để hắn cảm giác phi thường kỳ quái, nếu như chính mình là nhân vật phản diện, vậy ai mới là nam chính nữ chính a.
Chỉ có trong tác phẩm mới có xưng hô như vậy, hiện tại dùng trên người mình phá lệ kỳ quái, chẳng những biết hắn sẽ cùng Tô Vãn Kiều ly hôn, Phó gia sẽ phá sản, mình sẽ c.h.ế.t yểu bỏ mạng, Phó gia những người khác sẽ thủ túc tương tàn, kết cục rất bi thảm, chẳng lẽ những vận mệnh bi thảm này, toàn bộ đều là từ nguyên nhân "Nhân vật phản diện" này dẫn đến sao.
Rời đi Phó gia, ngồi trong chiếc xe sang trọng, hai vợ chồng không nói chuyện, trong thời gian này Tô Vãn Kiều cũng không có suy nghĩ chuyện gì, Phó Hoài Yến cũng không có nhìn thấy cái gì nội dung khiến người ta chấn kinh, nhưng chuyện Phó gia sẽ phá sản, chuyện này vẫn là quấn quanh ở trong lòng của mình, mí mắt nhảy lợi hại, có một loại dự cảm để hắn ẩn ẩn cảm thấy bất an.
Không bao lâu, xe sang trọng đã đến bãi đỗ xe VIP của tập đoàn Phó thị, tập đoàn Phó thị là tòa cao ốc nhìn vàng son lộng lẫy, phi thường khí phái, kiến trúc theo lối tân hiện đại, mấy chục tầng cao tầng ngân sắc, cửa sổ thủy tinh, ngoại hình nhìn qua mười phần hoa lệ.
Tô Vãn Kiều trong lòng âm thầm cảm thán, như thế một cái siêu cấp xí nghiệp không có đối thủ, ai có thể nghĩ tới tương lai không lâu sau sẽ phá sản đâu.
Phó Hoài Yến bỗng nhiên quay đầu, mắt nhìn Tô Vãn Kiều, hít một hơi thật sâu rồi thở dài, không nói gì, hắn nhất định muốn biết, chuyện này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, coi như Phó gia có nguy cơ nghiêm trọng gì, hiện tại hết thảy vẫn còn không có phát sinh, cũng còn có thời gian giải quyết.
Bên trên thang máy, vừa hay nhìn thấy một nam tử tuấn tú, mặc trên thân bạch kim tro âu phục, khuôn mặt cùng Phó Hoài Yến giống nhau đến mấy phần, bất quá biểu cảm nhìn qua có chút kiệt ngạo, so với Phó Hoài Yến trẻ hơn mấy tuổi.
Đi theo phía sau là mấy cái nhân viên quản lý công ty, vừa vặn đối diện, cùng nhau đi vào thang máy với bọn hắn.
"Đại ca."
"Chào Phó tổng."
Phó Diệc Sơ nói xong, nhân viên công tác khác cũng cung kính đối với Phó Hoài Yến chào hỏi.
Phó Hoài Yến không nói chuyện, chỉ là nhìn thấy Phó Diệc Sơ, trong một nháy mắt, ánh mắt lạnh lùng ở trên người hắn quan sát một chút, cũng không biết làm sao liền cảm giác cái ánh mắt này của đối phương so với ngày thường có chút không tốt cho lắm, cảm giác lạnh sau lưng, cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Phó Diệc Sơ nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của đại ca, trong lòng nhảy một cái, lúc đầu thần thái có chút kiêu căng cũng thu liễm mấy phần, âm thầm phỏng đoán đại ca hôm nay tâm tình không được tốt, cũng không biết ai chọc tới hắn.
Lúc này hắn lại đem ánh mắt đặt ở trên thân Tô Vãn Kiều bên cạnh, giống như là mới chú ý tới nàng, khinh thường hừ nhẹ hai tiếng: "Làm sao đại tẩu cũng tới đây thế."
Tô Vãn Kiều cũng nhìn Phó Diệc Sơ một cách dò xét. Tùy ý nhẹ gật đầu, xem như trả lời.
Lúc này không gian trong thang máy không lớn, Phó Hoài Yến cùng Phó Diệc Sơ phân biệt đứng tại Tô Vãn Kiều hai bên.
Hai người nhìn thấy trên đỉnh đầu Tô Vãn Kiều lại xuất hiện một cái văn tự khung chat.
Phó Hoài Yến sắc mặt còn coi như bình tĩnh.
Nhưng Phó Diệc Sơ toàn bộ biểu cảm đều không khống chế nổi, bên trong ánh mắt lộ ra sự kinh hãi, mặt mũi tràn đầy kinh dị, còn tưởng rằng mình nhìn lầm, theo bản năng đưa tay lên xoa xoa dụi dụi hai mắt, ngược lại nhìn càng rõ ràng hơn.
【 Đây chính là tam đệ của nhân vật phản diện, đồng đội heo đây sao. Xác thực nhìn dáng vẻ có chút không quá thông minh, chính là cái kiểu bị người khác bán đi còn vui vẻ giúp người ta đếm tiền a.】