Sở dĩ Văn Chi Vọng tới cửa hàng thú cưng chọn một con mèo làm thú nuôi là vì quản gia cứ càm ràm mãi.
Bởi vì công việc của cậu vô cùng bận rộn, Văn Đa Đa ở nhà không có cậu làm bạn, được bác sĩ chẩn đoán là bị trầm cảm.
Thế nên Văn Chi Vọng quyết định tìm cho Văn Đa Đa một con thú cưng làm bạn với y.
Mà khi Văn Chi Vọng vừa bước vào cửa hàng, đã bị nhóc mèo quỳ rạp trên đất miệng nhỏ nhai thức ăn của nhóc hấp dẫn.
Nhóc mèo trắng trắng mềm mềm, giống một chiếc bánh mochi.
Hai mắt nhóc ươn ướt, giống như muốn làm người ta mềm nhũn.
Ngay lập tức cậu liền quyết định, mang nhóc mèo này về nhà.
Văn Chi Vọng ôm nhóc mèo vào lòng.
Nhóc mèo rất nhẹ, nhẹ đến mức cậu không cảm nhận được trọng lượng của nó.
Tuy là nhóc mèo rất ngoai, nhưng cậu cũng nói cho nó nghe về gia quy của Văn gia.
"Nếu nhóc theo anh thì đổi tên thành Văn Đoàn Đoàn nha." Văn Chi Vọn nói.
Đàm Nhiên lắc đuôi: "Meo" đáp lại.
Dù sao thì cho dù đổi tên thế nào đi chăng nữa, nhóc cũng không thể nào đổi thành tên đời trước được.
Văn Chi Vọng nói tiếp: "Anh mang nhóc về nhà, là do Văn Đa Đa bị bệnh. Lúc không có anh ở nhà, nhóc phải cố gắng làm bạn với y. Y ở nhà một mình cô đơn lắm..."
Văn Đa Đa là ai? Chẳng lẽ là con của Văn Chi Vọng? Là con trai à?