Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

Chương 109: Ngoại truyện 7



Phòng lấy nước sôi cách ký túc xá nữ rất gần, mắt thấy cũng sắp đến dưới lầu ký túc xá nữ, bước chân Chu Minh Phong càng ngày càng chậm hơn.

Đây là lần đầu tiên anh thấy lo lắng một chuyện khác ngoài chuyện học, bây giờ nên trực tiếp mang bình nước sôi này đến dưới ký túc xá của Chu Diễn, hay là để bình nước sôi này cho dì quản lý ký túc xá nữ đây?

Ba phút sau, vấn đề khó khăn này cũng tự động xóa bỏ.

Bởi vì hình ảnh và khí chất của Khương Tân Tân rất hoàn hảo, mấy ngày trước cô phải nghe lời giáo viên đón tiếp các học sinh trong ngày lễ Quốc Khánh, hình như là có lãnh đạo cấp trên đến kiểm tra.

Vốn dĩ Chu Minh Phong cũng bị giáo viên chọn, nhưng anh rất thành thật, nói thẳng không muốn để chuyện nào khác bên ngoài làm phân tâm... Giáo viên đương nhiên phải tôn trọng ý kiến của anh.

Khương Tân Tân cũng muốn học hỏi theo chồng của mình, cũng nói giống anh, nhưng... Giáo viên lại nói, lần này nếu có biểu hiện được tốt, trường học sẽ phát giấy khen cho hõ, đương nhiên làm vẻ vang trường học thì chắc chắn cũng có thường rồi.

Lúc ấy ánh mắt Khương Tân Tân sáng lấp lánh, vừa nghe là thường cho thẻ cơm ba trăm đồng, cô lập tức không hề có lập trường mà đồng ý ngay, sợ chậm một chút giáo viên sẽ thấy hối hận.

Sở dĩ giáo viên không chọn Chu Diễn, chủ yếu là bởi vì danh sách đầy rồi, hơn nữa nhìn Chu Diễn trông có chút hung dữ, không giống với dáng vẻ của một học sinh tốt.

Khương Tân Tân vừa từ văn phòng giáo viên về, mới đến dưới ký túc xá nữ, đã thấy Chu Minh Phong đứng dưới ánh trăng.

Mà trong tay anh chính là bình nước sôi của cô, bỗng nhiên cô hiểu ra, tươi cười rạng rỡ chạy đến chỗ anh.

Chu Minh Phong thì theo bản năng dừng chân lại.

Khương Tân Tân là người bạn trong lớp, không, chính xác hơn, cô chính là người mà anh chú ý nhất trong lớp.

Hai người cách nhau hơn mười mét, cô chạy đến chỗ anh.

Chu Minh Phong cũng không biết xảy ra chuyện gì, chợt đầu óc trống rỗng, không nghĩ được cái gì.

Khương Tân Tân chạy chậm đến trước mặt Chu Minh Phong thì dừng lại, trên đầu mũi có chút mồ hôi, mặt cô đầy ý cười: "Là Chu Diễn nhờ cậu đi giúp lấy nước sao?"

Chu Minh Phong ừ một tiếng.

Khương Tân Tân nhận lấy.

Tay hai người không cẩn thận chạm vào nhau, Chu Minh Phong thấy không được tự nhiên, vẻ mặt Khương Tân Tân lại rất thản nhiên.

Khương Tân Tân lại nhớ đến hôm nay có thể hoàn thành được nhiệm vụ đầu tiên tất cả đều là vì Chu Minh Phong, nên nói: "Vật lý của cậu giỏi ghê á, cái đề mà giáo viên giảng tớ còn không hiểu nữa, thế mà cậu lại có thể nghĩ được cách làm khác, ôi lớn lên như thế nào mà thông minh vậy nè!"

Khương Tân Tân chính là người như thế, mãi mãi không hề keo kiệt thích đi khích lệ người khác.

Cũng có thể làm quen được với giáo viên, giáo viên tiếng Anh đổi kiểu tóc mới, cô là người nhận ra đầu tiên, hơn nữa còn khen kiểu tóc này của giáo viên rất đẹp mà không mất đi thanh lịch.

Bây giờ hết lời này đến lời khác mà khen Chu Minh Phong.

Đối với cô mà nói trước khi xuyên đến đây thì chuyện này cô đều làm mỗi ngày, nhưng Chu Minh Phong ở đây thì là lần đầu tiên nghe những lời khen thẳng thắn như thế, nhịn không được mà ngạc nhiên một chút.

"Cảm ơn." Anh khó có khi chậm chạp như thế, tuy chỉ một lúc ngắn ngủi thôi. Sau khi lấy lại tinh thần, thì anh lễ phép nói cảm ơn.

Khương Tân Tân vì muốn xác nhận lại thử xem hệ thống này cuối cùng là có nói lời giữ lời không, nên hỏi: "Cậu đang vui à, có phải có chuyện gì tốt rồi không?"

Chu Minh Phong: "?"

Anh có vẻ vui mừng nhiều thế sao?

Hơn nữa, hình như anh... cũng không quen cô mà nhỉ?

Với tính tình không mấy nhiệt tình của Chu Minh Phong, cũng chẳng mấy thân thiện lắm, lại càng không biết cách giáo tiếp với người lạ, nhưng mà từ nhỏ đến lớn học cái gì đều khắc sâu vào đầu, anh không đến mức làm bạn cùng lớp mất mặt, hơn người con người Khương Tân Tân lại trông rất sáng sủa. Gật đầu, anh nói: "Cũng tạm, lúc bắt đầu học kỳ có viết một bài văn ngắn được đăng lên báo, bên kia gửi tiền nhuận bút đến."

Khương Tân Tân liếc mắt đánh giá anh một cái.

Anh còn có thể viết văn luôn hả?

Xem ra anh thật là không để lộ nghề nha...

Cô lại hỏi thêm: "Còn có tiền nhuận bút à, nhiều hay ít thế?"

Mà cảnh tượng Chu Minh Phong đứng dưới bóng cây trước ký túc xá nữ nói chuyện với Khương Tân Tân, đã bị không ít nữ sinh nhìn thấy. Thật ra Chu Minh Phong có hơi ngại, anh cũng sẽ nói chuyện với nữ sinh khác nhưng mà đều vì chuyện học tập, bỗng nhiên lấy nước nóng cho Khương Tân Tân, còn cùng cô nói chuyện chủ đề không liên quan đến học tập này...

"Hai mươi lăm." Chu Minh Phong trả lời.

Khương Tân Tân à một tiếng: "Ít thế à..."

Nhưng mà tốt xấu gì cũng là phần thưởng hệ thống cho cả hai người!

Thấy vẻ mặt Chu Minh Phong có hơi kỳ lạ, vì không muốn để kích anh, cô nói thêm: "Nhưng mà cũng giỏi thật á! Có thể đăng lên tận trên báo, báo nào thế, lần sau tớ nhất định sẽ là độc giả đọc tác phẩm lớn của cậu ~"

Chu inh Phong: "..."

Cuối cùng Chu Minh Phong lại gần như chạy trối chết.

Anh nghi ngờ, nếu anh không lấy cớ trốn đi, hôm nay không biết phải kéo dài đến lúc nào.

Anh cũng đang rất bực, sao Khương Tân Tân lại có thể nói nhiều như thế này chứ.

Một đề tài kết thúc, anh còn chưa kịp nói tôi đi đây, cô đã lập tức kéo đến đề tài khác rồi.

Chu Minh Phong lòng đầy sợ hãi trở về ký túc xá nam, còn nâng tay nhìn thoáng qua đồng hồ, anh lại có thể nói chuyện với Khương Tân Tân tận mười phút, hơn nữa lại nói chuyện chẳng liên quan gì đến học tập...

Mất mạng nhất chính là, anh cũng không biết mình bị làm sao, lại có thể đồng ý khi kỳ báo kia được đăng lên thì anh sẽ đưa đến cho cô xem như thế nữa.

...

Cấp ba cũng không nặng nề đến thế, trái lại, mọi người sẽ cùng nhau bàn luận về những chuyện linh tinh để giảm bớt tình trạng lo âu của mình.

Ngày hôm sau, không biết từ đâu lại truyền ra một tin đồn.

Chu Minh Phong lại thích Khương Tân Tân!

Mà đây cũng không phải tin đồn vô căn cứ, mà có chứng cứ rõ ràng, rất nhiều nữ sinh ngày hôm qua ở trong phòng lấy nước nhìn thấy Chu Minh Phong lấy nước nóng cho Khương Tân Tân, nếu như mà không thích thì thế vì sao?

Mà thật ra cũng có không ít nam sinh thích Khương Tân Tân, nhưng vào thời đại này, các nam sinh đều rất kín đáo, nhiều lắm cũng chỉ là giấu tên viết thư tình thôi. Còn muốn công khai theo đuổi thì không có mấy người có gan lớn như thế.

Quan trọng hơn là, bên cạnh Khương Tân Tân còn có một sứ giả hộ hoa --- Chu Diễn.

Chu Diễn nhìn qua cũng chẳng phải người dễ chọc.

Bây giờ, Chu Minh Phong lại lấy nước nóng giúp Khương Tân Tân, đây chính là đang quang minh chính đại mà theo đuổi đấyà!

Người hiểu chuyện tự xưng là, hai Chu tranh Khương!

Thật khéo, sứ giả hộ hoa của Khương Tân Tân là họ Chu, mà Chu Minh Phong cũng họ Chu, hơn nữa hai người này dáng vẻ cũng có chút giống nhau, đều đẹp trai giống nhau. Hai người với vẻ ngoài vô cùng xuất sắc cùng nhau theo đuổi Khương Tân Tân, cái này không phải đại diện cho một năm kế tiếp cuộc sống của họ sẽ không chán sao? Có kịch hay xem này!

*

Mà ba đương sự đang bị vây trong lời đồn "Hai Chu tranh Khương" lại hoàn toàn không hề biết gì cả.

Các nữ sinh thật sự muốn hỏi Khương Tân Tân một chút, xem hai chọn một thì cô chọn ai?

Nhưng mà các cô ấy cũng không quen cô, tùy tiện hỏi vấn đề này có phải rất không thích hợp hay không? Cho nên, các cô ấy chỉ có thể chịu đựng, quyết định chờ sau này quan hệ tốt một chút, nhất định phải tìm hiểu tâm lý của nữ chính.

Các na sinh lại càng không lấy chuyện này ra để trêu chọc Chu Minh Phong và Chu Diễn.

Dù sao dáng vẻ của hai người nhìn đều không thấy dễ chọc...

Nghiêm túc mà nói, họ càng sợ Chu Minh Phong hơn.

Rõ ràng ngày thường Chu Minh Phong sẽ không xảy ra tranh cãi với ai, cũng chưa thấy anh mắng qua ai, nhưng...

Có thể đây là khí thế mà người ta hay nói đi!

Mỗi ngày Khương Tân Tân đều chờ hệ thống công bố nhiệm vụ, nhưng hệ thống đều vắng tanh.

Có thể nào hôm nay cô phải cùng Chu Diễn sống cuộc sống nghèo khó nữa không?

Tiết thể dục cuối cùng. Cấp ba bình thường, giống như thể dục, âm nhạc hay các môn ngoại khóa đều không có cảm giác tồn tại, các giáo viên khác cũng sẽ chiếm lấy tiết này tiếp tục dạy môn của mình. May mà các học sinh cấp ba cũng rất tự giác, cũng chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng không ngờ đến chính là tiết thể dục hôm nay lại không bị giáo viên Vật lý và Toán đến cướp đi!

Khương Tân Tân còn đang ngạc nhiên, cả ngày cũng không thế hệ thống đột nhiên lại như xác chết vùng dậy xuất hiện, tuyên bố nhiệm vụ thứ hai ---

[Nhiệm vụ 2: Trong bốn mươi phút phải nhận được lời khen của giáo viên.]

[Tiền thưởng: Một trăm đồng.]

Khương Tân Tân:?

Có phải hệ thống thấy nhiệm vụ ngày hôm qua hoàn thành dễ dàng quá rồi không?

Nếu không phải tiết thể dục, nếu mà tiết học khác thì nhiệm vụ này cũng làm rất dễ dàng.

Đương nhiên, cô nói không phải cô, mà là Chu Minh Phong.

Mỗi ngày Chu Minh Phong đều sẽ được các giáo viên khen.

Còn tiết thể dục này lại khó như lên trời á!

Giáo viên thể dục mà cô gặp qua, cơ bản cũng không nhiều lời, có thể không nói thì sẽ không nói, anh trai này vô cùng lạnh lùng đó.

Nhiệm vụ này khó khăn quá rồi!

Vẻ mặt Khương Tân Tân là không còn gì luyến tiếc nữa, viết tờ giấy cho Chu Diễn.

Tờ giấy vừa mới truyền sang, giáo viên thể dục đã đến, để mấy ủy viên thể dục tìm mấy bạn nam đi dọn mấy tấm đệm nhảy cao và thiết bị cần dùng đến đây.

Khương Tân Tân và Chu Diễn liếc nhìn nhau.

Chu Diễn đứng bật dậy, muốn ngăn cô lại.

Nhưng Khương Tân Tân đã bước một bước lớn xông ra ngoài, đuổi theo ủy viên thể dục nói: "Lý Tử Dương, tớ đi với cậu nhé, tớ giúp cậu!"

Chu Diễn tức chết rồi, cậu cũng đuổi theo qua đó.

Nhiệm vụ này không thể nào không hoàn thành được!

Lý Tử Dương là người rất dễ thẹn thùng, là một nam sinh với dáng người vô cùng cường tráng, cậu ấy vừa nghe thấy lời này thì hai bên tai cũng đỏ lên: "Không, không cần đâu, tôi có thể tự làm được."

Sức của cậu rất lớn.

Cũng không cần tìm người giúp, tự mình cũng có thể dọn cột nhảy cao và đệm ra ngoài.

Khương Tân Tân: "Không, cậu cần tôi giúp mà!"

Cô cần lời khen của giáo viên thể dục mà!

Chu Diễn: "..."

Lý Tử Dương: "..."

Tóm lại dưới ánh mắt kinh ngạc của các học sinh khác, Khương Tân Tân giúp Lý Tử Dương kéo cái nệm vừa dày vừa nặng lại có chút bẩn kia đến sân.

Chu Diễn hối hận rồi.

Sớm biết đã ràng buộc với cậu!! Cô Khương cũng không cần phải làm mấy việc này!

Chỉ tiếc là, Khương Tân Tân bận việc lâu như thế, nhưng anh trai dạy thể dục lành lùng kia vẫn chỉ nhìn cô một cái, rồi dời mắt đi.

Khương Tân Tân:...!!!

Cuối cùng là cô đã nhìn nhầm giáo viên thể dục này rồi, tôi hận thầy!

Cô như là bị người ta rút đi suy nghĩ, lười biếng xếp hàng trong đám nữ sinh.

Giáo viên thể dục nói bọn họ lần lượt nhảy cao.

Chu Diễn thấp hơn Chu Minh Phong một chút, Chu Minh Phong đứng trước, cậu liên tục nhìn về Khương Tân Tân, khó kìm được lo lắng.

Nữ sinh trước nhảy.

Tế bào vận động của Khương Tân Tân coi như là phát triển. Lúc này lại còn mạnh mẽ hơn, nghĩ đến một trăm đồng kia, lại có thể vượt xa phát huy bình thường của cô, dáng người cô nhẹ nhàng làm đủ mọi bước chuẩn bị, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người phóng nhảy qua cột cao...

Giáo viên thể dục cũng sợ ngây người.

Ông ấy vỗ tay đầu tiên, Khương Tân Tân đưa mắt nhìn chằm chằm ông ấy, ánh mắt vô cùng muốn được khen thưởng.

Giáo viên thể dục cũng không xem nhẹ được, ông nói: "Bạn học Khương Tân Tân, rất giỏi!"

Cuối cùng Khương Tân Tân mới dám thở ra một hơi.

Một trăm đồng đến tay!!

Cô vô cùng vui vẻ, phản ứng đầu tiên là chạy đến trước mặt Chu Diễn, đập tay với cậu!

Chu Diễn huýt sáo một cái, giống như Khương Tân Tân vừa mới lấy giải quán quân nói: "Trâu bò!!"

Khương Tân Tân lại nhìn thấy Chu Minh Phong đứng sau lưng Chu Diễn, vô cùng tự nhiên giơ bàn tay lên đối diện anh, vẻ mặt cô vô cùng vui vẻ, đôi mắt sáng ngời trông rất có tinh thần.

Chu Minh Phong cũng không biết mình đang nghĩ gì.

Như có người khống chế cơ thể anh, hoặc là não của anh, anh lại có thể giống như Chu Diễn, đập tay ăn mừng với cô.

Vì đập tay khen thưởng cô, mà anh cũng cảm nhận được rất rõ ràng độ ấm nơi lòng bàn tay cô.

...

Những học sinh khác đang ngồi xem: Đập tay đập tay kìa.jpg

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.