Xuyên Thành Nam Phụ Thủ Tiết Độc Ác

Chương 5: Phim Mạng





Editor: Chú dê nhỏ (@diepanhd217)
[Hôn em 10.000 lần] là kịch bản phim cải biên dựa trên tiểu thuyết tình cảm, bất kể là đạo diễn hay nhà sản xuất đều mới tốt nghiệp đại học, trong ngành không có tí tiếng tăm nào, y như một gánh hát rong.

Vị đạo diễn này tên Liên Á Thư.

Cái tên văn vẻ khiến người nghe nhầm tưởng gã nho nhã phong độ, đến lúc nhìn thấy đại ca cường tráng để râu quai nón người thật việc thật trước mặt, Kỳ Minh sửng sốt đờ người.

Giờ đang vào hè, Liên Á Thư vận quần áo mát mẻ, chân đi dép lào.

Dưới lớp áo là cơ bắp cuồn cuộn, so với tưởng tượng đúng là như cc trôi sông đọ với sô cô la hạng nhất.

Biết được phim sắp khởi quay lại bị rút đầu tư, gã rầu rĩ đến độ râu quai nón xum xuê cũng giấu không nổi vẻ buồn rười rượi.

Gã nhìn Kỳ Minh, y hệt quả bóng xì hơi yếu ớt nói:
"Hờ, nếu cậu muốn huỷ hợp đồng thì cứ việc."
Kỳ Minh cũng không phải người duy nhất tìm gã.

Lần này đoàn phim bị rút vốn, các nghệ sĩ khác nghe xong muốn phắn luôn còn không kịp.

Người lễ phép đến báo một câu, kẻ vô tư thì xách giò chạy mất dép.

Gã tìm ai nói lý bây giờ? Ban đầu cứ tưởng trên trời rớt xuống miếng bánh ngon, gánh hát rong này lại được Hoàn Thành để ý.

Đương lúc gã đang đắm chìm trong sung sướng sắp sửa nổi tiếng, nhân sinh mỹ mãn cuộc sống giàu sang thì bùm.

Từ trên mây rớt thẳng xuống vực.

"Tôi không muốn huỷ hợp đồng, tôi đến bàn chuyện đầu tư."
Di sản của Tống Côn Lãng, Kỳ Minh chia làm hai nửa.

Một là phần không thể động đến, chẳng hạn như cổ phần của Tống thị kia.

Còn lại là năm ngàn vạn, có thể sử dụng.

Đợi đến lúc cắt đứt hẳn với Tống thị, anh cũng không thể cầm năm ngàn vạn này rồi nằm chờ chết.


Sẵn khi còn tiền trong tay, nhất định phải chi tiêu sao cho hợp lý.

Đời trước anh tiếp xúc nhiều nhất là sản xuất phim ảnh, bản thân cũng thích đóng phim, vậy nên quyết định đem chỗ tiền này làm vốn đầu tư cho phim chính mình đóng.

Kịch bản của [Hôn em 10.000 lần] "Kỳ Minh" đã xem qua, bởi ký ức vẫn còn đây nên Kỳ Minh cũng có chút ấn tượng.

Đây là một bộ phim tình cảm hài nhẹ nhàng, tiết tấu nhanh, tình tiết ngọt ngào rất phù hợp làm phim chiếu mạng.

Điều đáng nói là tuy rằng trình độ khoa học kĩ thuật nơi này giống với kiếp trước của Kỳ Minh, web và app rầm rộ phát triển, thế nhưng không có phim mạng, diễn đàn phim mà chỉ dừng ở việc mua bản quyền phim rồi phát sóng trên truyền hình vô tuyến.

Kỳ Minh cảm thấy đây chính là một cơ hội.

Quay về chuyện chính, Liên Á Thư vừa nghe Kỳ Minh nói muốn đầu tư thì cực kì kinh ngạc.

Theo những gì gã biết, Kỳ Minh chỉ là một người mới, vừa debut từ cuộc thi tuyển chọn.

Tuy là các suất debut giống nhau, nhưng những thí sinh khác ai cũng nổi tiếng hơn anh rất nhiều.

Gã cùng nhà làm phim vốn không muốn chọn Kỳ Minh làm nam chính.

Đây là bộ phim đầu tay, đương nhiên gã rất mong đợi, cũng muốn danh tiếng tốt một chút, tất lẽ không thể dùng một người vừa lắm "sì căng đan" vừa là bình hoa vô dụng chẳng biết miếng diễn xuất nào như anh được.

Vậy nên lúc trước điều kiện để Hoàn Thành đầu tư chính là muốn giao vai chính cho Kỳ Minh.

Liên Á Thư ban đầu từ chối, sau đó bởi vì tài chính gặp vấn đề, đoàn phim trụ không nổi nên mới khuất phục trước cường quyền của tư bản.

Hiện tại Hoàn Thành đột nhiên thu vốn, chắc hẳn là muốn bỏ Kỳ Minh.

Bây giờ Kỳ Minh muốn tự thân vận động, tự mình đầu tư, Liên Á Thư còn tưởng tai gã có vấn đề:
"Cậu chắc chưa?"
"Tai của ngài không nghe nhầm đâu."
Kỳ Minh nhún vai.

Liên Á Thư không khỏi nghiêm túc hẳn:
"Cậu định đầu tư bao nhiêu?"
"Hai ngàn vạn."
"Bao nhiêu?"

Liên Á Thư có chút khinh thường.

"Cậu biết lương của một diễn viên cũng hơn hai ngàn vạn rồi không? Hai ngàn vạn thì làm được gì?"
Kỳ Minh biết, tiền lương của diễn viên ở thế giới này so với kiếp trước của anh mà nói cao hơn rất nhiều.

Nếu bộ phim này mời những diễn viên nổi danh, chắc chắn không tài nào trả nổi.

Nhưng mà phim mạng lại khác, không cần nổi tiếng hay thực lực, có thể dùng người mới vào nghề.

Nguyên nhân chính là bởi trong cái giới vàng son mê hoặc này, có bao nhiêu kẻ mơ tưởng được dấn thân? Thù lao người mới đương nhiên sẽ không quá nhiều.

Kỳ Minh nghĩ gì nói nấy.

"Chúng ta có thể dùng người mới."
Liên Á Thư thấy Kỳ Minh chắc điên cmnr, bị anh chọc cười:
"Newbie? Phim mà không có diễn viên đang hot thì có ma nào muốn mua? Cậu nghĩ cái gì vậy?"
"Đạo diễn Liên, ngài không nghĩ đến chuyện chế tác phim mạng sao?"
Kỳ Minh đưa ra ý tưởng, đồng thời giảng giải khái niệm này cho Liên Á Thư.

Phim chiếu mạng, đầu tư ít chế tác nhanh nhưng hiệu quả cao, cực kì thích hợp với bộ phim này.

Liên Á Thư sau khi nghe xong thoáng trầm ngâm, gã tuy rằng lần đầu tiên nghe đến khái niệm phim mạng, nhưng gã biết, nếu giống như những gì Kỳ Minh nói thì đây cũng xem như một cách kiếm tiền.

Nhưng mà...!
"Phim mạng như lời cậu nói là loại hình hoàn toàn mới, cậu nghĩ có kênh phim nào chịu mua không?"
Muốn thành công phải chấp nhận trả giá làm liều không sai, nhưng mà liều vậy đâu phải ai cũng dám?
Kỳ Minh nhìn Liên Á Thư, khẽ chớp mắt.

"Cái này thì phải nhờ cậy Liên đạo diễn rồi."
Người khác đều cho rằng Liên Á Thư chỉ là một đạo diễn mới ra trường, nhưng Kỳ Minh biết, chủ tịch của kênh phim nổi tiếng nhất trong nước — Quả Trám TV chính là cha của Liên Á Thư.

Cha gã muốn gã quẩy gánh về nhà thừa kế sản nghiệp, nhưng Liên Á Thư lại ôm mộng đạo diễn, cha gã chỉ đành chờ hai năm.

Đợi đến khi gã nếm trải vị đời lăn lộn một chút rồi sẽ ngoan ngoãn trở về.


Câu chuyện tiếp tục dưới đây
Đây cũng là thông tin Lâm Yến An nói cho "Kỳ Minh" để cậu ta an tâm mà đóng bộ phim này.

Liên Á Thư có chút bất ngờ vì Kỳ Minh biết được thân phận của mình, nhưng đối với loại hình mới mẻ này gã cũng có tí động lòng:
"Cậu chờ tôi suy nghĩ một chút.

Ngày mai...!mà không, muộn nhất đêm nay tôi sẽ cho cậu câu trả lời."
Kỳ Minh cười: "Cung kính không bằng tuân mệnh, tôi chờ ngài."
________
Ngay ngày hôm ấy, Liên Á Thư cơm trưa cũng không kịp ăn, vừa từ biệt Kỳ Minh xong thì vội vã quay về nhà.

Ba gã đương nhiên biết chuyện đoàn phim bị rút vốn, châm chọc nói:
"Gánh hát rong của mày sập rồi đúng không? Mày về đi, ba nhường chức Chủ tịch cho mày."
Nếu là trước đây, Liên Á Thư nhất định đã mỉa mai cãi lại, nhưng hôm nay có việc, gã nhanh chân vào thư phòng, đem ý tưởng của Kỳ Minh nói lại cho Liên Vĩ Cường.

Liên Á Thư sau khi nói xong còn đặc biệt nhấn mạnh:
"Ba, con thấy phim mạng này rất có triển vọng."
Liên Á Thư còn nhận thấy tương lai của loại hình này, thì thương nhân lão luyện như Liên Vĩ Cường sao lại không nhìn ra?
Quả Trám TV tuy rằng đứng đầu, nhưng so với các kênh phim khác chẳng khác nhau bao nhiêu.

Từ lúc đưa ra chế độ hội viên, đăng kí cũng nào được mấy ai? Đều là mua bản quyền phim rồi chiếu, bất kể là điện ảnh hay truyền hình, phim sau so với phim trước càng hấp dẫn hơn.

Kênh khác cũng có phim hay, ưu đãi của hội viên căn bản không đủ giữ chân người xem ở lại.

Quả Trám TV cũng từng đổi mới, mua rất nhiều phim ăn khách của nước ngoài, nhưng người thích xem phim ngoại đều là phần nhỏ, cho dù tất cả có mua hội viên cũng chỉ như muối bỏ bể mà thôi.

Quả Trám TV mấy năm nay có thể sinh lợi nhuận, hơn nửa nửa đến từ khả năng đầu tư và ánh mắt sắc bén của đoàn đội, thật ra kênh phim cũng chỉ đỡ đi phí đi lại, chẳng đỡ tốn bao nhiêu.

Một khi Quả Trám TV có nội dung độc quyền có 102, lại là nội dung cực kì hấp dẫn thì có thể nhân cơ hội mở rộng phát triển.

Quảng cáo, tuyên truyền rộng rãi, có thể cho phép xem một hai tập đầu rồi mới cần đăng kí hội viên, chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều người!
Liền Vĩ Cường nhanh chóng quyết định.

"Mai mày mời ngay Kỳ Minh qua đây, ba phải nói chuyện với cậu ta."
"Giỏi lắm con trai cưng của ba!"
Liên Vĩ Cường vui vẻ nói, phấn khởi vung tay vả mạnh lên đầu Liên Á Thư một cái.

"Đốp" một tiếng vang cực kì.

Cũng may Liên Á Thư cường tráng, bằng không ăn một vả này không sml đập mặt xuống sàn cũng knock out ngay lập tức.

Liên Á Thư gào lên.


"Bớ làng nước ơi mưu sát con ruột!"
__________
Trong lúc Liên Á Thư và Liên Vĩ Cường bàn bạc, Kỳ Minh cũng đang thương lượng với Huỳnh Hoàng.

Sau khi mạng sống bị đe doạ vê lờ phải đổi nghề trở lại, Huỳnh Hoàng cũng không xin vào công ty nào nữa.

Y cùng mấy người bạn tốt bàn nhau mở một văn phòng, còn đang trong giai đoạn thành lập, vẫn chưa tìm được địa chỉ để xây.

Kỳ Minh dùng 3 ngàn vạn trợ giúp Huỳnh Hoàng về mặt tài chính, dự định nhập cổ phần.

Kỳ Minh là nghệ sĩ Huỳnh Hoàng nể mặt quan hệ mới ký kết.

Huỳnh Hoàng vốn dĩ không đề cao Kỳ Minh, nhưng mà lần gặp lại này Kỳ Minh thay đổi làm cho y bất ngờ.

Huỳnh Hoàng ánh mắt rất tốt, phàm là nghệ sĩ y nhìn trúng đều trăm phần trăm sẽ nổi tiếng.

Tuy rằng khi được y phụ trách thì nhận hết đủ loại xui xẻo trên đời nhưng vừa rời khỏi, lập tức hot cực kì.

Như vậy chứng tỏ bản thân nghệ sĩ cũng có tiềm năng rất lớn.

Vòng bạn của y trong giới vì thế gọi y là "Radar rò quét số mệnh."
Mà hiện tại máy quét này quét đến Kỳ Minh thì lập tức rực rỡ hẳn lên.

Đương nhiên không phải quét ra được thật, nhưng y có một loại linh cảm.

Linh cảm này so với trước kia còn mãnh liệt hơn.

Cảm giác mãnh liệt trào dâng, Huỳnh Hoàng lập tức không nghĩ ngợi mà đồng ý với đề nghị góp vốn của Kỳ Minh:
"Được thôi."
Thế là sau một ngày trời, Kỳ Minh đã tiêu sạch số di sản của Tống Côn Lãng, chỗ bất động sản kia cũng lấy luôn ra làm nơi xây dựng văn phòng.

Kỳ Minh tiêu tiền tiêu đến tung tăng vui sướng, đến khi trở lại biệt thự nhìn thấy linh hồn Tống Côn Lãng ngồi trên sô pha lạnh lùng nhìn mình, cả người lập tức cứng đờ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Phản ứng đầu tiên của Kỳ Minh là:
Đờ mờ! Hắn chưa đi đầu thai nữa hả!
Phản ứng thứ hai là nhớ đến những lời mình từng nói.

Tui đã gáy cái gì ấy nhể...!
—— "phần tài sản mà Côn Lãng để lại có lễ vật cho tôi, cũng là thứ tôi trân quý nhất đời."
Thôi xong cmnr, đồ vật trân quý nhất đời, hơ hơ, tui tiêu hết gòi....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.