Phó Mây Kỳ cảm thấy diễn xuất của mình vẫn rất đáng tin đi, hoàn toàn diễn tả được cảm giác đau đớn kịch liệt, cảm giác thống khổ diễn cũng quá mức chân thật.
Vốn hắn cũng không tính cố ý giả bệnh đâu, nhưng mà nhìn thấy hào quang nam chính thật sự quá mạnh. Hắn sợ nếu mình không dùng chút thủ đoạn thì Cố Dư Bạch sẽ thực sự giao lưu với Lâm Thi Hoa, rồi mê hoặc nàng. Nếu vậy thì toang thật!
Lúc đó câu chuyện sẽ không còn do mình có thể khống chế được nữa!
Đợi đến khi Phó Mây Kỳ có cơ hội ra khỏi Lâm Thi Hoa một chút, hắn nhanh chóng lần nữa trở về Phó gia.
Việc đầu tiên hắn làm là đi cầu Tô Vãn Kiều cứu giúp.
"Đại tẩu! Đại tẩu mau cứu ta! Tên khốn Cố Dư Bạch đó lại muốn cướp Lâm Thi Hoa của ta rồi!
Ta cứ ngỡ hắn bị ảnh hưởng của dự án Tây Giao Lâm sẽ không xuất hiện được. Nhưng không! Giờ xem ra, dù có trì hoãn thời gian cỡ nào thì sớm muộn gì họ cũng sẽ gặp nhau mà thôi!
Đến lúc đó, ta thật sự không thể kiểm soát được diễn biến của kịch bản nữa.
Bất quá ta biết đại tẩu là người học rộng hiểu sâu, với sự biết trước tiên cơ của bản thân, đại tẩu có thể dẫn lối soi đường cho đệ đệ ngu muội này một lối đi đúng đắn! Chắc chắn sẽ có cách ngăn tên khốn kiếp đó tiếp cận Thi Hoa đúng không đại tẩu?
Còn nếu khó quá, không được nữa, thì ta tìm người bắt hắn trói lại, đợi hết kịch bản rồi thả ra....."
"...."
【 Ngươi mà dám làm như vậy, đại ca ngươi sẽ là người đầu tiên đưa ngươi vào tù, cho ăn cơm nhà nước đó!】
"...."
Phó Mây Kỳ mặt tái nhợt, hiển nhiên hắn suýt nữa là bị tình yêu làm mờ mắt.
Tô Vãn Kiều nghĩ rằng, Phó Mây Kỳ vẫn giữ nguyên thiết lập là người vì yêu mà trở nên mù quáng! Là một yêu đương não tàn chính hiệu. Mặc dù tình yêu này không dùng cho nữ chính, mà là dùng trên người Lâm Thi Hoa.
Bên cạnh đó, nàng cũng cảm thán tình yêu thật là liều thuốc độc! Làm cho thanh niên đầy triển vọng trở nên mù quáng.
"Ngươi trước tiên đừng quá sốt ruột! Dù xảy ra chuyện gì, cũng không đáng để ngươi vì Cố Dư Bạch mà làm ra loại chuyện đó!
Đôi khi mọi chuyện không có phức tạp như ngươi nghĩ đâu! Giờ ta hỏi ngươi một câu, ngươi phải thành thật trả lời cho ta nghe quan điểm của ngươi."
"Ngươi cho rằng Cố Dư Bạch thích Giang Nhược Ninh nhiều hơn hay là Giang Nhược Ninh thích Cố Dư Bạch nhiều hơn?
Dù bọn hắn là cặp đôi trời định do kịch bản gán ghép, nhưng tình cảm của họ dường như không đồng đều."
"Chắc chắn là Giang Nhược Ninh thích Cố Dư Bạch hơn rồi! Tên khốn Cố Dư Bạch kia sao có thể thật lòng cho được!
Ta nghĩ nếu hắn thực sự thích bạn gái của mình thì sao có thể tiếp tục ra ngoài đi quyến rũ người khác a."
Dù sao thì nam nhân Phó gia sẽ không làm thế.
Tô Vãn Kiều cười.
【 Không hổ danh là một người đã rời bỏ đội ngũ xử nam, thái độ này cũng khác hẳn trước đây, đúng là ngươi xứng đáng có lão bà nha...】
"..."
Phó Mây Kỳ bị trêu đùa cũng có chút ngượng ngùng.
Bất quá hắn cảm thấy lời hắn nói không sai a, vốn dĩ không phải là nên như vậy ư?
Tô Vãn Kiều lắc đầu.
"Ngươi đã sai hoàn toàn, Cố Dư Bạch thích Giang Nhược Ninh nhiều hơn, và nguyện ý dành tình cảm chân thành cho nàng ta.
Giang Nhược Ninh hiện tại tuy thích Cố Dư Bạch nhưng không thật lòng. Nàng ta và Cố Dư Bạch đều chơi trò riêng, thỉnh thoảng diễn cảnh yêu đương đầy đau khổ.
Nàng ta đối với Lệ Bỉnh Uyên là dùng chiêu lạt mềm buộc chặt, vừa từ chối vừa mời mọc, nhìn vô cùng trà xanh.
Vì vậy, nếu ngươi muốn Cố Dư Bạch không có thời gian phá hoại tình cảm của mình, thì hãy làm cho hậu cung của hắn loạn lên."
Phó Mây Kỳ lập tức nghiêm túc: "Hậu cung loạn lên là sao?"
【 Câu dẫn Lệ Bỉnh Uyên, đem hắn ta kéo về phía Phó gia. Nhìn xem nữ chính có vội hay không là biết liền! Nàng ta sẽ vội muốn chết, khẳng định không từ thủ đoạn để tấn công.
Đến lúc đó, ngươi lại sai người báo tin này cho Cố Dư Bạch. Hắn ta sẽ đi tìm Giang Nhược Ninh. Như vậy sẽ không có thời gian phá hoại tình cảm của ngươi nữa.】
"Chời ơi! Hay quá đại tẩu! Tuyệt vời quá! Đại tẩu thật là anh minh thần võ! Ta sẽ ngay lập tức tìm người đi câu dẫn Lệ Bỉnh Uyên." 【 Lệ Bỉnh Uyên nổi tiếng không gần nữ sắc, nữ nhân bình thường căn bản không có cửa quyến rũ được hắn.】
"A, vậy phải làm sao bây giờ?"
Phó Mây Kỳ lo lắng không thôi.
Nếu là nữ nhân thì còn dễ nói, hắn còn có thể bày chiêu trò này kia.
Chứ nam nhân thì hắn chịu! Hắn thật sự không biết cách câu dẫn đàn ông a.
【 Ta biết Lệ Bỉnh Uyên có một điểm yếu trong lòng! Hắn chính là tiện! Càng ngược đãi hắn càng thích!
Nữ chính cũng vì ngược đãi hắn, tát hắn vài cái mới dẫn đến sự chú ý của hắn! Thực ra mấy cái tát này đối với hắn cũng như là gãi ngứa mà thôi! Càng tát hắn càng thích!
Ngay chính bản thân hắn cũng không biết mình thích cảm giác S/M. Ngược hắn càng nhiều, hắn càng thích, hắn chính là M.
Ngươi chỉ cần tìm một người có tính nữ vương S để hành hạ, ngược đãi, dày vò hắn để hắn ta thỏa mãn, sung sướng là được.】
!!!!
Phó Mây Kỳ sốc toàn tập, hoàn toàn không ngờ được lại nghe được tin sốt dẻo như vậy, lại là một quả dưa đầy chất lượng!
Còn là sở thích S/M nữa chứ. Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, Lệ Bỉnh Uyên trông hoàn toàn không giống kiểu người như vậy.
Lúc trước hắn cũng từng được nghe về cái tên Lệ Bỉnh Uyên này. Thường xuất hiện trên các tạp chí tài chính, là người thừa kế tập đoàn nổi tiếng.
Trong kinh doanh, ấn tượng thường là quyết đoán cùng mạnh mẽ, thủ đoạn không hề kém cạnh đại ca Phó Hoài Yến nhà mình chút nào.
Nhưng bàn về mức độ biến thái, thì không ai sánh được với hắn ta rồi.
So với Lệ Bỉnh Uyên, Phó Hoài Yến là người bình thường. Bất quá cũng đúng. Số phận của người nhà Phó gia đã rất bi thảm rồi, tâm lý vẫn là nên bình thường một chút mới hợp tình hợp lý.
Sau khi biết được chuyện này, Phó Mây Kỳ bắt đầu suy nghĩ về việc tìm người thích hợp câu dẫn Lệ Bỉnh Uyên.
Nghĩ đi nghĩ lại thì đây cũng là một sự hy sinh. Tình huống hiện tại vẫn còn tương đối đặc thù, lại còn xuất hiện một vấn đề mới nữa.
Người có thuộc tính "nữ vương S" tìm ở đâu ra trời?
Hắn hoàn toàn không hiểu về giới này, làm sao tìm được nhân thủ thích hợp đây?
Phó Mây Kỳ bối rối không thôi, sợ rằng nếu chọn sai người, sự việc sẽ càng trở nên tồi tệ hơn.
"Đại tẩu, tình huống của Lệ Bỉnh Uyên đặc biệt quá! Làm sao tìm được S phù hợp đây?
Mà nếu chúng ta làm như vậy thật thì liệu có ảnh hưởng đến hào quang nữ chính của Giang Nhược Ninh không?"
Tô Vãn Kiều mỉm cười đầy thần bí, nàng biết chắc rằng Phó Mây Kỳ sẽ hỏi câu này mà.
"Giang Nhược Ninh cũng bởi vì tát hắn một bạt tai mới thu hút sự chú ý của Lệ Bỉnh Uyên. Sau đó không ngừng chạm vào vết thương lòng, làm giảm bớt sự sắc bén của hắn ta.
Khiến trong lòng hắn sinh ra sự thuần phục cùng cảm giác lệ thuộc, không muốn rời xa nữ chính. Tạo ra sự tương phản rõ rệt.
Rõ ràng là nữ chính không ngừng tổn thương hắn, nhưng Lệ Bỉnh Uyên không chỉ không ghét, mà ngày càng thích nữ chính hơn."
"Em nói xem, hắn như vậy có phải là tiện không?"
"..."
Phó Mây Kỳ gật đầu: "Đúng là tiện."
"Tiện là được rồi. Nếu không tiện, chúng ta làm gì có cơ hội mà thừa dịp chen chân vào.
Nữ chính cũng là nhờ điều giáo tốt Lệ Bỉnh Uyên mới có được một khách hàng trung thành như Lệ gia.
Bây giờ chúng ta đổi lại, đem Lệ Bỉnh Uyên dạy dỗ cho thật tốt, biến con ch.ó trung thành của nữ chính thành của Phó gia. Khi đó mọi người đều là công thần của Phó gia a.
Về người thích hợp....."
Tô Vãn Kiều trầm tư một hồi. Thực ra việc này tốt nhất là người nhà họ Phó tự làm, chỉ bất quá cũng không biết ai thích hợp.
Dù sao hiện tại cũng bởi vì sự thay đổi của kịch bản, rất nhiều sự việc đều phát triển rất khác với nguyên bản. Tính cách của người nhà Phó gia cũng có biến hóa nghiêng trời lệch đất.